“Tí tách!”
“Tí tách!”
“Có, có cường địch, tiểu đội thứ ba phòng tuyến phía tây thỉnh cầu trợ giúp!”
Lúc này, người liên lạc phía sau Đồng Tiểu Tùng đã phát ra cuộc gọi khẩn cấp cầu cứu khiến bọn người Hoàng Khải rất căng thẳng.
“Alô alô, nghe rõ trả lời. Các ngươi gặp phải cường địch gì thế? Alô!”
Đồng Tiểu Tùng gọi mấy lần nhưng không có ai đáp lại, ý thức được tiểu đội thứ ba Thủ Dạ Nhân có thể đã bị tiêu diệt toàn đội.
“Đội trưởng, đội thứ ba đang ở phía trước chúng ta. Chúng ta là đội thứ tư đi theo đội thứ ba. không có gì bất ngờ xảy ra, kẻ thù mạnh mẽ đã tiêu diệt đội thứ ba sẽ sớm chạm trán với chúng ta!”
Đồng Tiểu Tùng không cần nói nhiều về tình hình này, bọn người Cố Vũ Linh đã biết bọn họ sắp phải đối mặt với điều gì.
Đội thứ ba phía trước mạnh hơn bọn họ một chút nhưng trên thực tế lực lượng tổng thể của bọn họ mạnh hơn đội thứ ba rất nhiều.
Không có cách nào, ai kêu anh trai của Hoàng Khải biết luyện đan dược, có Hoàng Khải ở đây, bọn họ có thể lấy đan dược miễn phí mà không cần điểm cống hiến.
Uống nhiều đan dược, lực lượng sẽ tự nhiên tăng lên.
Ở đội thứ ba, chỉ có đội trưởng của bọn họ là cường giả Tiên Thiên, tất cả các thành viên không phải Dị Năng Giả cấp B, chính là cường giả Tiên Thiên.
Đồng Tiểu Tùng và Kiều Thải Nhi tuy có phần qua loa chiếu lệ vẫn ở trình tự Tiên Thiên.
Bọn họ che dấu không ít thực lực, nhưng có thể tiêu diệt đội thứ ba trong thời gian ngắn như vậy, rõ ràng kẻ địch không phải là cường giả Tông Sư! Chính là có Dị Năng Giả cấp A.
“Đội trưởng, ta đã liên lạc với các đội Thủ Dạ Nhân khác ở gần đây. Bọn họ cần thời gian để đến tây!”
“Lần này kẻ địch là cường giả Tông Sư hoặc là Dị Năng Giả cấp A, rõ ràng là vượt quá năng lực của chúng ta!”
“Chúng ta có nên tạm thời rút lui chờ sự hỗ trợ hay là...”
Đồng Tiểu Tùng hỏi đội trưởng.
“Đã quá muộn rồi, bọn họ đã tới đây rồi!”
Cố Vũ Linh giơ lưỡi hái lên nhìn thẳng về phía trước.
Bọn người Hoàng Khải cũng cảm nhận được sát khí lờ mờ và ngửi thấy mùi máu thoang thoảng, tất cả đều ngay lập tức bước vào trạng thái chiến đấu...
“Chín người, ba dị nhân cấp B và sáu người còn lại đều là người cường hóa cấp C”
“Đội hình như vậy quả nhiên có thể dễ dàng tiêu diệt đội thứ ba!”
Bọn người Cố Vũ Linh vẫn không dám yên tâm khi thấy đội hình của địch, sợ địch thủ xảo quyệt, bên trong ẩn giấu một con cá mập lớn.
“Cả năm người đều là cấp B. Đây là đã gặp được tiểu đội Thủ Dạ Nhân tinh anh rồi!”
Q Bích núp sau đội thấy bọn người Hoàng Khải hoặc là cường giả Tiên Thiên hoặc Dị Năng Giả cấp B. Hắn cau mày cảm thấy mình không nên chạm trán với tiểu đội Thủ Dạ Nhân tinh anh ở bên ngoài.
Nhưng hắn cũng không có áp lực, thân tín của hắn hẳn là có thể ứng phó, bây giờ không phải lúc hắn lộ diện, nếu không sẽ thu hút Nhật Luân Thủ Dạ Nhân hay Nguyệt Luân Thủ Dạ Nhân. “Lên!”
Q Bích không dám kéo dài thời gian, nhanh chóng truyền lệnh cho người của mình ra tay.
Sau khi nhận được lệnh, nhóm thân tín sát khí đằng đằng lao tới năm người Hoàng Khải.
Một khắc kẻ địch ra tay, Kiều Thải Nhi tiến lên một bước, nửa cúi người giương khẩu súng bắn tỉa Barrett ở cách đó bảy bước.
Hai người cường hóa cấp C lập tức nổ tung thành mấy cục máu bắn tung tóe khắp nơi.
Kiều Thải Nhi cũng muốn bắn vào một dị nhân cấp B nhưng lại bắn trượt! Dị nhân cấp B đã đoán trước được quỹ đạo viên đạn của nàng và né được.
Nàng muốn bắn phát thứ hai, nhưng dị nhân cấp B đã cách nàng bảy bước, thời gian nàng bắn cũng không nhanh bằng dị nhân cấp B.
Đại Thạch đứng trước mặt Kiều Thải Nhi, khoanh tay chặn cú đấm của dị nhân cấp B. Hai mắt Đại Thạch dán chặt, các cơ trên cánh tay sưng tấy, nắm đấm siết chặt, xương khớp căng cứng kêu cọt kẹt, mạch máu cánh tay nổi lên, Đại Thạch đấm một đấm vào dị nhân cấp B.
Dị nhân cấp B đỡ được một quyền nhưng cũng bị lực lượng khổng lồ bức lùi lại hai bước.
“Ngươi và Tiểu Tùng chịu trách nhiệm về những người cường hóa cấp C khác, ba dị nhân cấp B được giao cho chúng ta!”
Đại Thạch nói xong tiến về phía dị nhân cấp B.
Kiều Thải Nhi không nói nhiều, chĩa vũ khí vào những người cường hóa cấp C khác. Nàng là chuyên gia về vũ khí nóng, chịu trách nhiệm hỗ trợ tầm xa.
Tương đương với xạ thủ, Đồng Tiểu Tùng là người phụ trợ, cả hai đều không mạnh về chiến đấu nhưng vị trí của bọn họ lại rất quan trọng.
“Đùng!”
Một tiếng súng vang lên.
Thêm một người cường hóa cấp C nữa đã mất phần thân trên.
Những tên cường hóa cấp C khác sợ hãi đến mức mắt tập trung vào Kiều Thải Nhi, bọn họ nhìn nhau, không chút do dự, thu hẹp khoảng cách và lao về phía Kiều Thải Nhi.
“Muốn tới gần chúng ta sao, các ngươi đã hỏi ta chưa?”
Đồng Tiểu Tùng đeo găng tay khoa học viễn tưởng, mở cặp sách ra, trong phút chốc, những con robot bay hình dạng côn trùng có kích thước như đom đóm bay ra với số lượng dày đặc.
“Bùm!”
“Bùm!”
Nói là robot bay hình côn trùng, thực ra là chúng là bom bay hình côn trùng.
Một trong những cường hóa cấp C rất xui xẻo, một con trùng bom chui vào lỗ mũi của hắn và phát nổ, sau đó hắn không còn nữa.
Trong sáu người cường hóa cấp C, Kiều Thải Nhi đã bắn chết ba người, Đồng Tiểu Tùng giết một người, còn lại hai người.
Trong số đó có một người là Q Bích ngụy trang.
Q Bích rất bất ngờ, sự phối hợp của đội Thủ Dạ Nhân tinh nhuệ này quá tốt, có xạ thủ, phụ trợ, đỡ đòn, pháp sư, đánh dã chiến, cảm giác như ngoài hắn ra, tất cả đồng đội đều là heo.
Hắn liếc nhìn ba người cấp B dưới tay, tâm trạng càng trở nên tồi tệ.
Xe tăng Đại Thạch đó đã đánh dị nhân cấp B đối diện hộc máu.
Hoàng Khải rất giỏi đùa giỡn với nước, khi thì băng, khi thì nước, khi thì sương mù, trong sương mù còn chứa chất kịch độc.
Thấy dị nhân cấp B trước mặt sắc mặt trắng bệch, chất độc đã tấn công vào tim, khó có thể đứng vững.
Về phần người phụ nữ cầm lưỡi hái, đúng nghĩa một dã nữ, Võ Giả cộng với Dị Năng Giả, Q Bích vừa nhìn qua thì dị nhân cấp B đã chết trong tay người phụ nữ đó.