"Các ngươi điên rồi, ta chính là đại trưởng lão của Kính Hồ y trang, chẳng lẽ các ngươi cũng muốn trừ bỏ cả ta."
Hà Nhạc Lễ nghe thấy không phải Thần Y ở trước mặt sai khiến bọn họ tới, hắn tức giận lên rồi, mượn uy vọng của Kính Hồ y trang muốn bức lùi bọn họ.
"Ngươi là đại trưởng lão của Kính Hồ y trang không sai, nhưng chớ nghĩ rằng ngươi quan trọng như vậy, thật sự cho rằng bản thân ở Kính Hồ y trang là không thể nào thay thế ư?"
"Cực Hoàng Đan xuất hiện, không nói thế lực khác, ngay cả Kính Hồ y trang của các ngươi cũng muốn có được một viên."
"Ngươi thật sự cho rằng ngươi đáng giá bằng một viên Cực Hoàng Đan ư?"
"Đừng tự lừa mình dối người, dù cho y chủ của các ngươi biết là chúng ta làm, nhưng nếu bọn hắn biết chúng ta làm như vậy vì nịnh bợ Thần Y, chắc hẳn bọn họ cũng sẽ mở một mắt, nhắm một mắt."
Hà Nhạc Lễ vừa nghe xong, sắc mặt trắng bệch, đừng thấy vô số cường giả đều nợ Kính Hồ y trang nhân tình, nhưng liên quan đến cấp bậc Đại Tông Sư, Kính Hồ y trang bọn họ liền không có sức mạnh nữa.
Dưới sự so sánh, Kính Hồ y trang bọn họ càng hy vọng có Đại Tông Sư thuộc về mình, tự thân cường đại, mới thật sự cường đại. Hiện tại Cực Hoàng Đan đã xuất hiện, Kính Hồ y trang vì Cực Hoàng Đan mà bán đứng hắn, cũng không phải là không thể.
"Về phần Bàng gia, giờ khắc này e rằng đều khó bảo toàn bản thân." Đám người Mục Tùng Bạch không có áp lực chút nào nói.
"Có ý gì?"
Bàng Thiên Thần nghe vậy biến sắc, vốn dĩ hắn còn muốn mượn dùng uy vọng của lão tổ dọa đám người Mục Tùng Bạch, ai ngờ lời này vừa nói ra, hắn ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc.
Năm võ đạo thế gia liên hợp căn bản uy hiếp không được Bàng gia bọn họ, bởi vì có lão tổ hắn ở đây, một Đại Tông Sư đã đủ trấn áp sự liên hợp nhắm vào các võ đạo thế gia khác.
Nhưng đám người Mục Tùng Bạch nói Bàng gia bọn họ giờ khắc này đều khó bảo toàn bản thân, vậy thì ý vị có Đại Tông Sư, hoặc là Dị Năng Giả cấp S vì nịnh bợ Thần Y mà động thủ với Bàng gia bọn họ.
"Cực Hoàng Đan khiến cho vô số thế lực ngồi không yên, nhưng thực sự khiến cho người ta không có cách nào cự tuyệt là, danh ngạch phục sinh."
"Trước đây Thần Y thần bí giống như Mạt Nhật, khiến người ta muốn nịnh bợ Thần Y, cũng không biết ra tay từ phương diện nào, hiện tại không giống nữa."
"Thần Y đã lộ diện, hết lần này tới lần khác Bàng gia các ngươi còn đắc tội với Thần Y, đây không phải là khiến cho tất cả mọi người nhìn thấy hy vọng, vì danh ngạch phục sinh, Đại Tông Sư cùng Dị Năng Giả cấp S đích thân ra sân thì như thế nào."
Lời của Mục Tùng Bạch khiến cho trong ánh mắt của Bàng Thiên Thần xuất hiện cảm giác sợ hãi kinh hoảng cùng cực.
Cho tới bây giờ, hắn mới biết suy nghĩ của mình ngây thơ đến thế nào.
Hắn còn vọng tưởng trở thành Thiên Nhân, Vương Giả trở về tìm Thần Y báo thù, nhưng không biết khoảnh khắc khi hắn đắc tội với Thần Y kia, toàn thế giới đã vứt bỏ hắn.
Xoát xoát xoát
Lúc này, lại có người tới.
Người tới đều là người của Thanh Bình giới, khi Hà Nhạc Lễ nhìn thấy là Thiên Quyền Tông, Thiên Thu Cốc, Tinh Cung cùng cường giả của các thế lực đến, trong lòng hắn liền vui vẻ, người của những thế lực này hắn đều nhận thức.
Trước đây vì đan dược của Kính Hồ y trang, người của những thế lực này còn từng nịnh bợ hắn.
"Các ngươi quá giới rồi!"
Chờ cường giả tông môn của Thanh Bình giới xuất hiện, giằng co với đám người Mục Tùng Bạch.
"Đừng sợ, nơi đây không phải thế tục, đám người Mục Tùng Bạch muốn động đến chúng ta, trước tiên hỏi cường giả nơi này có đồng ý hay không."
Hà Nhạc Lễ cảm thấy bọn họ được cứu rồi, liền an ủi cháu ngoại không cần lo lắng.
"Các ngươi muốn bảo vệ bọn họ, các ngươi có biết người mà bọn họ đắc tội là ai hay không?"
Đám người Mục Tùng Bạch nhìn thấy nhiều cường giả tông môn của Thanh Bình giới tới như vậy, nhướng mày, áp lực cũng trở nên lớn hơn.
"Chúng ta biết người bọn họ đắc tội là ai, chúng ta tới cũng không phải bảo vệ bọn họ, các ngươi muốn kết giao với Thần Y, chúng ta cũng muốn."
Trưởng lão của Thiên Quyền Tông nói ra lời này, khiến cho đám người Mục Tùng Bạch hiểu ra, mấy tông môn của Thanh Bình giới là tới cướp người.
Hà Nhạc Lễ vừa nghe xong, thân thể run lên, thì ra là hắn tự mình đa tình, bọn họ cũng là vì nịnh bợ Thần Y mà đến.
"Dĩ nhiên mục đích của mọi người đều giống nhau, chi bằng như vậy đi, Bàng Thiên Thần là người của Thế Tộc chúng ta, hắn thuộc về chúng ta, Hà Nhạc Lễ thuộc về các ngươi, thế nào?"
Đám người Mục Tùng Bạch nhìn thấy Thanh Bình giới tới nhiều cường giả như vậy, đánh nhau sẽ bất lợi cho bọn họ, liền muốn dùng đàm phán để giải quyết chuyện này.
"Không được, Bàng Thiên Thần thuộc về chúng ta, Hà Nhạc Lễ thuộc về các ngươi."
Cường giả của Thanh Bình giới cũng không ngốc, muốn nịnh bợ Thần Y, rõ ràng phân lượng của Bàng Thiên Thần càng lớn hơn, bọn họ làm sao có thể buông tay.
"Chúng ta từ xa chạy tới Thanh Bình giới cắm sào chờ nước, chính là vì hắn, hiện tại các ngươi bảo chúng ta giao hắn cho các ngươi, có thể sao. Đám người Mục Tùng Bạch nhìn chằm chằm vào các cường giả của Thanh Bình giới, cướp người cũng không phải cướp như vậy."
"Ha ha ha."
Bàng Thiên Thần điên rồi, nhìn thấy người của toàn giới đều muốn lấy mạng hắn, hắn muốn không điên cũng không được.
"Vậy chia một nửa đi!"
Trong số cường giả của Thanh Bình giới tới, có một cường giả cầm đao đột nhiên nhảy lên, lướt qua những tử sĩ có cũng được không có cũng được kia của Bàng gia, xuất hiện ở trước mặt Bàng Thiên Thần.
Hoàng đao đang dựng đứng, chém xuống một cái.
Bàng Thiên Thần đã là phế nhân làm sao có thể tránh được, thân thể trực tiếp bị một chia làm hai.
Hà Nhạc Lễ nhìn thấy cháu ngoại bị chia làm hai, trừng mắt, không đợi hắn hét lên, Đao Phong đưa ngang một cái, đầu người đã rơi xuống đất rồi.