Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp ( Bản Dịch )

Chương 878 - Chương 878. Chấp Nhận

Chương 878. Chấp nhận
Chương 878. Chấp nhận

Đám người ở hiện trường không có ngăn cản Tư Mã Kế Kiếm bọn họ rời đi, mặt mũi của Thần Y vẫn phải cho, đêm nay không thích hợp thấy máu, vậy ngày mai gặp.

"Thần Y, Lý gia chúng ta là bị Tư Mã Kế Kiếm che mắt, mới lúc nào cũng làm khó dễ gia tộc Thượng Quan, Lý gia chúng ta nguyện ý nhận lỗi, bù đắp tất cả tổn thất cho gia tộc Thượng Quan."

Lý Chí Bằng nhìn thấy Tư Mã Kế Kiếm rời đi, liền ngựa không ngừng vó đi tới trước mặt Thần Y, cúi đầu cầu xin Thần Y tha thứ cho Lý gia bọn họ.

"Cho hai người các ngươi lựa chọn, một, Lý gia lúc này huỷ diệt, hai, lấy tám phần nội tình tài nguyên ra cho gia tộc Thượng Quan, sau đó Lý gia các ngươi rời khỏi hàng ngũ ngũ đại gia tộc siêu cấp."

Hoàng Đông Kiệt cũng mặc kệ những người khác nhìn hắn thế nào, hắn cho Lý gia hai sự lựa chọn, huỷ diệt hay là nghèo khổ.

Đám người Thượng Quan Hồng Chính vừa nghe, đều không biết dùng biểu cảm gì để thể hiện ra sự kích động của bọn họ lúc này.

Quá phong phú, lễ vật mà Thần Y tặng này quá phong phú.

"Ta, ta."

Lý Chí Bằng biết bọn họ sẽ xuất nhiều máu, mới có thể khiến cho chuyện này qua đi, chỉ là hắn vẫn là đánh giá thấp mức độ nghiêm trọng của chuyện này. Thần Y khẩu vị quá lớn, đùng cái liền đòi thành quả tích luỹ mấy đời của Lý gia bọn họ.

Cái này khác gì muốn mạng của bọn họ. "Được, ta đồng ý."

"Xin khoan dung cho ta vài ngày, để cho ta làm xong công tác tư tưởng cho tộc nhân."

Lý Chí Bằng nhìn thấy đám người ở hiện trường nhìn chằm chằm bọn họ, hắn cũng không muốn đi vào kết cục của gia tộc Tư Mã.

Mặc dù hắn không cam tâm tình nguyện, nhưng chỉ cần còn mạng ở đây, Lý gia bọn họ vẫn có khả năng đông sơn tái khởi. Lý Chí Bằng có được sự ngầm chấp nhận của Thần Y, liền dẫn theo nhi tử ủ rủ rời đi.

Trên đoàn xe của gia tộc Tư Mã

"Phụ thân, phải làm sao bây giờ, mị hoặc của Thần Y thực sự quá lớn, những Đại Tông Sư kia nói không chừng sẽ đích thân động thủ đối với chúng ta."

Tư Mã Thanh Ca khủng hoảng nói.

"Hoảng cái gì, nơi này là Đế Đô, Đại Tông Sư muốn động thủ cũng phải cân nhắc."

"Hơn nữa chúng ta là một trong ngũ đại gia tộc siêu cấp ở đế đô, không dễ dàng bị người khác đánh bại như vậy."

"Nhưng mà, đó dù sao cũng là Thần Y, chúng ta chống đỡ được nhất thời, cũng không chống đỡ được một đời."

"Diệu Vũ quốc chúng ta chỉ e là không thể ở nữa, bảo người của gia tộc chuẩn bị, trước tiên chuyển dời một bộ phận tài sản ra nước ngoài, xem tình cảnh, một khi không cầm cự được, chúng ta lập tức chạy trốn."

Tư Mã Kế Kiếm đang chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, thật sự là nhân mạch của Thần Y khiến cho hắn cảm thấy sợ hãi...

"Ta mệt rồi, đi nghỉ ngơi trước đây."

Thượng Quan Linh Lung nhìn thấy ánh mắt của Hoàng Đông Kiệt nhìn qua, không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, ánh mắt né tránh, thực sự không biết làm sao đối mặt với Hoàng Đông Kiệt, liền tìm một lý do rời sân.

Hoàng Đông Kiệt không nói gì thêm, một người phụ nữ đột nhiên bị tên ăn mày làm nhục, cho dù thời gian có trôi qua lâu, ám ảnh trong lòng vẫn tồn tại. Không có một khoảng thời gian thích ứng, Thượng Quan Linh Lung rất khó tiếp nhận hắn.

Thượng Quan Hồng Chính thấy như vậy không được, liếc nhìn nhi tử một cái, bảo nhi tử lùi về phía sau làm công tác tư tưởng cho Thượng Quan Linh Lung. Thượng Quan An Hùng lập tức hiểu ý, tùy tiện tìm một cái lý do rời sân đi làm công tác tư tưởng cho nữ nhi.

Tiệc tối tiếp tục, nhân vật chính lại trở thành Hoàng Đông Kiệt, mỗi người đều tới mời rượu, mỗi người đều đến nịnh nọt Hoàng Đông Kiệt. Hoàng Đông Kiệt bất đắc dĩ, chỉ có thể qua loa lấy lệ ứng phó với những người này.

Thời gian hai ba giờ trôi qua, tiệc tối kết thúc, các khách mời lần lượt rời khỏi khách sạn Đế Vương, Hoàng Đông Kiệt cũng ngồi lên đoàn xe của gia tộc Thượng Quan trở về Thượng Quan trang viên.

Hoàng Đông Kiệt được đám người Thượng Quan Hồng Chính sắp xếp ngồi cùng với Thượng Quan Linh Lung, không gian trong xe rất lớn, ngoại trừ tài xế ghế đầu ra, chỉ có hai người bọn họ và đứa trẻ.

Thượng Quan Linh Lung vừa lên xe liền ôm lấy hài tử dựa vào cửa sổ xe mà ngồi, ánh mắt không phải ở ngoài cửa sổ, thì chính là ở trên người đứa trẻ, như thể trên xe không có Hoàng Đông Kiệt vậy.

Hoàng Đông Kiệt không khỏi cười khổ, Thượng Quan Linh Lung giống như mang cái vỏ bảo hộ, không muốn tiếp nhận hắn, hoặc là không muốn bị hắn làm hại lần thứ hai, mới không để ý đến hắn.

Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng Thượng Quan Linh Lung lúc này rất căng thẳng, bởi vì lòng bàn tay của nàng đã toát mồ hôi.

"Ta có thể bế nó một chút không?"

Hoàng Đông Kiệt ôn hòa nhìn về phía Thượng Quan Linh Lung hỏi.

"Ừm"

Thượng Quan Linh Lung đối với Thần Y rất phức tạp, hắn là cha đẻ của đứa trẻ, nhưng hắn cũng là người khiến cho nàng đau khổ, mỗi ngày lệ rơi đầy mặt, cho rằng bản thân là người không sạch sẽ.

Nhưng hắn lại là Thần Y, ai nấy đều muốn nịnh bợ Thần Y, phụ thân gia gia đều mong chờ nàng có thể sớm quên đi quá khứ, tiếp nhận Thần Y. Ngay cả bản thân nàng cũng biết, đã có hài tử, nàng nhất định buộc chung một chỗ với Thần Y.

Nàng cũng muốn tiếp nhận, chỉ là nàng căng thẳng, thêm với nàng không biết Thần Y là người thế nào, trong lòng khó tránh có mâu thuẫn. Nhìn thấy Thần Y muốn bế đứa trẻ, nàng không có từ chối, dù sao hắn cũng là cha của đứa trẻ.

"Rất đáng yêu!"

Hoàng Đông Kiệt bế nữ nhi, nhìn nữ nhi ngủ say, trên mặt hiện lên nụ cười. "Đã đặt tên cho nó chưa?"

Hoàng Đông Kiệt hỏi.

"Dao Dao, Thượng Quan Dao Dao, nếu như ngươi muốn để nó theo họ ngươi, cũng có thể đổi thành Hoàng Dao Dao."

Thượng Quan Linh Lung nhìn thấy Hoàng Đông Kiệt ôm nữ nhi che chở giống như ôm bảo bối, nỗi căng thẳng trong lòng nàng không khỏi giảm bớt.

"Dao Dao, cái tên rất hay."

Hoàng Đông Kiệt không có để ý đế họ của nữ nhi, vốn dĩ là hắn nợ Thượng Quan Linh Lung, để hài tử cùng họ mẹ cũng không sao cả.

"Hình như nó đói bụng rồi"

Nhìn thấy nữ nhi đột nhiên khóc lên, Hoàng Đông Kiệt kiến thức rộng lập tức biết nữ nhi đói bụng, giao hài tử cho Thượng Quan Linh Lung, tầm mắt của hắn chuyển tới ngoài cửa sổ xe.

Thượng Quan Linh Lung vốn dĩ còn không thoải mái, nhìn thấy Hoàng Đông Kiệt thức thời như vậy, trong lòng của nàng không khỏi thở phào một hơi, mới cho hài tử bú mẹ.

Nhìn mặt lưng của Hoàng Đông Kiệt, lại cúi đầu liếc nhìn hài tử, mặc dù tiếp xúc với Hoàng Đông Kiệt không lâu, nhưng nàng có thể cảm giác được Hoàng Đông Kiệt là người nho nhã lễ độ, có nội hàm.

Có lẽ chấp nhận hắn, cũng không khó khăn như vậy.

Hết chương 878.
Bình Luận (0)
Comment