Âm Ty tại cứ điểm bí ẩn ở kinh thành.
“Nói sao nàng cũng là người đứng đầu hậu cung, ngươi khống chế nàng như thế nào?”
Tiểu Sửu Hoàng tò mò nhìn quỷ trong gương Nại Tuyền.
“Phụ nữ đều yêu cái đẹp, đây là bản tính, không ai có thể thay đổi được.”
“Hơn nữa nàng quanh năm bị Hoàng đế lạnh nhạt, cũng chưa từng sinh cho Hoàng đế một đứa con.”
“Nàng thân là hoàng hậu, gặp phải tình hình như vậy, dĩ nhiên nàng phải sợ, nàng sợ mất đi tất cả.”
“Lúc này ngươi chẳng cần mê hoặc nàng như thế nào, tùy tiện cho nàng một loại tà thuật, nói có thể càng luyện càng xinh đẹp, càng luyện càng trẻ trung.”
“Dù nàng biết rõ đây là tà thuật, nàng cũng sẽ nhất quyết thực hành.”
“Tà thuật ta đưa cho nàng, ai ngờ nàng luyện thế nào lại xuất hiện bất ngờ.”
“Nàng sinh ra nhân cách thứ hai, nhân cách mới xuất hiện rất bá đạo, vừa xuất hiện đã muốn thôn phệ nguyên chủ, tranh giành khống chế thân thể.”
“Cũng không biết trong quá trình tranh đoạt đã xảy ra chuyện gì bất ngờ, nhân cách đó của nàng thắng, thân thể lại chết.”
“Nàng mới sinh vẫn lưu luyến vị trí hoàng hậu như trước, gia nhập Âm Ty chúng ta đạt được bí thuật duy trì thân thể. Ở hoàng cung vẫn dựa vào thôn phệ khí vận của triều đình để tăng trưởng tu vi.”
“Bây giờ tu vi của nàng có lẽ không kém chúng ta bao nhiêu, thậm chí còn mạnh hơn chúng ta.” Quỷ trong gương Nại Tuyền từ từ nói.
“Dù có bí thuật duy trì, thân thể người chết vẫn không giống thân thể người sống, hoàng đế nhân tộc cũng không phát hiện ra sao?”
Tiểu Sửu Hoàng hỏi.
“Nếu thường xuyên chạm qua thân thể nàng dĩ nhiên sẽ phát hiện nhưng hoàng đế nhân tộc đã mấy năm không chạm đến nàng.”
“Phúc vận của quỷ hậu này thật tốt, chờ nàng hoàn thành nhiệm vụ lần này, địa vị của nàng ở Âm Ty sẽ không thua gì chúng ta.”
Đoạn Đạo Quan.
Bắc Minh chân nhân của Thái Cực Tông cùng Pháp Trí đại sư của chùa Long Tự đều mang theo rất nhiều cường giả đến trợ trận.
“Báo, tướng quân, đại nhân, rất nhiều địch nhân đã rút doanh trại xông về phía chúng ta.”
Vừa nghe thấy địch nhân xuất hiện, đám người Lý Chí Đào vội vàng chạy vùng sát cổng thành. “Không hổ là năm châu giàu có nhất phương nam, trong thời gian ngắn đã bạo binh tăng đến sáu mươi vạn, ngay cả chiến giáp phòng hộ trong thời gian ngắn cũng chế tạo ra nhiều như vậy.”
Lý Chí Đào thấy đa số quân địch đều mặc chiến giáp phòng hộ, áp lực đối với lần giao phong này càng lớn hơn.
“Lý đại nhân đừng lo lắng, đừng nhìn Đoạn Đạo Quan chỉ có bốn mươi vạn quân đội, bốn mươi vạn quân đội này đều là người bò ra từ trên huyết nhục chiến trường.”
“Mặc dù địch nhân có sáu mươi vạn người nhưng đại đa số bọn họ đều chưa từng trải qua chiến tranh, bọn họ căn bản không cách nào so sánh với chúng ta.”
“Nếu như không phải lo lắng Vạn Ma Điện giở ám chiêu, ta đã dẫn quân đội của ta ra khỏi thành nghiền ép bọn họ.”
Vũ Hầu tướng quân khí phách hùng hồn nói.
“Tướng quân Vũ Hầu, dĩ nhiên chúng ta tin tưởng quân đội của ngươi nhưng chúng ta cũng không thể khinh thường bọn họ, tướng quân Thiên Lão bại trận chính là một ví dụ.”
Tướng quân Vũ Hầu không phản bác gì, hắn biết trên chiến trường nếu dám khinh thường địch nhân thì phạm vào đại kỵ.
“Công thành, lập tức công thành cho ta!”
Nam Minh Vương thấy Đoạn Đạo Quan ở ngay trước mắt liền hưng phấn, chỉ cần công phá Đoạn Đạo Quan, thiên hạ này sẽ là của hắn.
Vừa nghĩ đến thiên hạ sắp là của hắn, hắn khẩn cấp hạ mệnh lệnh công thành.
Chỉ là bất ngờ xảy ra, quân đội không vì mệnh lệnh của hắn mà động đậy, không nhúc nhích không xem lời nói của hắn ra gì.
“Các ngươi có bị điếc không, không nhanh chóng đi lên...”
Thấy không ai nghe lời hắn, hắn lo lắng.
“Ngươi, các ngươi muốn làm gì, không...”
Bọn người Quỷ đạo nhân nhận được ánh mắt Ma Chủ ra hiệu, biết Nam Minh Vương không còn tác dụng, hắn dùng ma công hút lấy Nam Minh Vương, hút sạch máu huyết trên người hắn, biến hắn thành một thi thể khô.
Đám người Lý Chí Đào sát cửa thành thấy kết quả của Nam Minh Vương cũng nhíu mày một chút, bọn họ cũng đã sớm biết rõ chuyện Nam Minh Vương là con rối.
“Ma Chủ, Âm Ty giấu Khốn Thần Châu ở đâu?”
Lý Chí Đào dùng huyền thuật đề cao âm thanh hét về phía địch nhân.
“Hừ!”
Thấy âm thanh vọt tới quân đội, Ma Chủ hừ lạnh một tiếng, đánh tan huyền thuật của Lý Chí Đào, hai người bắt đầu giao phong.
“Còn nghĩ đến Hắc Đế sao, không có Hắc Đế, các ngươi không là gì cả!”
Ma Chủ cười lạnh châm chọc nói.
Lý Chí Đào không trả lời nhưng sắc mặt trầm lặng của hắn cho thấy hắn rất khó chịu với Ma Chủ.
“A Di Đà Phật, sát sinh sẽ hại mình, buông đồ đao xuống mới là...”
“Vứt Phật môn chó má các ngươi đi, bổn tọa ghét đám hói các ngươi nhất, mỗi ngày hô khẩu hiệu trảm yêu trừ ma nhưng tình hình thực tế, trình độ hiếp đáp dân chúng của các ngươi còn khủng bố hơn chúng ta.”
“Nói là thu tín đồ, còn không phải tẩy não cho bọn họ quên thất tình lục dục, nếu người không thất tình lục dục thì còn là người sao?”
“Luôn miệng nói các ngươi là Phật nhưng trong mắt bản tọa, các ngươi căn bản là ma khoác áo cà sa.”
“Còn có Đạo giáo các ngươi, các ngươi đã mang đến cái gì cho thiên hạ, xuống núi nói là trừ yêu nhưng các ngươi đã diệt trừ được bao nhiêu, đa số yêu quái còn không phải do Trảm Yêu Ti trừ bỏ hay sao?”
“Nếu không phải ta xúc phạm lợi ích của các ngươi, có lẽ các ngươi cũng sẽ không ra ngăn cản ta.”
“Bây giờ tới cũng đã tới, cũng không cần nói nhiều lời vô nghĩa như vậy, chúng ta đều biết rõ trận chiến này không thể không đánh.”
Pháp Trí đại sư vừa mới mở miệng, bị Ma Chủ miệng pháo kích, ngay cả Bắc Minh chân nhân không nói lời nào nằm không cũng dính đạn.
“Đánh trống!”
“Công thành!”
Ma Chủ hạ lệnh công thành, quân đội từ từ tấn công tới Đoạn Đạo Quan.