“Ta đề nghị chia Thủ Dạ Nhân thành bốn trung đoàn và bầu ra bốn người phụ trách.”
Những nghị viên trung tâm của A Cách Nhĩ biết nếu Thủ Dạ Nhân là một chỉnh thể thì khó có thể cạnh tranh được với Diệu Hạ, chỉ có cách này bọn họ mới có cơ hội. Tranh giành quyền lực điều khiển Thủ Dạ Nhân.
“Tán thành!”
“Tán thành!”
“Tán thành!”
Những người không bên phe Diệu Hạ đều giơ tay đồng tình.
“Phản đối!”
“Liên bang là một thể thống nhất. Bây giờ các ngươi muốn phân chia tổ chức Thủ Dạ Nhân, có phải cũng muốn chia cắt liên bang không?”
Triệu Thiên Long không hề nể một chút mặt mũi nào cho những nghị viên đó, trực tiếp đáp trả bọn họ.
“Nghị viên Triệu, lời này của ngươi hơi quá rồi. Thế giới rộng lớn như vậy, Thủ Dạ Nhân chỉ có một người phụ trách sẽ tạo áp lực rất lớn cho người phụ trách!”
“Bầu ra bốn người chịu trách nhiệm không chỉ có thể giảm bớt áp lực mà còn có sức lực để kiểm soát các khu vực thuộc quyền quản lý của mình. Điều này có gì không tốt?”
Nghị viên A Cách Nhĩ cười nói.
“Chết tiệt, ai mà không biết trong lòng các ngươi có tâm tư gì. Các ngươi muốn chia cắt Thủ Dạ Nhân. Ta nói cho các ngươi biết, không có cửa đâu.”
An Thư Võ lạnh lùng nói.
“Liên bang là liên bang của toàn thể nhân loại, không phải là liên bang của Diệu Hạ các ngươi. Quyền quân đội đã bị các ngươi nắm trong tay, bây giờ các ngươi vẫn muốn nắm trong tay quyền lực của Thủ Dạ Nhân, xin hỏi, liên bang này của chúng ta có ý nghĩa gì.”
Các nghị viên phương Tây cũng cũng làm khó dễ, hung hãn gây sự.
Giữa lúc nghị viên hai bên đang giằng co, Hoàng Khải đã đứng lên thu hút sự chú ý của tất cả các nghị viên .
“Ta có thể thay mặt anh trai của ta phụ trách Thủ Dạ Nhân này không?”
Hoàng Khải vừa nói xong, toàn trường im bặt, không ai ngờ vật biểu tượng lại đột nhiên đứng dậy lên tiếng.
Nghị viên khắp nơi trên thế giới đều tỏ vẻ không vui, nếu Hoàng Khải muốn làm người phụ trách thì bọn họ khó từ chối lắm, ai bảo người đứng sau lưng Hoàng Khải là nghị viên trưởng.
“Việc này đương nhiên không có vấn đề gì, Thủ Dạ Nhân nên nằm trong tay nghị viên trưởng!” Bọn người Triệu Thiên Long cười lớn, Hoàng Khải đứng dậy kịp thời, chỉ cần Thủ Dạ Nhân nằm trong tay người nhà mình thì việc gì cũng được.
“Tán thành!”
“Tán thành!”
“Tán thành!”
Triệu Thiên Long và những người khác giơ tay đồng tình, những nghị viên trung tâm khác có mặt tại hiện trường đều thấy tuy không mấy thiện chí nhưng kết quả đã như thế này thì cứ bán cho nghị viên trưởng một cái thể diện, bọn họ cũng giơ tay tán thành rồi nhất trí thông qua. Hai ba tiếng trôi qua, cuộc họp cuối cùng cũng kết thúc.
Hoàng Khải chạy đi tìm anh trai hắn.
“Anh hai, sao lại bắt ta lên núi đao xuống biển lửa hả!”
Vừa thấy anh trai, Hoàng Khải tràn đầy oán giận.
“Bây giờ ngươi không chỉ là nghị viên trung tâm, còn nắm trong tay đội ngũ đặc biệt Thủ Dạ Nhân. Thân phận của ngươi gần như dưới một người trên vạn người. Tại sao lại là lên núi đao xuống biển lửa?”
Toàn bộ nội dung hội nghị liên bang đều được Tần Bác Văn gửi đến điện thoại di động của Hoàng Đông Kiệt, hắn đương nhiên biết tình hình em trai, bây giờ em trai còn than vãn, chỉ có thể nói em trai được tiện nghi còn khoe mẽ.
“Anh hai, ngươi biết ta mà. Ngươi kêu ta đánh đánh giết giết cũng không sao. Ngươi kêu ta quản lý toàn bộ tổ chức Thủ Dạ Nhân. Đây không phải là ép buộc ta sao!”
Hoàng Khải cảm thấy rất mệt mỏi.
“Ngươi đến đây chỉ để nói với ta điều này à?”
Hoàng Đông Kiệt hỏi.
“Không, là Triệu Thiên Long. Bọn họ muốn ta mời nghị viên trưởng ngươi về phụ trách công việc. Liên bang mới thành lập, có nhiều việc phải làm!”
“Đi ngươi...”
Hoàng Khải chưa kịp nói xong đã bị anh trai ném ra ngoài.
“Anh hai, sao ngươi có thể như vậy, ta là em trai của ngươi đấy, em trai ruột thịt nha!”
Thấy không vào được phòng khám, Hoàng Khải đau lòng, đợi rất lâu không thấy anh trai trả lời nên chỉ có thể chán nản rời đi ...
Đúng lúc liên bang Đại Hạ đang hưng thịnh thì một ma đầu xuất hiện ở Thanh Bình Giới, một ma đầu chuyên hút người thành xác khô.
Thế tục có quan hệ mật thiết với Thanh Bình Giới nên liên bang Đại Hạ đương nhiên biết về Thanh Bình Giới, nhưng liên bang Đại Hạ không lựa chọn nhúng tay vào.
Dù sao đó cũng là việc của Thanh Bình Giới, nếu tông môn Thanh Bình Giới không hỏi thỉnh cầu bọn họ thì bọn họ sẽ không can thiệp vào việc của người khác.
Nửa tháng trôi qua, thỉnh thoảng lại có tin tức từ Thanh Bình Giới truyền đến, một tông môn nhỏ đã bị ma đầu đó tiêu diệt.
Thời gian trôi qua, một số tông môn cỡ trung cũng đã bị ma đầu đó tiêu diệt, khiến toàn bộ Thanh Bình Giới lòng người hoảng sợ.
Các tông môn ở Thanh Bình Giới coi trọng thể diện, coi đây là việc của mìnhm không có ý định cầu cứu liên bang Đại Hạ.
Cho đến khi một trong những tông môn lớn của bọn họ bị ma đầu đó tiêu diệt, bọn họ mới cảm giác được có áp lực. Ma đầu cũng nhẹ nhàng tấn công điểm liên lạc của liên bang Đại Hạ ở Thanh Bình Giới...
“Liên bang Đại Hạ của chúng ta được thành lập không lâu, chúng ta đã bị một người tu luyện ma công khiêu khích. Tuy tông môn Thanh Bình Giới không nhờ chúng ta giúp đỡ nhưng những người ở điểm liên lạc của chúng ta không thể chết vô ích!”
“Ta đề nghị phái người đi tru giết hắn!”
Tại cuộc hội nghị nhỏ của liên bang, Hoàng Khải thấy người khác giơ tay đồng ý, hắn cũng im lặng giơ tay đồng ý.
Để cho tông môn Thanh Bình Giới thấy liên bang Đại Hạ giàu có hùng mạnh, bọn họ dứt khoát cử hai vị Đại Tông Sư đến.
Thanh Bình Giới, sâu trong một khu rừng nguyên sinh có một người tràn ngập tà khí đang nướng thịt một con hổ răng kiếm.
Có người đến, một người tràn ngập tà khí cảm nhận được cũng không hề lay động vì hắn có quen biết người đến.
“Ngươi điên rồi, vì cái gì muốn khiêu khích người của liên bang Đại Hạ!”
Người tới tức giận nói.
“Ta cũng không muốn, nhưng khi thấy sinh vật sống ta đều hận không thể hút khô bọn họ!” “Lúc ta kịp phản ứng thì bọn họ đã chết rồi!”
Long Kiến Tề cũng không muốn chọc tức người của liên bang Đại Hạ, dù sao hắn cũng đã nghe không ít tin đồn về Mạt Nhật.
Nhưng bây giờ hắn đã chọc tức rồi, có nói gì cũng vô ích.
“Liên bang Đại Hạ đã phái hai Đại Tông Sư đến giết ngươi, ngươi nên tự bảo trọng!”
Người tới nói xong câu đó liền rời đi.