“Ngươi nói đúng, chỉ cần chúng ta không bị Hắc Đế tìm ra, hắn sẽ không thể làm gì chúng ta. Khi thế giới bị hủy diệt, hắn hoặc là rời khỏi thế giới này, hoặc là chờ chết.”
Nguyên Ma cũng thả lỏng, tốt nhất là không nên đối đầu trực diện với Hắc Đế.
“Cứ làm theo những gì U nói, đẩy nhanh quá trình hủy diệt thế giới này!”
Sau khi đối phó với Đại Tà Thần, Hoàng Đông Kiệt bay trở lại hồ Thiên Thu.
“Hắc Đế!”
“Hắc Đế!”
“Hắc Đế!”
Nhìn thấy bóng dáng của Hoàng Đông Kiệt, dân chúng thiên hạ đều hưng phấn, không biết là ai đã bắt đầu, sau đó mọi người liên tục hô lên cái tên Hắc Đế.
Chỉ có người lạc vào cảnh giới kỳ lạ đó mới biết cảm giác hưng phấn mãnh liệt này cuồng nhiệt đến mức nào, nhưng tâm tình của Hoàng Đông Kiệt lại không hề dao động, như thể người dân chúng thiên hạ đang gọi không phải là hắn.
Đi tới tế đàn, Hoàng Đông Kiệt phân cách toàn bộ tế đàn thành không gian riêng của mình.
“Lời cảm ơn không cần phải nói. Ta không có gì để nói với nhân loại các ngươi. Yêu quái có quy tắc sinh tồn của yêu quái, nhân loại có tương lai của nhân loại.”
“Bây giờ dân chúng của các ngươi cần các ngươi, các ngươi hẳn nên an ủi bọn họ, làm cho bọn họ yên tâm, chứ không phải đến buộc định quan hệ với ta.”
Nhìn thấy đám người Lý Trường An đến gần, Hoàng Đông Kiệt sắc mặt không hòa nhã, hắn lên tiếng trước khi Lý Trường An mở miệng.
Đám người Lý Trường An nhất thời xấu hổ, nhìn thấy Hoàng Đông Kiệt tản ra hàn khí cách người xa ngàn dặm, bọn họ biết Hắc Đế không muốn tiếp xúc với bọn họ...
Không còn cách nào khác, bọn họ nhìn về phía Lục gia, đưa tới một ánh mắt cảm kích, để người Lục gia ở lại, bọn họ sắp xếp cho dân thường đi.
“Tổ tông sống!”
Bọn người Lục Hải Nguyên nhìn thấy Hoàng Đông Kiệt tản ra hàn khí cách người xa ngàn dặm, trong lòng cảm thấy rất phức tạp, tổ tông sống đã tận tình tận nghĩa đối với bọn họ, bọn họ có thể làm sao đây.
Nhìn thấy người đến là người Lục gia, Hoàng Đông Kiệt thu hồi khí tức lạnh lùng trên người. “Hãy sống cho tốt!”
Hoàng Đông Kiệt bước tới vỗ nhẹ vai Lục Hải Nguyên lớn tuổi, sinh cơ bừng bừng thông qua lòng bàn tay của Hoàng Đông Kiệt truyền vào cơ thể Lục Hải Nguyên.
Lục Hải Nguyên trẻ lại hơn mười tuổi, cảnh này khiến cho đám người Lục Trạch chấn động.
Sau khi trao cho Lục Hải Nguyên phúc lợi cuối cùng, Hoàng Đông Kiệt bước qua Lục Hải Nguyên vài bước, liền mở cửa truyền tống chuẩn bị rời đi.
“Quỳ xuống!”
Giọng của Lục Hải Nguyên vang lên phía sau, hắn yêu cầu người nhà của mình quỳ xuống trước Hoàng Đông Kiệt, sau đó Hoàng Đông Kiệt nghe thấy vài tiếng quỳ gối, hắn mày nhíu một chút nhưng cũng không quay đầu lại, đi vào bên trong cửa truyền tống, cho đến khi cửa truyền tống đóng lại vẫn không nói gì.
“Gia gia!”
Lục Thế Viễn phức tạp nhìn gia gia.
“Hãy nhớ kỹ, tổ tông sống đã trả hết ân tình mà hắn nợ Lục gia chúng ta, nếu sau này Lục gia chúng ta gặp khó khăn, không được phép đến gặp tổ tông sống nữa, có hiểu không?”
Lục Hải Nguyên đột nhiên nghiêm nghị quát lên.
Đám người Lục Trạch chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Thần Thiên nhìn thấy của biểu hiện Lục gia cũng không nói nhiều, hắn chuẩn bị quay về Trảm Yêu Ti, mang theo các ngự thường sứ bằng lòng đi theo hắn, hắn không dự định ở lại kinh thành, đến lúc nên trở về Thiên Yêu thành rồi.
Kết quả lần mang đi này, hắn đã mang đi chín mươi chín phần trăm ngự thường sứ, các ngự thường sử đều thấy Hắc Đế thực lực mạnh mẽ, cuộc sống ở Thiên Yêu thành tốt như vậy, bọn họ không có lý do gì để ở lại làm trâu làm ngựa cho nhân loại chứ đừng nói đến bia đỡ đạn cho nhân loại. Những người không chịu đi cùng Thần Thiên đều đã tìm được đối tượng ở kinh thành.
Ngự thường sứ có người mình thích, không muốn rời đi là chuyện bình thường.
Đối mặt với việc Thần Thiên đột nhiên mang đi nhiều ngự thường sứ như vậy, đám người Lý Chí Đào cũng không còn cách nào khác chỉ có thể cam chịu.
Thời gian trôi qua, dân chúng đều đã trở về thành trì của mình, cuộc sống vẫn như trước.
Vào những ngày này, thiên phú của vận mệnh chi nữ đã khôi phục.
Kết quả là nàng thấy hạo kiếp của nhân loại vẫn còn đó và ngày càng khốc liệt hơn.
Khi bọn người Lý Trường An biết được kết quả này, bọn họ đều rất lo lắng.
“Tai họa vẫn còn đó. Tại sao, không phải Đại Tà Thần đã bị tổ tông sống tiêu diệt rồi sao? Tại sao lại có tai họa lớn hơn Đại Tà Thần sắp tới?”
Hoàng cung, ngự thư phòng.
Lục Trạch nghe được tin tức từ hoàng đế, đầu của hắn gần như muốn nổ tung, một hạo kiếp còn lớn hơn cả Đại Tà Thần, đây chẳng phải còn nghiêm trọng hơn cả sự diệt vong của cả nhân loại sao...
“Bệ hạ, ngoài hạo kiếp ra, công chúa có biết thêm thông tin gì về tương lai không?”
Lý Chí Đào cố gắng bình tĩnh lại hỏi.
“Năng lực của Tiểu Trân vẫn chưa được khôi phục hoàn toàn, nàng chỉ có thể nhìn thấy tương lai trong chốc lát.”
“Ngươi cũng biết, hình ảnh Tiểu Trân nhìn thấy sẽ không bao giờ sai, điều đó có nghĩa là tương lai sơn hà vỡ vụn, nhật nguyệt điên đảo, sinh linh đồ thán.”
“Hạo kiếp này không chỉ xảy ra với toàn thể nhân loại mà còn đối với tất cả sinh linh trên thế giới này.”
“Thiên Yêu thành không có khả năng đứng ngoài, không ai có thể thoát khỏi kiếp nạn này.”
Lý Trường An nặng nề nói.
“Bệ hạ, là bởi vì tiên phật!”
Tất cả đều nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Hắc Đế và Đại Tà Thần, những người duy nhất có thể mang đến tai họa cho thế giới này chỉ có Đại Tà Thần, Hắc Đế và tiên phật trong truyền thuyết. Bây giờ Đại Tà Thần đã chết, Hắc Đế không có lý do gì để hủy diệt thế giới, người duy nhất còn sót lại có khả năng hủy diệt thế giới chính là tiên phật trong truyền thuyết.
Lý Trường An không nói gì, nhưng từ cảm xúc của hắn có thể thấy rõ, hắn cũng hoài nghi tai họa lần này là do trong tiên phật truyền thuyết gây ra.
“Tại sao, tiên phật không đứng về phía chính nghĩa, tại sao bọn họ lại muốn hủy diệt thế giới này?”
Lục Trạch không thể nghĩ ra, trong nhận thức của mọi người, tiên phật luôn là người tốt, có thể bảo vệ nhân loại, chỉ có nhân loại mới tin vào tiên phật.
Hiện nay có nhiều thông tin khác nhau cho thấy các tiên phật đã phản bội nhân loại và thế giới của bọn họ.
Điều này khiến Lục Trạch khó có thể tiếp nhận.