Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 812 - Chương 812. Ngươi Đúng Là Quái Vật!

Chương 812. Ngươi đúng là quái vật!
Chương 812. Ngươi đúng là quái vật!

“Giúp ta!”

Berset ước tính rằng nếu ngón tay của hắn chạm vào cơ thể Mạt Nhật thì ngón tay của Mạt Nhật cũng sẽ chạm vào cơ thể hắn, đó là tình thế lưỡng bại câu thương.

Nghĩ rằng phải có người giúp hắn chia sẻ áp lực mới được, hắn đã hét lên với Thi Đồ và Kudo Hidebe.

Một lần nữa Thi Đồ yêu cầu con rối số 2 dùng công kích tinh thần và ảo giác lên Hoàng Đông Kiệt, con rối số 1 một lần nữa dẫn hắn xuất hiện phía sau Hoàng Đông Kiệt, định cùng với con rối số 1 tấn công phía sau Hoàng Đông Kiệt.

Tốc độ Kudo Hidebe cũng không chậm, từ trên trời giáng xuống, dùng nắm đấm rực lửa đánh vào đầu Hoàng Đông Kiệt.

Thi Đồ, Kudo Hidebe và Berset đều không tiếp xúc với cơ thể Hoàng Đông Kiệt, thời gian tạm dừng mất đi hiệu lực.

Khung thời gian đọng lại xung quanh hắn vỡ ra như một tấm gương, chân nguyên trong cơ thể Hoàng Đông Kiệt phun ra khiến Thi Đồ, Kudo Hidebe và Berset bay ra ngoài.

“Đây là cái quỷ gì vậy? Đây là chân nguyên mà con người nên có sao!”

Ba người Berset bị chân nguyên đánh bay đi ra ngoài, thân thể rơi xuống, bọn họ ngẩng đầu nhìn Mạt Nhật.

Vừa nhìn bọn họ thấy gì.

Chân nguyên vô tận hóa lỏng phun ra từ cơ thể Hoàng Đông Kiệt.

Lấy Hoàng Đông Kiệt làm trung tâm của vòng tròn, vòng tròn có bán kính một trăm mét chứa đầy chân nguyên hóa lỏng phun ra từ người Hoàng Đông Kiệt bay lên trời.

Phá vỡ tầng mây tạo thành một khối lỏng chân nguyên hình trụ làm cho người ta khó có thể dùng từ ngôn để hình dung.

Cao tầng Diệu Hạ sự hãi, các nước khác đang theo dõi trận chiến qua hình ảnh vệ tinh mơ hồ cũng sự hãi.

Đây có thật là chuyện mà người có thể làm được sao!

“Thật có lỗi, không nghĩ tới chỉ vừa lộ ra một chút khí lượng đã dọa đến các ngươi, thật là ngại quá.”

Hoàng Đông Kiệt thu hồi lại chân nguyên, đây chỉ là chân nguyên thuộc về trình độ Đại Tông Sư, hắn còn chưa dùng lực lượng thuộc cảnh giới Thiên Nhân.

Những người này không phải là bị dọa sợ rồi chứ.

“Người đúng là quái vật!”

Bọn người Berset căng thẳng, lượng chân nguyên quy mô như vậy vừa xuất hiện, bọn họ biết bọn họ đã đánh giá thấp Mạt Nhật rất xa.

Điều này khiến bọn họ phải cẩn thận hơn gấp bội phần.

“Các ngươi không đến thì ta đây sẽ không khách sáo đâu!”

Hoàng Đông Kiệt nhếch miệng, cuộc sống này thật tốt đẹp, ngược đãi đồ ăn cũng là một thú vui, Hoàng Đông Kiệt bước ra, chỉ có một chút bụi bay lên, bóng dáng Hoàng Đông Kiệt đã không thấy tăm hơi.

“Tốc độ này...”

Thi Đồ đang định nói gì đó thì một cảm giác nguy hiểm chợt ập đến, bản năng sát thủ của hắn lóe lên.

Hắn bước chậm hơn một bước nhưng vẫn đầu hắn vẫn tránh được bị đánh.

Hắn bị đánh nổ một nửa thân mình, được con rối số 1 kịp thời đưa đi.

Khi hồi phục, cánh tay phải của con rối số 3 đã biến mất.

“Chết tiệt, hắn đã tu luyện công pháp gì mà tốc độ và lực lượng của hắn còn mạnh hơn cả những Dị Năng Giả cấp S chuyên thức tỉnh tốc độ cùng lực lượng?”

Thi Đồ rất tức giận, cảm thấy mình bị Mạt Nhật nhắm đến.

Những người khác không hề bị thương nhưng hắn đã mất hai cái mạng rồi.

“Đừng quan tâm hắn đã tu luyện công pháp gì. Nếu hôm nay hắn không chết, tương lai chúng ta cũng không thể sống yên ổn!”

Lời nói Berset khiến cho ba người còn lại biết bọn bọn họ không nên nương tay, nếu không hậu quả sẽ vượt quá tưởng tượng của bọn họ.

Bốn người nhìn nhau, ngọn lửa trên người Kudo Hidebe bùng lên, một con rồng lửa khổng lồ lao ra khỏi cơ thể hướng tới Hoàng Đông Kiệt.

Hoàng Đông Kiệt vừa tung ra một quyền, con rồng lửa khổng lồ nháy mắt bị phân tán.

Thời gian xung quanh hắn ngưng lại, Berset lại sử dụng năng lực của mình, một đôi bàn tay ma quái từ dưới đất lao ra tóm lấy hai chân Hoàng Đông Kiệt.

Đây là thổ quỷ trên bức tranh Yamaguchi Masaru vẽ đi ra, đang cố gắng cầm chân Hoàng Đông Kiệt.

Hai chân vừa bị nắm, Hoàng Đông Kiệt chưa kịp thực hiện động tác nào khác, lúc Berset tăng tốc thời gian, Yamaguchi Masaru bất ngờ xuất hiện trước mặt Hoàng Đông Kiệt .

“Cùng nhau tận hưởng mặt trời đi nào!”

“Hỏa Vực!”

Kudo Hidebe đã sử dụng đại chiêu của mình, không có gì mà lửa không thể đốt cháy, nếu không thể đốt cháy được thì đó là do nhiệt độ không đủ.

Nếu Mạt Nhật có mạnh hơn nữa cũng sẽ bốc hơi hoàn toàn khi gặp nhiệt độ bề mặt của mặt trời. Mà hắn vừa vặn có thể bộc phát nhiệt độ của bề mặt mặt trời trong vài giây…

Thời khắc Kudo Hidebe phát động đại chiêu, bọn người Yamaguchi Masaru đã rút lui và trốn thật xa vì sợ sẽ bị Kudo Hidebe ảnh hưởng.

Những đợt sóng nhiệt chói lóa bùng phát từ Kudo Hidebe khiến Kudo Hidebe trông giống như một quả cầu lửa mặt trời.

Hào quang cực hạn tỏa sáng rực rỡ, dưỡng khí xung quanh lập tức bị hút ra ngoài, vùng đất khô cằn của rừng núi Trùng Cốc giống như rơi vào một mặt trời khổng lồ.

Ánh sáng bao trùm vạn vật, vệ tinh của các quốc gia thấy chỉ là một bóng đèn lớn, ngoài cực quang ra không có gì khác.

Người dân châu Hoa Hải, Bắc Liệt cũng bị ánh sáng rực rỡ kia thu hút.

Kể từ khi bọn họ nhận được thông báo rừng núi Trùng Cốc được đưa vào bãi tập trận, tiếng đạn pháo và những chấn động khác vẫn chưa dừng lại.

Bọn họ không ngốc, chắc chắn rừng núi Trùng Cốc đã xảy ra chuyện gì đó, nếu không đất nước làm sao có thể xảy ra động thái lớn như vậy.

Lâu như vậy quốc gia cũng chưa ổn định lại, người dân ở một số thành phố lân cận đã trở nên bất an.

Có thể có vật quỷ dị từ thế giới đó đã đến thế giới của bọn họ.

Chưa kể tình hình bên ngoài, tình hình bên trong còn đáng sợ hơn cả luyện ngục.

Dưỡng khí bị mất sạch, vùng đất dưới chân Kudo Hidebe và những tảng đá lớn gần đó bị cacbon hóa, vùng đất phía xa bị đốt đỏ.

Thời khác Kudo Hidebe tung đại chiêu, tầm mắt hắn không hề rời khỏi Mạt Nhật, chờ xem cảnh Mạt Nhật rên rỉ dưới chiêu thức của mình và cuối cùng bị bốc hơi.

Nhưng giây tiếp theo hắn lại không thấy được điều mình muốn thấy, trong đôi mắt hắn hiện lên vẻ kinh ngạc!

Bàn tay ma quái giữ chân Mạt Nhật đã bị sóng nhiệt bốc hơi từ lâu.

Mạt Nhật không tránh cũng không né, mặt đất hóa thành than, chân Mạt Nhật rời khỏi mặt đất lơ lửng như thể hắn không bị nhiệt độ bề mặt của mặt trời ảnh hưởng.

Chân nguyên khổng lồ của Mạt Nhật bao bọc toàn thân hắn, không chỉ ngăn cản nhiệt độ bề mặt của mặt trời mà còn biến chân nguyên vốn trắng tinh khiết thành màu đỏ thẫm.

Chân nguyên đỏ thẫm từ từ hấp thụ năng lượng nhiệt độ cao trong đôi mắt sợ hãi của hắn.

Mạt Nhật đang hấp thụ năng lượng mặt trời của hắn!

Hết chương 812.
Bình Luận (0)
Comment