“Ai quy định yêu quái không được sử dụng pháp bảo? Ngươi đây là trong lòng mất cân bằng, ghen tị với sự giàu có của Thiên Yêu thành chúng ta.”
“Nếu ta nói cho ngươi biết, Thiên Yêu thành mỗi một yêu vương đều có bút phán quan như ta, ngươi sẽ càng ghen tị đúng không?”
Vào lúc này, Thiên Lang dường như đang khoe khoang với Thiên Cẩu rằng hắn là một yêu quái đến từ Thiên Yêu thành, như thể hắn tự hào là một yêu quái đến từ Thiên Yêu thành.
“Ta không thể chết ở đây, ta không thể chết như thế này!”
Năng lực của Thiên Lang quá mạnh, còn có pháp khí cường đại như vậy trong tay, Thiên Cẩu bị thương nặng làm sao có thể dám chiến đấu với Thiên Lang.
Ngay lập tức, Thiên Cẩu dùng sức mạnh của mình điều khiển toàn bộ yêu tướng dưới quyền tấn công Thiên Lang.
Xung quanh đều là chiến trường, năng lực của hắn đang làm suy yếu năm giác quan của kẻ địch xung quanh, Thiên Cẩu không sợ hắn chạy trốn bị địch nhân phát hiện nên chuẩn bị lao ra chiến trường chỗ nhân số ít nhất.
“Thật ngu ngốc. Chọn chỗ nào khác cũng tốt, đi chọn hướng đó.”
“Năng lực của tên đó là đọc tâm. Một khi ngươi bước vào phạm vi của hắn, hắn sẽ phát hiện ra mọi dao động trong suy nghĩ của ngươi.”
“Việc suy yếu năm giác quan sẽ ảnh hưởng đến hắn, nhưng tiếng lòng của sinh linh không thể giấu được hắn.”
Khi Thiên Lang bị vài yêu tướng của quân địch giữ lại, lúc đầu hắn có chút lo lắng, sợ Thiên Cẩu trốn thoát, nhưng khi nhìn thấy Thiên Cẩu đang chạy về hướng chiến trường của người mặc áo bào đen thì thấy không sao cả.
“Năm giác quan của hắn đã bị ta làm yếu, hắn đang chiến đấu với yêu vương. Chỉ cần ta cẩn thận, hẳn là hắn không thể phát hiện ra ta.”
Thiên Cẩu nhìn thấy một vị yêu vương cùng mấy yêu tướng của Yêu Minh quấn lấy người áo đen do Huyền Thanh mang đến, hắn cảm thấy người áo đen hẳn là không thể phát hiện ra mình, liền chuẩn bị rời đi thông qua chiến trường này.
Ngay khi hắn chuẩn bị rời khỏi chiến trường, Thiên Cẩu phát hiện người mặc áo choàng đen cũng lấy một cây bút phán quan ra đánh bay tất cả những người quấn lấy hắn.
Ngay khi Thiên Cẩu cho rằng người mặc áo choàng đen không phát hiện ra mình, giây tiếp theo, người mặc áo choàng đen lao về phía của hắn.
“Cái quỷ gì thế, năng lực của ta vẫn còn đó, hơn nữa với ảo giác ta tạo ra bằng tinh thần lực của mình, lẽ ra hắn không thể nhìn thấy ta. Làm sao hắn biết được vị trí của ta?”
Thiên Cẩu nhìn thấy người áo bào đen không chạy đi nơi khác liền lao về phía vị trí của mình, đây rõ ràng là đã phát hiện ra hắn.
Điều này làm cho hắn thực kinh ngạc, bản thân mình sao lại bị phát hiện.
“Ngươi tâm tư nhiều như vậy, muốn không phát hiện ra ngươi cũng khó.”
Người mặc áo choàng đen nói xong, cầm cây bút phán quan ném vào Thiên Cẩu.
“Chết tiệt, lại là một loại yêu loại đặc thù!”
Thiên Cẩu phản ứng, hắn không biết rằng người mặc áo choàng đen trước mặt cũng là một yêu loại đặc thù.
Nhưng hắn không có thời gian kinh ngạc, trước đó hắn đã nếm qua tổn thất do bút phán quan gây ra, lập tức phát ra một tiếng rít gào của rồng lửa cực lớn.
Hắn muốn mượn lực để thoát khỏi người mặc áo choàng đen.
“Cái gì!”
Ý tưởng của Thiên Cẩu đã thất bại.
Người mặc áo choàng đen vẫy tay trái, phương hướng tấn công của con rồng lửa của hắn bị chệch hướng, người mặc áo choàng đen ngay lập tức xuất hiện trước mặt hắn, ngay khi chiếc bút phán quan rơi xuống, hắn đã bị đánh văng ra xa.
“Muốn mượn lực thoát khỏi ta là ý kiến hay, nhưng ngươi không biết ta là một yêu quái đọc được suy nghĩ sao? Làm sao ta có thể thỏa mãn mong muốn của ngươi dễ dàng như vậy?” Người mặc áo choàng đen nhìn thấy phương hướng Thiên Cẩu lộn ngược chính là chiến trường của Bồ Đề, lẩm bẩm sau đó mặc kệ, tiếp tục đối phó yêu vương cùng mấy tên yêu tướng đang quấn lấy mình.
Thiên Cẩu bay về phía sau, một cái gai cây xuất hiện xuyên qua vai Thiên Cẩu buộc hắn phải dừng lại.
“Đây không phải là một yêu loại đặc thù uy phong lẫm lẫm. Làm sao lại thành ra thế này?”
Bồ Đề giết chết hai yêu vương cấp một đang vướng vào mình, hắn nhận thấy có thứ gì đó bay vào yêu vực của mình.
Sau khi nhìn kỹ hơn, hắn phát hiện ra đó là Thiên Cẩu, hắn không khách sáo dùng gai cây đâm Thiên Cẩu để buộc hắn phải dừng lại.
Thiên Cẩu đã bị Thiên Lang sử dụng bút phán quan trước đó làm bị thương nặng, sau đó người mặc áo choàng đen vung bút phán quan hất văng hắn, lục phủ ngũ tạng của hắn đã bị phế.
Hiện tại bị Bồ Đề dùng gai cây đâm vào, hắn từ lâu đã mất hết năng lực phản kháng, bây giờ đã hấp hối.
Điều này cũng khiến hắn không có cách nào duy trì năng lực đặc thù của mình ...
Ngay khi năng lực của Thiên Cẩu hết hạn, nhiều yêu vương, yêu tướng bị khống chế đã tỉnh lại. Cuộc nội đấu của phe An Nguyên dừng lại, tất cả đều chuyển mối hận thù sang phe Thiên Cẩu, tất cả đều lao về phía yêu vương của phe Thiên Cẩu.
Những cường giả nhân loại không bị năng lực ảnh hưởng, phát huy ra toàn bộ thực lực, điều này khiến cho Cốt Táng và những người khác trực tiếp gặp phải sự bao vây của tất cả cường giả. “Đại Nhật Như Lai!”
“Trấn Hồn Khúc!”
“Vô Cực Vô Diệt Kiếp!”
Yêu vương Thực thiên ngay lập tức bị tất cả những cường giả nhân loại đập nát thành từng mảnh.
“Trốn!”
Một khi năng lực của Thiên Cẩu thất bại, tình thế chiến đấu sẽ trở nên nghiêng về một phía. Những kẻ địch còn lại không dám có ý định tiếp tục chiến đấu nên đều bỏ chạy.
“Chạy đâu, lên cho ta!”
Lúc này, bọn người Lục Trạch cũng đã quét sạch đám yêu quái ở vòng ngoài, mang theo rất nhiều cường giả đi tới. Nhìn thấy hiện trường đám yêu quái làm loạn, muốn chạy trốn, Lục Trạch trực tiếp dẫn theo lượng lớn cường giả nhân loại bao vây giết chết bọn chúng.
“Nhân loại chết tiệt, không cho ta sống, các ngươi cũng đừng mơ sống tốt.”
Cốt Táng bị thương nhìn chằm chằm vào những cường giả nhân loại đang vây quanh hắn, hắn đau khổ giãy dụa nhưng không thể thoát ra khỏi vòng vây.
Hắn cũng đang bị nhân loại từng bước ép buộc, gây thêm thương tích cho hắn, thấy nhân loại không chịu buông tha, hắn lập tức tập trung toàn bộ yêu lực và chọn đồng quy vu tận cùng nhân loại.
“Cẩn thận, hắn sắp tự bạo đấy!”
Lý Chí Đào vội vàng nhắc nhở đám cường giả.