Negan Culadra Leihou nói rất nhiều, dự cảm tác dụng dược hiệu mê hương sắp hết, hắn đặt một chiếc hộp nhỏ xuống, mang đứa con rời đi.
Hắn chân trước vừa đi, Hoàng Đông Kiệt liền mở mắt ra, giả vờ bất tỉnh cũng không dễ dàng gì. Hoàng Đông Kiệt mở chiếc hộp nhỏ ra thì thấy bên trong có rất nhiều ma dược cao cấp, còn có cỏ trường thọ.
Cỏ trường thọ có thể tăng tuổi thọ lên mười năm, vật này thường nằm trong tay các quý tộc.
Tác dụng của cỏ trường thọ không thể chồng lên được, ăn cây cỏ trường thọ thứ nhất có tác dụng nhưng ăn cỏ trường thọ thứ hai không có tác dụng nữa.
Mặc dù như vậy cỏ trường thọ quý giá không thể nghi ngờ.
Lúc này Coway cũng tỉnh dậy.
“Lão gia tử, bọn họ là ai?”
Nhìn thấy rất nhiều ma dược cao cấp và cỏ trường thọ trong hộp cạnh giường, hắn biết là của hai cha con đó, nhìn vẻ mặt của đoàn trưởng thì hẳn là đoàn trưởng có quen biết bọn họ.
“Con trai và cháu trai của ta!”
Nghe vậy, Coway liền yên tâm, khó trách hai cha con nhìn có chút giống lão gia tử.
“Vậy thì tại sao bọn họ...?”
Coway đưa tới ánh mắt dò hỏi, thắc mắc tại sao con trai của đoàn trưởng lại dùng cách này để gặp mặt.
“Hắn là tội phạm truy nã hồng danh của giáo đình!”
Hoàng Đông Kiệt thờ ơ nói.
“Giáo đình, hồng danh!”
Khóe miệng Coway hơi giật giật. Rốt cuộc con trai của đoàn trưởng đã làm phạm phải tội gì mà khiến giáo đình đánh dấu hồng danh?”
“Ngủ!”
Coway thấy đoàn trưởng nói ngủ là ngủ, không hiểu tại sao đoàn trưởng lại có thể ngủ được, con trai đang bị giáo đình nhắm tới, hắn thật sự có thể ngủ yên sao?
Một lúc sau thấy đoàn trưởng thật yên tâm ngủ, Coway đột nhiên cảm thấy mình như đang lo lắng nhảm nhí, đoàn trưởng cũng không vội, hắn đang lo lắng cái gì? Thế là hắn nằm xuống ngủ...
Ngày hôm sau khi tỉnh dậy, Hoàng Đông Kiệt nhìn đống hành lý lớn nhỏ, trong lòng có chút phiền toái, hắn vẫn còn khuyết thiếu thuật thức ma pháp không gian.
Muốn tự mình nghiên cứu ma pháp không gian bằng năng năng lực phân tích vẫn còn cần một chút phụ trợ.
Đứa con trai này cũng thật là, người cũng đã đến đây, sao không để lại một chiếc nhẫn không gian để đựng đạo cụ ma pháp các thứ chứ?
Là quên đưa cho hắn, hay lag vì hắn đã già rồi nghĩ không giữ được nên không đưa cho hắn.
“Tiếp theo!”
Hoàng Đông Kiệt bất ngờ ném chiếc hộp trên tay cho Coway.
“Lão gia tử, cái này...!”
Lúc không có người ngoài ở, Coway theo thói quen gọi hắn là lão gia tử.
“Ta tất cả ma dược cấp cao đều giao cho ngươi, ta cũng không cần cỏ trường thọ!”
Hoàng Đông Kiệt không có áp lực trao toàn bộ quà của con trai cho Coway.
Tuy hắn đã tám mươi tuổi rồi, nhưng lấy thực lực hiện tại của hắn, hắn muốn cải lão hoàn đồng chỉ là một ý nghĩ mà thôi, nhưng hắn không muốn như vậy, một người già nên có dáng vẻ của một người già.
“Lão gia tử, việc này không thể được, những thứ này đều là con trai của ngươi để lại cho ngươi, đặc biệt là cỏ trường thọ, là thứ lão gia tử ngươi cần nhất lúc này!”
Coway cảm thấy cho dù Lão Gia Tử có thực sự bước vào lĩnh vực đó thì hắn cũng vẫn là người, đã là con người thì không thể thoát khỏi sinh lão bệnh tử.
“Hiện tại ta rất khỏe mạnh, cỏ trường thọ tạm thời không cần, ngươi tạm thời giữ lại, đến lúc ta sử dụng, ngươi đưa cho ta cũng không muộn!”
“Đã đến lúc phải đi rồi. Thôn Tiểu Minh tương đối nghèo, đêm qua bọn họ giết gà giết dê để chiêu đãi chúng ta, điều này đã khiến thôn Tiểu Minh chảy máu một lần. Chúng ta không nên làm phiền bọn họ nữa!”
Hoàng Đông Kiệt không muốn sáng sớm làm phiền thôn dân Tiểu Minh, bảo Coway ném hết hành lý lên tấm ma thảm, lấy năm mươi đồng bạc ra đặt cạnh giường rồi hắn đã đưa Coway đi. Không lâu sau, trưởng thôn Tiểu Minh gõ cửa nhưng không thấy động tĩnh gì, đẩy cửa đi vào, nhìn thấy năm mươi đồng bạc bên cạnh giường, hắn sửng sốt một lát.
Đến rìa thị Kerry, Hoàng Đông Kiệt cất tấm thảm bay, đi bộ vào trấn Kerry, hắn ném hết hành lý cho Coway, một ông già sao có thể mang theo nhiều đồ như vậy.
Coway kéo xác con nhện quỷ khổng lồ, trên người còn có những túi hành lý lớn nhỏ khiến người dân ở trấn Kerry sáng mắt nhìn hắn, đồng thời lại cảm thấy Hoàng Đông Kiệt đang ngược đãi nhân viên của mình.
Mà nhân viên này vẫn làm việc chăm chỉ làm cho bọn họ cạn lời.
Hoàng Đông Kiệt bước vào công hội Mạo Hiểm Giả, nhiều Mạo Hiểm Giả trong Công hội cũng không bình tĩnh.
“Trời ạ, bọn họ thế mà lại trở về, thành công đánh bại nhện quỷ cấp năm!”
“Ta nhìn thấy thi thể của nhện quỷ cấp năm rồi. Những vết thương trên cơ thể nhện quỷ đều do thanh kiếm của Coway gây ra. Không có gì ngoài ý muốn. Coway chắc chắn là một kỵ sĩ cấp cao!”
“Lão gia tử thật là may mắn. Chỉ có trong đoàn mạo hiểm Bạch Kim mới có kỵ sĩ cấp cao, hắn nhặt được một vị miễn phí, hơn nữa vị kỵ sĩ cấp cao này còn chịu mệt nhọc theo hắn suốt mười năm!”
“Khó trách lão gia tử ở tuổi tám mươi mà vẫn tùy tiện như vậy. Nếu trong đoàn mạo hiểm của ta có một kỵ sĩ cao cấp thì ta còn tùy tiện hơn hắn!”
Hầu hết các Mạo Hiểm Giả trong công hội đều để mắt tới Coway, hận mình không có được vận may của Hoàng Đông Kiệt, miễn phí nhặt được một kỵ sĩ cấp cao.
Hoàng Đông Kiệt nhìn thấy người của đoàn mạo hiểm Chiến Phủ lại tiếp xúc với Coway hắn không để ý đến, tiến đến quầy đệ trình nhiệm vụ.
“Lão gia tử, ngươi đã đủ điểm thưởng để được thăng cấp vào đoàn mạo hiểm Hoàng Kim!” Lina chuyên nghiệp thông báo tin vui.