Dưới sự lôi kéo của người chủ trì chuyên nghiệp, âm nhạc bắt đầu, Cố Vũ Linh dưới sự dẫn dắt của đội lễ nghi vào sân. Cố Vũ Linh được người ta trang điểm tỉ mỉ, nàng đang cười, nhưng nàng cười rất không tự nhiên.
Ý thức của Cố Vũ Linh là tỉnh táo, nhưng nàng bị người ta khống chế, thân thể không nghe theo nàng sai bảo. Người tài ba ở hiện trường không ít, đương nhiên phát hiện trạng thái của Cố Vũ Linh không đúng.
Ánh mắt của không ít người trong bọn họ nhìn về phía Dị Năng Giả phía sau gia chủ kia, dao động linh năng lớn như vậy, bọn họ không mù, đương nhiên có thể cảm giác được.
Nhưng mà không có ai nói gì, đây là chuyện nhà của người khác, tại sao bọn họ phải xen vào việc của người khác.
Bàng Thiên Thần nhìn thấy Cố Vũ Linh rất kích động, nhưng đợi Cố Vũ Linh đi tới, hắn nhướng mày, hắn cũng phát hiện trạng thái của Cố Vũ Linh không đúng. Lúc này, một người ghé vào lỗ tai hắn nói cái gì đó, lông mày đang cau lại của hắn mới thả lỏng ra.
Vốn cho rằng Cố gia đã làm tốt công tác tư tưởng cho Cố Vũ Linh, không ngờ tằng Cố gia vì kết thông gia với Bàng gia bọn họ, lại nói dối là làm xong rồi...
Mặc dù hắn không muốn Cố Vũ Linh bị khống chế, nhưng cái này có liên quan đến mặt mũi của Bàng gia bọn họ.
Nếu như gỡ bỏ khống chế đối với Cố Vũ Linh, Cố Vũ Linh đại náo lên kiên quyết không đồng ý đính hôn, hiện trường nhiều người như vậy nhìn vào, Bàng gia bọn họ làm sao xuống được đài.
Đối với việc lần này, hắn chỉ có thể nói tiếng xin lỗi, sau này từ từ bù đắp cho Cố Vũ Linh là được.
Hà Nhạc Lễ liếc mắt liền nhìn ra Cố Vũ Linh là bị người ta khống chế, nhưng hắn mặc kệ, chỉ cần cháu ngoại vui vẻ, những cái khác đều không quan trọng.
Người chủ trì nhìn thấy Bàng Thiên Thần và Cố Vũ Linh đứng đối lập ở trước mặt Hà Nhạc Lễ, lôi một đống lời chuyên nghiệp ra nói, thể hiện ra hết bản lĩnh của hắn.
Cảm thấy được rồi, người chủ trì liền muốn tiến vào phân đoạn sau cùng. "Chờ đã, ta không đồng ý!"
Ngay khi Bàng Thiên Thần và Cố Vũ Linh cùng nhau kính trà với Hà Nhạc Lễ, một giọng nói đột nhiên vang lên tại hiện trường.
Khách quý có mặt căng thẳng trong lòng, là ai to gan như vậy dám xuất hiện ngăn cản lễ đính hôn vào lúc này, thật sự là không sợ chết không chừng? Tầm mắt của tất cả mọi người có mặt đều xoay chuyển nhìn xem là kẻ nào không biết sống chết.
Vừa chuyển mắt, ánh mắt của bọn họ liền khựng lại, không ít người híp mắt lại.
Bọn họ nhìn thấy một người trẻ tuổi, điểm then chốt đứng phía sau người thanh niên này là Đại Hùng.
Là Đại Hùng đem hắn truyền tống tới đây, có thể khiến cho Đại Hùng giúp đỡ, người thanh niên này không nhất định là đến tìm cái chết, có kịch hay để xem rồi. Hy vọng thân phận của người trẻ tuổi này cường đại một chút, không thì không thể chống đỡ nổi sự tiến công của Bàng gia và Cố gia.
"Là Hoàng Khải, hắn tới rồi."
Ý thức của Cố Vũ Linh là tỉnh táo, nghe thấy giọng nói của Hoàng Khải, nàng biết là Hoàng Khải tới rồi.
Hoàng Khải là Dị Năng Giả cấp A, đương nhiên nhìn ra Cố Vũ Linh là bị người ta khống chế, điều này khiến cho ánh mắt của hắn vừa âm trầm vừa nguy hiểm.
"Ngươi là ai?"
Có người xuất hiện ngăn cản lễ đính hôn, vốn dĩ Bàng Thiên Thần là tức giận, khi hắn nhìn thấy Đại Hùng sau lưng Hoàng Khải, hắn lại tỉnh táo lại.
"Ha ha, không hổ là Kỳ Lân chi tử của Bàng gia, người không có tư cách, thật sự không lọt nổi vào mắt xanh của ngươi."
"Ta họ Hoàng, tên Hoàng Khải, ta là đồng đội của nàng, cũng là nam nhân của nàng."
"Ta tới dẫn nàng về!"
Lời nói của Hoàng Khải khiến cho mọi người có mặt nhất thời rối loạn lên.
Có người cho rằng Hoàng Khải không biết tự lượng sức mình, có người ngồi xuống chuẩn bị xem náo nhiệt, có người còn ước gì Hoàng Khải làm lớn chuyện một chút, để cho Bàng gia mất mặt.
Một số người nịnh bợ Bàng gia, muốn đứng ra xử Hoàng Khải, nhưng nhìn thấy Đại Hùng vẫn cười híp mắt phía sau Hoàng Khải, bọn họ nhất thời đã không còn ý nghĩ đó nữa...
Hà Nhạc Lễ híp mắt lại, phá hoại chuyện tốt của cháu ngoại hắn chính là đánh vào mặt hắn, điều này khiến cho hắn trở nên thẩm phán đối với Hoàng Khải.
Người Cố gia nhướng mày, bọn họ không biết Hoàng Khải, hoặc có lẽ là bọn họ không hiểu gì về quan hệ nhân tế của Cố Vũ Linh. Nếu như không phải Bàng Thiên Thần muốn lấy nàng, bọn họ dường như cũng sắp quên mất Cố gia bọn họ còn có một người như vậy tồn tại.
Hiện tại có người tới quấy rối, đây không phải là đang quấy rầy chuyện tốt của Cố gia bọn họ và Bàng gia ư, Cố Sở Phong muốn ra mặt quát đuổi Hoàng Khải, nhưng hắn bị phụ thân hắn ngăn cản.
Nơi này là sân nhà của Bàng gia, theo lý phải do người Bàng gia tới làm chủ.
Hơn nữa Đại Hùng vẫn cười híp mắt đứng đằng sau Hoàng Khải, thân là một trong mười cường giả Dị Năng Bảng, lúc này lại giống như bảo vệ, cái này đã nói rõ rất nhiều vấn đề.
"To gan, ngươi là người nhà nào, dám tới nơi này quấy rối."
Người nhà họ Bàng không vừa mắt Hoàng Khải, bất kể Hoàng Khải là thân phận gì, hắn tới đập phá quán, nếu như Bàng gia bọn họ không làm chút gì đó, đám người có mặt chẳng phải là chê cười bọn hắn ư?
Bàng Vân Hoa là tộc thúc của Bàng Thiên Thần, hắn tản mát ra cảm giác áp bức nồng đậm của Tông Sư hậu kỳ bao phủ về phía Hoàng Khải, muốn ra oai phủ đầu với Hoàng Khải.
Chỉ là cảm giác áp bách của Bàng Vân Hoa vừa tới, ánh mắt của Đại Hùng trực tiếp ném tới.
Dao động linh năng khủng bố trong nháy mắt phá tan khí trường của Bàng Vân Hoa, khiến cho Bàng Vân Hoa sắc mặt tái nhợt, bước chân cũng không khỏi lui lại hai bước.
Một màn này khiến cho càng nhiều người ở hiện trường sắc mặt càng nghiêm túc hơn, thanh niên này rốt cuộc là thân phận gì, lại khiến cho Đại Hùng che chở hắn như thế.
"Hắn là hậu nhân của nhà nào, lại có thể khiến cho ngươi che chở hắn như thế."
Bàng Tinh Hà cảm thấy giờ khắc này hắn không đứng ra là không được, một ánh mắt khiến cho Bàng Vân Hoa lui về, ngữ khí bình tĩnh hỏi Đại Hùng
"Thân phận của hắn không thể nói, ta chỉ là được người ta ủy thác trông coi hắn mà thôi."
"Nếu như là người cùng bối phận tìm hắn gây sự, ta không quan tâm, nhưng có thế hệ trước ỷ lớn hiếp nhỏ gây khó khăn cho hắn, ta đây chỉ có thể can thiệp vào."
Đại Hùng ánh mắt lơ đãng, ngữ khí thờ ơ nói.