Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 685 - Chương 685. Ta Không Thích Tra Nam!

Chương 685. Ta không thích tra nam!
Chương 685. Ta không thích tra nam!

Nhận được lời mời của Tô gia, Hoàng Đông Kiệt cũng không từ chối, đi tới bàn ăn dùng bữa. Trong bữa ăn, Tô lão gia tử luôn luôn cố ý vô tình tạo ra chủ đề cho Hoàng Đông Kiệt và Tô Vũ Đình.

Những người còn lại trong Tô gia cũng không ngu ngốc nên đương nhiên hiểu được dụng ý của lão gia tử, cũng phối hợp với hắn.

Sau đó Tô Vũ Đình xấu hổ, nhưng xuất phát từ rèn luyện hàng ngày, nàng cũng không đứng dậy rời khỏi bàn.

Hoàng Đông Kiệt vừa ăn vừa thành thạo ứng phó tác hợp của Tô gia.

“Tô lão gia tử, Tô tổng, thời gian không còn sớm ta nên về thôi. Ba ngày nữa ta sẽ quay lại.” Sau khi ăn uống, nói chuyện một lúc, Hoàng Đông Kiệt chuẩn bị đứng dậy rời đi.

Tô lão gia tử, Tô Giang Hào không ép Hoàng Đông Kiệt ở lại mà khách sáo sắp xếp người đưa Hoàng Đông Kiệt về.

Trong đại sảnh, ngoại trừ lolita đang làm bài tập về nhà, những thành viên khác của Tô gia đều có mặt.

“Ông nội, đây là lần đầu tiên ta và hắn gặp mặt, ngươi tác hợp hai chúng ta ngay trên bàn cơm như vậy, hắn quan trọng đến thế sao?”

Tô Vũ Đình không hiểu dù y thuật của hắn có tốt hơn thì với năng lượng của Tô gia bọn họ cũng cần phải mượn sức hắn như thế này, thậm chí phải hy sinh hạnh phúc của nàng.

“Vũ Đình, ngươi không hiểu tại sao phòng khám Kính Hồ lại đặc biệt như vậy đâu, là vì nhân mạch!”

“Phòng khám Kính Hồ không đáng sợ. Điều đáng sợ là có vô số cường giả nợ ân tình bọn họ.” “Y thuật của bác sĩ Hoàng đã đạt đến trình độ của các trưởng lão trong phòng khám Kính Hồ. Trong tương lai sẽ có vô số cường giả Tông Sư, Dị Năng Giả cấp cao trở thành nhân mạch của hắn.”

“Hắn là chân long, chân long ẩn giấu. Trước khi hắn có quyền lực và tầm ảnh hưởng, nếu chúng ta không tạo quan hệ với hắn, đó sẽ là tổn thất lớn nhất đối với Tô gia chúng ta.”

“Vũ Đình, ông nội không phải là người có tư tưởng cổ hủ, nếu ngươi thực sự không thích, ông nội sẽ không ép buộc ngươi.”

“Có rất nhiều cách để kết giao, không cần thiết phải hy sinh hạnh phúc của Vũ Đình ngươi.”

Tô Bình Phong nói.

“Cho ta xem tư liệu của hắn.”

Tô Vũ Đình suy nghĩ sâu xa một lúc, muốn hiểu biết Hoàng Đông Kiệt trước.

Tô Minh Đạo đáp lại, đẩy tư liệu của Hoàng Đông Kiệt trước mặt em gái mình.

“Ông nội, ta mệt rồi, ta về nghỉ ngơi trước đi.”

Tô Vũ Đình đọc tư liệu, mặc dù tư liệu của Hoàng Đông Kiệt không đầy đủ nhưng tư liệu vẫn cho thấy Hoàng Đông Kiệt trước đây là một tra nam.

Nàng ghét nhất tra nam, mấy người bạn của nàng đã bị bọn tra nam làm cho mình đầy thương tích, khiến cho nàng chịu ảnh hưởng, trở nên cực kỳ chán ghét tra nam.

Có lẽ nàng sợ ông nội tiếp tục thuyết phục nên nàng đứng dậy rời đi trước.

Tô Bình Phong thấy cháu gái rời đi, hắn cũng không nói gì, chỉ cảm thấy đáng tiếc.

“Cha, rất nhiều tư liệu về hắn còn chưa đầy đủ. Chúng ta không biết gì chuyện gì đã xảy ra sau khi hắn nghèo túng. Khi hắn xuất hiện trở lại, hắn có được có y thuật như vậy. Chúng ta có nên điều tra hắn lại lần nữa không?”

Suy cho cùng, Tô Giang Hào là bang chủ của Thiên Nghĩa bang, rất nhạy cảm với nhiều chuyện, Hoàng Đông Kiệt quá quan trọng đối với bọn họ, càng quan trọng lại càng muốn biết về quá khứ của Hoàng Đông Kiệt.

“Ngươi ngốc à? Ai mà không có bí mật? Hắn có bí mật gì không quan trọng. Quan trọng là bây giờ hắn đang đứng về phía chúng ta.”

“Muốn kết bạn với hắn thì phải dùng trái tim chân thành nhất của mình. Đừng làm chuyện vớ vẩn cho ta. Hắn không phải là người tô gia chúng ta có thể độc chiếm.”

Tô Bình Phong trừng mắt nhìn con trai nói.

Tô Giang Hào nghe xong gật đầu, sau đó đi xuống sắp xếp để tập đoàn Hồng Diệp chuẩn bị dược liệu tốt nhất giao cho Hoàng Đông Kiệt.

Trai qua một loạt người Tô gia, phòng khám tư nhân của Hoàng Đông Kiệt đã bùng cháy.

Mỗi ngày người bệnh nối không dứt, khiến cho Hoàng Đông Kiệt mỗi buổi tối kiểm kê thu hoạch đều vui tươi hớn hở.

Nhờ sự can thiệp của Hoàng Đông Kiệt, thể lực của các thành viên Thiên Nghĩa bang đã được cải thiện rất nhiều, bọn họ đã đạt được nhiều chiến quả tốt đẹp khi tranh giành lãnh thổ với Phục Hổ bang.

Tuy nhiên, Hoàng Đông Kiệt không có hứng thú với những điều này, tối nay hắn sẽ tiếp nhận một bệnh nhân là Dị Năng Giả của Tô gia.

Bây giờ Hoàng Đông Kiệt có nguồn tài nguyên dồi dào, Dị Năng Giả bí mật của Tô gia cũng đến tìm thuốc chữa bệnh, Dị Năng Giả này có vảy cá trên nửa mặt, nguyên nhân là do dị năng của bản thân gây ra, hắn đến khám bệnh với tâm lý khám thử. muốn biết có thể nhổ vẩy cá trên mặt mà không ảnh hưởng dị năng tự thân hay không.

Khi nghe Hoàng Đông Kiệt nói có thể, hắn trở nên phấn khích.

Đêm đó hắn được Hoàng Đông Kiệt chữa khỏi.

Hoàng Đông Kiệt chưa kịp đóng cửa nghỉ ngơi thì em trai đã chạy tới.

“Anh, tại sao ngươi lại dính líu đến bang Thiên Nghĩa bang?”

Là người gác đêm, Hoàng Khải hiếm khi có thời gian đến nói chuyện với anh trai mình, hắn từ Đồng Tiểu Tùng biết được có một y sư có y thuật rất giỏi đã xuất hiện trong Thiên Nghĩa bang. Khi tìm hiểu, mới biết được đó là anh trai của hắn, phải đến hỏi thăm tình hình.

“Không làm cùng nhau, nhưng bọn họ biết ta y thuật cao minh, thường gửi bệnh nhân đến cho ta. Theo thời gian, khiến người khác nghĩ ta là y sư của bọn họ!”

Hoàng Đông Kiệt thản nhiên nói.

“Anh, có phải Thiên Nghĩa bang đã ép ngươi làm gì không?”

Hoàng Khải vốn quen biết Thiên Nghĩa bang, biết Thiên Nghĩa bang có kỷ luật hơn, nhưng hắn vẫn hơi lo lắng hỏi.

“Yên tâm đi, y thuật của ta giỏi như vậy, bọn họ chỉ coi ta như đại gia thôi, sao dám ép ta làm gì.”

Hoàng Đông Kiệt mỉm cười, người em trai này cũng được lắm, biết quan tâm đến anh trai mình. “Anh, gần đây giữa Phục Hổ bang và Thiên Nghĩa bang có chút tranh chấp. Nếu có người đến gây phiền phức cho ngươi, cứ việc nói thẳng với bọn họ, em trai ngươi là người gác đêm.”

“Ở chợ Thiên Giang, không ai dại dột tìm kiếm rắc rối với người nhà chính phủ.”

“Nếu gặp ai không có chừng mực, anh hai, cứ gọi cho ta.”

Hoàng Khải nói.

“Ta biết rồi, ta biết rồi, có khó khăn gì ta sẽ gọi cho ngươi.”

Thấy Hoàng Đông Kiệt cam đoan, Hoàng Khải mới rời khỏi phòng khám của anh trai mình.

Hết chương 685.
Bình Luận (0)
Comment