Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 650 - Chương 650. Lần Cuối

Chương 650. Lần cuối
Chương 650. Lần cuối

“Đây là lần cuối cùng ta giúp các ngươi, sau đó ta sẽ hoàn toàn biến mất.”

“Không có cách nào, nếu muốn hóa giải kiếp nạn này, dù ta là biến số cũng phải dùng hết sức ngăn cản mới có thể thay đổi vận mệnh này.”

“Cứu vớt thế giới này là một chuyện, ta còn muốn thay đổi thế giới này. Ta đã cân nhắc, ta sẽ chia thế giới này thành sáu giới, nhân giới, yêu giới, tiên giới, địa phủ.”

“Thế giới như vậy tràn ngập những khả năng vô hạn. Các ngươi quản lý thế giới này thành dạng gì hoàn toàn phụ thuộc vào nỗ lực của các ngươi.”

“Được rồi, ta đã nói lời từ biệt xong. Ta hy vọng các ngươi về sau có thể sống một cuộc sống phong phú hơn.”

Hoàng Đông Kiệt đã phát huy hết sức mạnh của mình, hắn hóa ra bản thể của mình là thần thú Huyền Vũ.

Cơ thể to lớn của hắn chống đỡ bầu trời và tứ chi của hắn giữ chặt lục địa đang tan rã.

Lực lượng dâng trào đã bù đắp cho sự mất mát của thế giới này, sáu viên chân giới tròn trịa đã dung hợp vào thế giới này.

Tiên giới hoàn thành!

Yêu giới hoàn thành!

Địa phủ hoàn thành!

Nhân giới, bầu trời ổn định, đất dần dần hợp lại, lục địa chìm vào biển rộng cũng hồi phục như thể thời gian đã quay ngược lại.

Hoàng Đông Kiệt cảm thấy mình vẫn còn chút sức lực nên đã chuyển Thiên Yêu thành đến Yêu giới, sau đó thiêu đốt hoàn toàn cơ thể to lớn của mình thành chất dinh dưỡng cho thiên địa. Trong khoảnh khắc chân thân Huyền Vũ khổng lồ biến mất, gương trời cũng khôi phục lại, tất cả sinh linh đều quỳ xuống cảm ơn sự cống hiến của Hắc Đế.

Mắt của người Lục gia cũng ướt đẫm, đám người Huyền Thanh cũng vậy, vô số yêu quái trong Thiên Yêu thành cũng khóc lóc vì sự ra đi của thành chủ.

Nhưng ngày tháng vẫn tiếp tục, bởi vì sự cống hiến của Hắc Đế, triều đình gọi đại lục dưới chân bọn họ là đại lục Huyền Vũ, thế giới trở thành thế giới Huyền Vũ.

Một tháng sau, cả kinh thành tràn ngập niềm vui.

Lục Thế Viễn và cửu công chúa kết hôn.

Lục gia ai cũng biết, tất cả đại gia tộc nổi danh kinh thành đều đến đây.

Hoàng đế đến đây, Lý Chí Đào đến đây, tất cả quan lớn trong triều đều đến đây.

Chỉ có đám người Huyền Thanh không đến, ngay cả Thiên Yêu thành cũng không phái sứ giả đến.

Chuyện này không ai dám nói gì, Lục gia cũng càng không có lý do gì, ngược lại nhân loại bọn họ còn nợ Thiên Yêu thành.

“Nhất bái thiên địa!”

“Nhị bái cao đường!”

“Phu thê đối bái!”

Sau khi Lục Thế Viễn và Lý Tuyết Trân hoàn thành ba bái, cũng không vội đưa vào động phòng mà dưới sự dẫn dắt của Lục Hải Nguyên, bọn họ đi đến hồ quan sát ở hậu viện.

“Quỳ xuống, khấu đầu ba lần!”

Lục Hải Nguyên chỉ vào hồ quan sát nói.

Lục Thế Viễn và Lý Tuyết Trân không chút do dự quỳ xuống, lập tức khấu đầu ba lần.

“Không có gì nữa à, chỉ lạy ba lạy thôi sao? Tế phẩm của ta đâu? Ta chết uổng một tháng!”

Lục Thế Viễn và Lý Tuyết Trân đang định đứng dậy thì một giọng nói quen thuộc vang lên, khiến ánh mắt của mọi người quay qua nhìn.

Là tổ tông sống, tổ tông sống đang ngồi ở trên tường thành lắc lắc hai chân, dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn bọn họ.

“Khốn kiếp!”

Lục Trạch tối sầm mắt, hắn nhìn ra tổ tông sống là giả, chính là Bì Bì Thử, hắn đã quá quen thuộc với Bì Bì Thử.

Hắn lập tức nhặt quả táo trên đĩa lên rồi ném về phía Bì Bì Thử.

“Bốp!”

“Ui da đau!”

Bì Bì Thử bị đánh vào đầu, té khỏi tường thành, trở lại hình dáng ban đầu.

“Các vị xin bớt giận. Trong ngày vui này, ta thấy các ngươi khá đè nén nên đã biến thành dáng vẻ lão đại để trêu chọc các ngươi một chút. Các ngươi ngàn vạn lần đừng xúc động.”

Bì Bì Thử nhìn thấy một nhóm người đen mặt tụ tập xung quanh mình, nó chợt nhảy dựng lên vì sợ hãi, đây là sắp đánh mình rồi.

“Hở, lão đại, ngươi đã trở lại rồi!”

Bì Bì Thử chợt nhìn thấy gì đó, nó trở nên vô cùng phấn khích.

“Giả vờ, ngươi tiếp tục giả vờ nữa đi. Từ khi ta trở nên mạnh hơn, ngươi luôn tránh né ta, hại ta chưa bao giờ có cơ hội đánh ngươi.”

“Bây giờ là ngươi tự tìm. Ta sẽ trả hết một lần cho ngươi những lần ngươi bắt nạt ta.”

Lục Trạch cười toe toét, tựa hồ muốn đánh Bì Bì Thử.

“Đáng chết, ai lừa ngươi? Thật sự là lão đại đã trở lại.”

Bì Bì Thử trực tiếp sử dụng thuật độn thổ, vừa xuất hiện đã chạy ra phía sau mọi người, ôm lấy chân Hoàng Đông Kiệt.

“Lão đại, cuối cùng ngươi đã trở lại rồi, ngươi không biết ngươi rời đi cuộc sống của ta khổ sở cỡ nào đâu. Bọn họ thường xuyên thừa lúc ngươi không ở đây mà bắt nạt ta.”

Bì Bì Thử đáng thương nói.

Lúc này mọi người đều quay đầu lại, vừa nhìn thấy Hoàng Đông Kiệt, ánh mắt đều sửng sốt. Những người có mặt đều là cường giả, bọn họ không cảm nhận được chút khí tức nào từ Hoàng Đông Kiệt, nếu không có đôi mắt nhìn, bọn họ sẽ không phát giác được sự tồn tại của Hoàng Đông Kiệt.

Hắn thực sự là Hắc Đế, không phải người khác giả mạo.

“Tổ tông sống, tổ tông sống!”

Người Lục gia nhất thời kích động nói năng lộn xộn.

Hoàng Đông Kiệt liếc nhìn Bì Bì Thử giả vờ đáng thương dưới chân, không nói một lời đá nó ra ngoài.

Nó béo như vậy, yêu lực tăng lên rất nhiều, nào có người ngược đãi nó, nhìn thoáng qua là biết nó đang lừa người.”

“Ta còn chưa chết hẳn mới tới thăm các ngươi. Thấy các ngươi đều sống tốt, ta đây yên tâm. Tạm biệt các vị!”

Hoàng Đông Kiệt nói xong lời này thì biến mất, để lại mọi người trong sân đều sửng sốt.

Hết chương 650.
Bình Luận (0)
Comment