Mạnh Hướng Huy nhờ người báo cáo xong, biết quốc gia xuất động Đại Tông Sư hoặc là Dị Năng Giả cấp S là khẳng định, dù sao cũng có liên quan tà giáo ở sở Nghiên Cứu Tạo Thần. Biết người trong tộc của mình đang gặp nguy hiểm, Mạnh Hướng Huy không đủ kiên nhẫn chờ đợi sự hỗ trợ từ chợ Vân Thuyền, thay vào đó, hắn ta triệu tập hơn phân nửa tiểu đội Thủ Dạ Nhân ở chợ Vân Thuyền lao về núi rừng Vân Thuyền.
Núi rừng Vân Thuyền là vùng đất của Mạnh gia bọn họ.
Hắn cảm thấy sáu, bảy tiểu đội gác đêm là chưa đủ nên còn triệu tập các đội quân gần đó qua. Tại sao hắn có thể triệu tập quân đội, không cần phải hỏi, ngay cả cấp trên trong quân đội cũng có người của Mạnh gia bọn họ.
“Thiếu gia, hắn tới rồi, nhanh!”
Hồng Lão nhìn thấy Hoàng Đông Kiệt lao về phía này hung hãn như hổ, không ai có thể ngăn cản, người ngăn cản đều trở thành một cái xác lạnh như băng trên mặt đất.
Hồng Lão bộc phát chân khí toàn thân, hắn biết mình không phải đối thủ của Hoàng Đông Kiệt nhưng có thể cầm chân Hoàng Đông Kiệt mấy chiêu, để cho thiếu gia trở lại chỗ tộc trưởng thì vẫn có thể làm được.
Hồng Lão bị cắt cổ máu phun thành cột, thân thể cứng ngắc đứng ở chỗ đó, ánh mắt không cam lòng nhìn xem Hoàng Đông Kiệt lướt qua bên cạnh hắn.
Thì ra hắn đã suy nghĩ nhiều, hắn căn bản không ngăn được mấy chiêu của Hoàng Đông Kiệt, chỉ một chiêu con dao mổ của Hoàng Đông Kiệt đã cắt ngang cổ hắn.
“Mau, cầm chân hắn, mau đưa thiếu gia tới bên này.”
Mạnh Hướng Thành là tộc trưởng, hắn có số lượng cường giả tụ tập ở đây đông nhất, nhìn thấy quái vật đang lao về phía con trai mình chém giết, hắn lo lắng vội vàng gọi người cứu con trai mình.
“Thiếu gia, mau đi tới chỗ tộc trưởng.”
Mạnh Hải Dạ, Mạnh Hải Dược, Mạnh Hải Phong, Mạnh Hải Lượng là tứ đại kim cương bên cạnh tộc trưởng, mỗi người đều có thực lực của Tông Sư đỉnh phong.
Bốn người nhảy tới trước Mạnh Sở Đình, đều nhìn chằm chằm vào Hoàng Đông Kiệt, kêu to thiếu gia đừng ngây ngốc ở lại đây, nhanh chóng chạy đến chỗ tộc trưởng và lão tộc trưởng. “Hơi thở trên người các ngươi không ổn định, là do gần đây các ngươi uống thuốc gì đó để tăng thể lực đúng không? Xem ra tổ chức Quang Phục đã cho các ngươi không ít thứ tốt.”
Hoàng Đông Kiệt nhìn bốn người chặn đường, không chút áp lực nói.
Tất cả người Mạnh gia nghe Hoàng Đông Kiệt biết mình có quan hệ với tổ chức Quang Phục sắc mặt đều nặng nề, người này là ai, sao lại biết nhiều bí mật như vậy?
“Phù Hải Phá Sát Quyền!”
Bốn người Mạnh Hải Dạ nhìn nhau không hề có ý định lùi bước. Tất cả đều luyện tập cùng một công pháp, uy lực tổng hợp của bốn người không giống bình thường.”
Trong khoảnh khắc, một chưởng ấn tràn ngập tính hủy diệt bao trùm lấy Hoàng Đông Kiệt, chưởng ấn hủy diệt này khóa chặt Hoàng Đông Kiệt, đẩy hắn sang một bên.
“Đừng chặn đường!”
Hoàng Đông Kiệt dáng vẻ không hề phòng bị đi tới bọn họ, điều này làm cho bọn họ vui vẻ, đánh một kích thật mạnh vào người Hoàng Đông Kiệt.
Bọn họ xuyên qua thân thể Hoàng Đông Kiệt nhưng lại không thể vui nổi.
Họ không đánh vào thực thể mà xuyên qua cơ thể ảo của Hoàng Đông Kiệt, điều kỳ lạ là cơ thể ảo không dừng lại mà xuyên thẳng cơ thể bọn họ, lướt qua bọn họ.
Bốn cột máu bay lên trời, ánh mắt bốn người Mạnh Hải Dạ đầy kinh ngạc cùng khó hiểu, không hiểu cơ thể ảo này cắt cổ bọn họ bằng cách nào.
Người Mạnh gia xung quanh nhìn thấy cảnh này, trong mắt đều tràn đầy vẻ khó tin, thân thể ảo rõ ràng không có thực thể, làm sao có thể công kích người.
Tuy bọn họ không biết hắn làm thế nào nhưng ngay cả cơ thể ảo cũng có thể giết chết bốn Tông Sư đỉnh phong một cách dễ dàng như vậy, lực lượng thực sự của loại cường giả cấp S này có lẽ nằm ngoài sức tưởng tượng của họ.
Cả bốn người Mạnh Hải Dạ ngã xuống đất, cơ thể ảo dần dần mờ đi và biến mất, những người có mặt cơ thể đều căng cứng.
Họ vô cùng lo sợ Hoàng Đông Kiệt sẽ xuất hiện bên cạnh họ.
“Không ổn, Đình nhi!”
Hoàng Đông Kiệt xuất hiện, đứng trước Mạnh Sở Đình, chặn đường hắn.
“Cứu, cứu ta với!”
Mạnh Sở Đình không còn kiêu ngạo như trước nữa, nhất là khi nhìn thấy Hoàng Đông Kiệt giết các cường giả trong tộc mình như giết gà, hắn đã sớm bị dọa cho vỡ mật.
Lúc này Hoàng Đông Kiệt đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, hai chân hắn lập tức nhũn ra.
Hắn muốn cầu cứu cha và ông nội nhưng giây tiếp theo, Hoàng Đông Kiệt một tay tóm lấy cổ hắn, nhấc hắn lên.
Hai chân hắn rời khỏi mặt đất, hắn không thể thở được, hắn đang giãy dụa.
“Thấy được chưa, có thấy tông tộc mà người kiêu ngạo đã bị ta giết như giết cừu chưa?”
“Một tông tộc không chịu nổi một kích như vậy mà cũng khiến ngươi tự hào.”
“Đáng thương, thật sự là đáng thương, một gia tộc như vậy lại sinh ra một kẻ ngu xuẩn như ngươi. Thật sự là một gia tộc bất hạnh.”
Hoàng Đông Kiệt nắm cổ Mạnh Sở Đình cười lạnh, hắn sẽ không giết Mạnh Sở Đình nhanh như vậy, hắn muốn Mạnh Sở Đình phải chết sau cùng.
“Thả con ta ra!”
Mạnh Hướng Thành mang theo chúng cường giả bao vây Hoàng Đông Kiệt.
Hoàng Đông Kiệt liếc nhìn Mạnh Hướng Thành, ánh mắt tiếp tục dừng trên người Mạnh Sở Đình.
Thấy Mạnh Sở Đình sắp ngạt thở mà chết, Hoàng Đông Kiệt buông tay ra.
“Rốp!”
Đây là tiếng xương gãy.
“A!”
Mạnh Sở Đình ngã xuống đất, chưa kịp thở thì đã bị Hoàng Đông Kiệt đá văng tứ chi.
Chuyện này làm cho Mạnh Sở Đình nhất thời gào khóc thảm thiết.
“Đình nhi!”
Mạnh Hướng Thành nhìn thấy con trai mình bị tra tấn như vậy, hắn bạo khởi nhưng bị cha hắn là Mạnh Thương Nhiên kéo lại.
“Đừng kích động, đợi anh trai ngươi tới, hết thảy đều phải nhịn xuống. Người của chúng ta đã chết quá nhiều rồi.”
Mạnh Thương Nhiên biết cường giả cấp S đáng sợ như thế nào, nếu Mạnh gia liều mạng cũng có cơ hội gây trọng thương cường giả cấp S nhưng muốn giết chết hắn vẫn có chút khó khăn. Bọn họ không thể buông tay liều chết, bằng không sau này Mạnh gia bọn họ chỉ còn lại hai ba con chó còn mèo, không còn là một trong tám đại võ đạo thế gia nữa.
Một khi bọn họ rút khỏi hàng ngũ của tám đại võ đạo thế gia, kẻ thù cũ của bọn họ sẽ tràn đến bao vây và tiêu diệt họ.
Mạnh gia bọn họ đã trêu chọc quá nhiều kẻ thù, hắn không thể để đám sói đói đó tìm được cơ hội.
Vì lợi ích của toàn bộ gia tộc Mạnh gia, dù cho bây giờ cháu trai bị người tra tấn trước mặt hắn, hắn cũng muốn nhịn xuống.