Dù đế quốc Locke có bao nhiêu người đến thì cũng chỉ là vấn đề vài quả bom hạt nhân mà thôi. Phe đế quốc Locke hoàn toàn hỗn loạn, bọn họ muốn phản công, thậm chí còn dùng ngụy cụ, nhưng khi bom hạt nhân rơi xuống, bọn họ cũng không chống đỡ nổi.
“Rút lui!”
“Rút lui!”
Tổng đại tướng đế quốc Locke trực tiếp ra lệnh rút lui.
Chỉ vậy thôi sao!
Cao tầng liên bang Đại Hạ thấy chiến tranh nghiêng về một phía, đột nhiên cảm thấy mình đã quá coi trọng cục Ngụy Bí.
Hoàng Khải vốn tưởng rằng cục Ngụy Bí có thủ đoạn nào đó nên cố ý triển khai cấm địa Tà Thần, cho dù tạm thời bị đánh bại thì vẫn có cấm địa Tà Thần làm vùng đệm.
Ai ngờ đế quốc Locke lại thiếu kinh nghiệm đến mức không thể chống chọi nổi dù chỉ một lần chạm trán.
Chứng kiến quân địch binh bại như núi, Hoàng Khải cũng biết thừa thắng xông lên, không cho kẻ địch bất kỳ cơ hội nào, để robot chiến tranh tiếp tục truy đuổi.
Không đến một tiếng, thành bang Rende thất thủ.
“Trưởng quan, thành bang Rende không có một bóng người, người dân trong thành phố dường như đã được di dời trên diện rộng!”
“Trưởng quan, thành bang Ngải Minh cũng đã bị chúng ta công phá. Thành bang Ngải Minh cũng không có một bóng người. Tình hình cũng giống như thành bang Rende!”
“Trưởng quan, các robot chiến tranh số 3, 9, 17 và 21 của Quân đoàn 7 đã mất tín hiệu. Chắc chắn chúng đã rơi vào bẫy của kẻ địch!”
“Trưởng quan, người của ta đã thôn tính năm thành phố lớn của kẻ địch!”
Các quan sát viên chiến tranh liên tục đưa tin về tình hình chiến tranh.
“Có gì đó không ổn. Mọi chuyện diễn ra quá thuận lợi, thuận lợi hơi quá...!”
Hoàng Khải nghe đại quân một đường tiến tới, trong lòng không có vui mừng, ngược lại hơi cau mày, cảm thấy cục Ngụy Bí hẳn là không thể chiến bại dễ dàng như vậy.
Đúng lúc này, hơn mười nghìn robot chiến tranh của Quân đoàn 7 đột nhiên mất tín hiệu, tất cả cao tầng của Đại Hạ đều đứng dậy, thậm chí cả Hoàng Khải cũng trợn mắt nhìn, phải biết rằng hơn mười nghìn robot chiến tranh này không hề tụ tập cùng một chỗ.
Việc mất tín hiệu cùng thời điểm chứng tỏ cục Ngụy Bí đã phản kích.
Bọn hắn cũng sử dụng những phương pháp mà bọn họ chưa biết trong nháy mắt hủy diệt hơn mười nghìn robot chiến tranh của mình.
Trí tuệ nhân tạo xuất hiện và phát sóng cảnh cuối cùng mà robot chiến tranh nhìn thấy.
Một ánh sáng trắng đột nhiên xuất hiện, sau đó không có tín hiệu nào từ robot chiến tranh nữa. “Trưởng quan, nền văn minh Thiên Tinh và Quang Huy đã quay lưng lại với chúng ta. Bọn họ chọn giúp đế quốc Locke đối phó với chúng ta. Hơn mười nghìn robot chiến tranh của chúng ta đã bị nền văn minh Thiên Tinh tiêu diệt!”
Người của cục Ngụy Bí phản kích rất nhanh, bọn họ nhìn thấy bóng dáng của nền văn minh Thiên Tinh và Quang Huy trong quân địch, sao bọn họ còn không biết rằng mình đã bị phản bội. “Cái gì...!”
“Chết tiệt, tại sao bọn họ lại làm như vậy, bọn họ được lợi gì trong đó?”
“Ta biết các nền văn minh tiên tiến không thể tin được mà, trong mắt bọn họ chỉ có chính bọn họ mà thôi...!”
Cao tầng liên bang Đại Hạ nổi giận, đã đồng ý cùng nhau đối phó đế quốc Locke, nhưng cuối cùng nói phản bội là phản bội, một chút danh dự cũng không có.
“Không hổ là cục Ngụy Bí, có thể có thể lướt qua chúng ta thuyết phục được nền văn minh Thiên Tinh và Quang Huy, thật không biết cục Ngụy Bí đã trả giá như thế nào mới làm cho nền văn minh Thiên Tinh và Quang Huy trở giáo!”
“Không, có lẽ nền văn Thiên Tinh và Quang Huy biết nhiều hơn chúng ta. Có thể bọn họ biết ngụy cụ cuối cùng của cục Ngụy Bí là gì. Bọn họ cảm thấy không thể thắng được cục Ngụy Bí nên chọn đứng về phía có ích lợi lớn nhất!”
Hoàng Khải bỗng có suy đoán như vậy nhưng đó chỉ là suy đoán, hắn không dám đưa ra kết luận.
“Trưởng quan, robot chiến tranh của chúng ta không thể đến gần các thiết giáp hạm của nền văn minh Thiên Tinh, vừa đến gần đã bị bắn hạ!”
“Trưởng quan, một số thành bang mà chúng ta vừa chiếm được đã bị người cục Ngụy Bí chiếm lại. Với sự giúp đỡ của nền văn minh Quang Huy, bọn họ đã trực tiếp xé toạc một lỗ hổng ở hướng đông nam của chúng ta, để nhóm robot chiến tranh Quân đoàn 6 của chúng ta chiến đấu một mình!”
“Trưởng quan, không ổn rồi, kẻ địch đang tiến về phía cấm địa Tà Thần của chúng ta!”
Vì nền văn minh Thiên Tinh và Quang Huy quay giáo phản bội nên trong thời gian ngắn liên bang Đại Hạ toàn truyền đến tin tức bất lợi...
“Ngăn chặn bọn họ ở cấm địa Tà Thần, không cho bọn họ vượt qua tuyệt mạch Thiên Ngân tiến vào huyện Thanh Bình!”
“Triển khai một nhóm chiến hạm hàng không, đưa những con chiến thú mà chúng ta đã phát triển gen vào chiến trường!”
Nhìn quân địch thế tới rào rạt, robot chiến tranh tiền tuyến đang rút lui, Hoàng Khải không muốn kéo chiến trường về huyện Thanh Bình nên ra lệnh kéo quân giặc về cấm địa Tà Thần.
Một tia sáng đột nhiên xuất hiện, hàng nghìn robot chiến tranh khác từ trên trời rơi xuống.
“Các ngươi theo chúng ta đùa giỡn khoa học kỹ thuật nhưng các ngươi không biết khoa học kỹ thuật chính là thế mạnh của chúng ta!”
Quan chỉ huy của nền văn minh Thiên Tinh thấy liên bang Đại Hạ phái ra một cỗ máy nhi đồng hình người và một chiến hạm to lớn vô dụng, hắn không khỏi mỉa mai, đây không phải là múa rìu qua mắt thợ sao?
“Xung điện từ!”
“Pháo chùm ánh sáng!”
“Viết lại mã dữ liệu!”
“Pháo ánh sáng hủy diệt!”
Nền văn minh Thiên Tinh dần dần phát huy sức mạnh, bằng vũ khí công nghệ mạnh mẽ của mình, bọn họ trực tiếp xé toạc tuyến phòng thủ của liên bang Đại Hạ, để cho quân đế quốc Locke lao vào cấm địa Tà Thần.
“Rống!”
Vô số tiếng thú rống vang lên.
Cấm địa Tà Thần là địa bàn của Hoàng Khải, Hoàng Khải là người nắm quyền cai trị cấm địa Tà Thần, có thể khống chế hiện tượng thiên văn, địa mạch, chiến thú...của cấm địa Tà Thần.
Từ lúc quân đội dũng mãnh tràn vào cấm địa Tà Thần, toàn bộ cấm địa Tà Thần trở nên sôi động.
Vô số gai ăn máu lăn về phía kẻ địch, mạch đất cuộn lên đứt gãy, trực tiếp chôn vùi quân địch. Độc khí bao phủ ăn mòn, đầm lầy, đối mặt với những thứ ăn thịt người của cấm địa Tà Thần, trong lúc nhất thời quân của đế quốc Locke rơi vào vũng bùn của cấm địa Tà Thần, nửa bước cũng khó đi.