“Binh lực?”
“Thực lực của chúng ta mạnh hơn đế quốc Locke, chúng ta lại không có dã tâm, cục Ngụy Bí hẳn là sẽ không ngốc dấy lên xung đột với chúng ta chứ?”
Hoàng Khải nghi hoặc hỏi.
“Nếu như chúng ta chủ động gây ra xung đột thì sao!”
“Chúng ta gây ra xung đột, điều này...!”
Hoàng Khải sửng sốt một lát, hắn hiểu ý của anh trai.
Tham dục của con người là vô hạn, nếu sự phát triển của liên bang Đại Hạ chạm đến đỉnh điểm thì sự tồn tại của đế quốc Locke là một trong những yếu tố cản trở sự phát triển của liên bang Đại Hạ.
Hoặc là tài nguyên của đại lục Thiên Nguyên quá dồi dào, phong phú đến mức mọi người trong Liên bang Đại Hạ đều sôi sục trong lòng, lúc đó hắn cũng không thể ngăn cản dân ý.
Chưa kể dân ý, toàn bộ nghị viên đều muốn chủ đạo chiến tranh, một mình hắn không thể ngăn cản lợi ích tập thể của mọi người.
“Đừng coi thường lòng người. Chúng ta còn chưa thăm dò chi tiết nội tình của cục Ngụy Bí. Các thành viên của liên bang Đại Hạ vẫn có thể lý trí, nhưng nếu chúng ta tìm ra nội tình của cục Ngụy Bí...!”
“Mặt khác, đại lục Thiên Nguyên có đầy đủ tài nguyên hấp dẫn chúng ta, ác ma trong lòng người đều sẽ được thả ra!”
“Đặc biệt là khi ta vẫn còn con át chủ bài này!”
Hoàng Đông Kiệt quá hiểu lòng người, nhưng hắn sẽ không hạn chế sự phát triển của liên bang Đại Hạ, cũng không ngăn cản bất kỳ xung đột nào mà chỉ để thuận theo tự nhiên.
“Các nhà khoa học của chúng ta đang nghiên cứu kỹ thuật trùng động. Chỉ cần nghiên cứu của chúng ta thành công thì phạm vi cấm địa Tà Thần lớn sẽ không thành vấn đề!”
Hoàng Khải không nghĩ chuyện lâu dài, cục Ngụy Bí có ngụy cụ cuối cùng, hắn có anh trai của mình, không ai có thể biết trước được tương lai sẽ ra sao, hắn cũng không sợ có xung đột với cục Ngụy Bí.
“Kỹ thuật trùng động liên quan đến quá nhiều thứ. Muốn công phá không phải là điều dễ dàng. Muốn công phá nó phải hơn mười năm!”
“Vấn đề cấm địa Tà Thần tuy lớn nhưng lại dễ giải quyết!”
Hoàng Đông Kiệt suy nghĩ một chút rồi nói.
“Biện pháp gì?”
Hoàng Khải hỏi.
“Không vội, trước tiên hãy hoàn toàn tiến công chiếm đóng cấm địa Tà Thần rồi nói. Tuy đây chỉ là suy đoán của ta nhưng tám chín phần mười!”
Hoàng Đông Kiệt cũng không nói ra giải pháp, giữ lại cảm giác thần bí rồi bỏ đi.
Hoàng Khải thấy anh trai nói một nửa giữ một nửa để hắn đoán khiến hắn thật bất lực, tại sao hắn lại có anh trai như vậy chứ?
“Nghị viên đại nhân, xử lý bọn người Nhậm Thiên Đoàn như thế nào?”
Hoàng Đông Kiệt chỉ nói thả bọn người Nhậm Thiên Đoàn chứ không nói làm cách nào để thả họ, người trông coi chỉ có thể hỏi ý Hoàng Khải.
“Đưa bọn họ đến chỗ sâu trong cấm địa Tà Thần, cho bọn họ đủ nước và thức ăn, sau đó mặc kệ bọn họ!”
Hoàng Khải thuận miệng nói.
“Có muốn động tay chân gì trên người bọn họ không?”
Tiến sĩ Phương bên cạnh hỏi.
“Không cần thiết!”
Hoàng Khải suy nghĩ một chút rồi lắc đầu.
Nơi nào đó trong cấm địa Tà Thần.
Nhậm Thiên Đoàn và đồng đội đều bị robot chiến tranh bỏ lại đây.
“Bọn họ thật sự thả chúng ta đi!”
Nhóm Tiểu Ngũ nhìn thấy vài robot chiến tranh để lại rất nhiều túi nước và thức ăn, ngoảnh đầu đi không quan tâm đến bọn họ nữa.
Điều này khiến bọn họ khó có thể bình tĩnh lại, lúc này bọn họ không thể tin được nền văn minh tiên tiến này lại để bọn họ ra đi dễ dàng như vậy.
Chân của A Hổ được bọn họ chữa khỏi không nói, tất cả ngụy cụ đều được bọn họ trả lại.
Đây là ý gì? Chẳng lẽ bọn họ muốn chơi chiêu thả xong lại bắt với chúng ta, hoặc là muốn thông qua chúng ta xâm nhập đến địa bàn của chúng ta?
“Mau kiểm tra bản thân xem cơ thể mình có bị bí mật động tay chân hay không?”
Nhậm Thiên Đoàn rất cảnh giác, vội vàng kêu người khác kiểm tra cơ thể chính mình.
Bọn Tiểu Ngũ không chút do dự, nhanh chóng tự kiểm tra, phát hiện không có vấn đề gì, bọn họ vẫn chưa yên tâm, bắt đầu dùng tinh thần lực kiểm tra thân thể của nhau, cũng không có vấn đề gì.
“Đừng coi thường, có lẽ thủ đoạn của nền văn minh này quá cao minh, dùng năng lực của chúng ta không phát hiện được. Sau khi trở về, trước tiên đừng tiếp xúc với người của mình!”
“Dùng biện pháp đặc biệt thông báo tình hình của chúng ta, đồng thời yêu cầu cục cách ly chúng ta, kiểm tra rõ ràng trước!”
Nhậm Thiên Đoàn vẫn rất cẩn thận, lo lắng thân thể mình đã bị người khác can thiệp không phát hiện được, để không gây nguy hiểm cho người dân của mình, hắn đã suy nghĩ tốt khi trở về sẽ phải làm gì.
“Đội trưởng, thật xin lỗi. Thủ đoạn của bọn họ quá cao minh, miệng chúng ta không nghiêm đã nói ra những điều không nên nói!”
Bọn người Tiểu Ngũ đều cúi đầu thừa nhận sai lầm của mình.
“Không trách các ngươi. Khả năng của bọn họ rất giống với những người thức tỉnh từ nền văn minh cao hơn ở thế giới khác. Thủ đoạn của bọn họ rất đa dạng và khó đề phòng!”
“Ta cũng thiếu chút nữa không thể chịu đựng được, cuối cùng ta đã tự sát mới có thể chịu đựng được, sau đó ta lại bị hồi sinh!”
Nhậm Thiên Đoàn không trách bọn người Tiểu Ngũ, nền văn minh này cường đại ngoài sức tưởng tượng, bọn người Tiểu Ngũ có thể chống lại mới là lạ.
Cũng may bọn người Tiểu Ngũ không phải là thành viên cốt lõi của cục Ngụy Bí, cũng không biết nhiều bí mật lắm.
“Hồi sinh! Nền văn minh đó có thể hồi sinh người chết sao?”
Bọn người Tiểu Ngũ nhìn đội trưởng với ánh mắt sợ hãi.
“Đừng hỏi nữa, việc quan trọng nhất của chúng ta bây giờ là mang tin tức của bọn họ trở về!” Nhậm Thiên Đoàn không nói nhiều, nhặt túi nước và thức ăn dưới đất rồi rời đi về hướng ngược lại nơi robot chiến tranh đưa đến.
Ba tháng sau, bốn người Nhậm Thiên Đoàn cuối cùng cũng bước ra khỏi cấm địa Tà Thần, vừa bước ra, ngự ngụy giả luôn quan sát địa cấm Tà Thần đương nhiên đã phát hiện ra bọn họ, trước khi ngự ngụy giả kịp đến gần, bọn người Nhậm Thiên dùng thủ đoạn đặc biệt để ngăn chặn ngự ngụy giả đến gần.
Ngự ngụy giả ngay lập tức hiểu ra, nhanh chóng thông báo tình hình cho cục Ngụy Bí tình hình của bọn người Nhậm Thiên Đoàn, sau đó bốn người Nhậm Thiên Đoàn bị cách ly kiểm tra.
Một tuần sau, sau khi kiểm tra không ra cái gì bọn người Nhậm Thiên Đoàn được thả ra.