“Phá giáp thuật!”
Jicoo Wood cũng thấy Hoàng Đông Kiệt phòng ngự rất mạnh, không chút do dự, hắn thi triển võ kỹ chuyên môn phá hủy phòng ngự.
“Cái gì!”
Hắn đánh một kích, ai ngờ bị đầu ngón tay của Hoàng Đông Kiệt chặn lại.
Trong chốc lát ngăn cản, cánh tay của Hoàng Đông Kiệt một chút run rẩy cũng không có, điều này khiến hắn không thể chấp nhận được.
“Tên quái vật!”
“Cảm ơn đã khen!”
Cùng lúc đó, có rất nhiều người bị giam trong ngục tối của băng cướp Con Nhện, hầu hết những người này đều là cu li, cũng có những Mạo Hiểm Giả xui xẻo bị băng cướp Con Nhện bắt giữ. “Đoàn trưởng, chúng ta đừng chần chừ nữa. Động thái lớn như vậy phía trên nhất định là sự xuất hiện cường địch của băng cướp Con Nhện. Nếu không lợi dụng lúc hỗn loạn để trốn thoát bây giờ thì chúng ta sẽ phải đến khi nào mới có thể thoát ra được?”
Một thành viên của đoàn mạo hiểm Chiến Phủ nói với đoàn trưởng.
“Mọi người, mọi người nghĩ thế nào?”
Dillo Chio suy nghĩ một lúc trong lòng liền có quyết định, nhưng hắn không phải là người duy nhất bị nhốt trong địa lao, còn có những người thuộc đoàn mạo hiểm khác, thêm một người sẽ thêm một phần sức mạnh.
“Đừng nghĩ nữa. Thừa lúc hỗn loạn không có nhiều người canh giữ địa lao, chúng ta nên đoàn kết lại phá vỡ phòng giam lao ra ngoài!”
“Ta đồng ý, ta không muốn bị bọn băng cướp Con Nhện lợi dụng làm con tin của bọn cướp!” Phiêu lưu Thanh Phong, đoàn mạo hiểm Hồng Dương và các Mạo Hiểm Giả bị bắt khác đều đồng ý.
“Được rồi, chúng ta cùng nhanh lên!”
Nói là làm, Dillo Chio lợi dụng bí thuật phá vỡ sự giam cầm trên cơ thể mình, đầu tiên hắn giúp những người xung quanh cởi bỏ giam cầm trên người, sau đó đá văng cửa phòng giam, thả những người khác ra.
Bọn họ không còn do dự nữa, cùng nhau lao về phía lối ra.
Vừa lao ra ngoài, nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, bọn họ đã choáng váng.
Khắp nơi đều có người chết, tất cả đều là thành viên của băng cướp Con Nhện, có một tên điên tàn tật đang đuổi chém mấy tên trộm ít ỏi còn lại.
Nhìn thấy xác chết chất đầy đống, rõ ràng là do thanh kiếm lớn của kẻ điên tàn tật kia gây ra. Nhìn thoáng qua có thể thấy rõ tám chín phần băng cướp Con Nhện đều bị tên điên tàn tật này giết chết.
Bọn họ kinh ngạc nhất là: một ông già đang dẫm lên xác của phó thủ lĩnh Acheronius của băng cướp Con Nhện, một tay bóp cổ Jicoo Wood nhấc hắn lên cao.
“Rốp” một tiếng, ông già vặn gãy cổ Jicoo Wood. bọn họ chưa kịp thưởng thức cảnh tượng trước mắt thì đột nhiên bọn họ không dám thở mạnh vì ông già kia đã quay lại nhìn bọn họ.
“Các ngươi là người của băng cướp Con Nhện à?”
Hoàng Đông Kiệt giọng không chút dao động hỏi.
“Không không phải, chúng ta đều bị băng cướp Con Nhện bắt cề, vừa mới thoát khỏi địa lao!” “Thật sự, ngoại trừ thường dân bị bắt làm cu li, chúng ta đều là Mạo Hiểm Giả đến từ trấn khác. Công hội có thông tin của chúng ta, nếu không tin thì đến công hội là có thể thể tra được!”
Bọn họ sợ bị Hoàng Đông Kiệt ngộ sát nên vội vàng giải thích.
Hoàng Đông Kiệt nhìn thấy người quen đằng sau nhóm người này nên không quan tâm đến những người này nữa.
Dillo Chio nhìn thấy Hoàng Đông Kiệt liếc nhìn thì toàn thân cứng đờ. Lúc trước để đề phòng, hắn không lao tới phía trước mà là trốn sau đám người xem tình hình.
Ai ngờ hắn lại nhìn thấy cảnh tượng này, thấy Coway chém người như chém rau củ, thấy lão gia tử dễ dàng bóp chết thủ lĩnh của băng cướp Con Nhện, hắn mà bắt đầu hoài nhân sinh.
Đây vẫn là đoàn mạo hiểm Phá Hiểu, một đoàn mạo hiểm sắp tan rã giải tán mà hắn biết sao? Nhìn Coway hung mãnh kìa, người này nào phải là kỵ sĩ cấp cao hay kỵ sĩ cấp cao thâm tư. Người này rõ ràng là kỵ sĩ Đại Địa mà.
Một nơi nhỏ bé như thế này mà có kỵ sĩ Đại Địa, thật sự là gặp quỷ mà.
Lại nhìn lão gia tử, tùy tiện vặn gãy cố thủ lĩnh băng cướp Con Nhện, đây vẫn là lão già bướng bỉnh thích đùa thích chơi sao?
Được rồi, chuyện này cũng không quan trọng.
Nhưng điều quan trọng nhất là cách đây vài ngày, hắn đã thực sự kêu phó đoàn trưởng Daniel của bọn họ đi săn trộm Coway.
Cái này, cái này, sao hắn dám làm thế chứ.
Cũng may ánh mắt lão gia tử chỉ nhẹ nhàng liếc hắn một cái, rõ ràng không xem trọng hắn, thật tốt quá.
Điều đó cho thấy lão gia tử không hề quan tâm đến hành vi của hắn.
Hoàng Đông Kiệt không giúp Coway chém người mà để Coway chậm rãi xử lý số người còn lại, hắn đi tìm kho báu của băng cướp Con Nhện.
Không biết có phải người trong băng cướp Con Nhện quá tự cao tự đại hay không, kho báu không giấu quá sâu, rất nhanh đã bị Hoàng Đông Kiệt tìm ra.
“Thật giàu có. Xem ra ta có vốn để dưỡng già rồi!”
Đá văng cánh cửa kho báu, thoải mái né tránh cơ quan bẩy rập, Hoàng Đông Kiệt nhìn thấy kho báu lấp lánh ánh vàng.
Không biết có bao nhiêu đồng vàng, nhưng chắc phải có hàng chục nghìn đồng.
Ngoài tiền vàng, vũ khí và sách ma pháp, Hoàng Đông Kiệt còn tìm thấy ba đạo cụ ma pháp tồn trữ, còn có những đạo cụ ma pháp tồn trữ lấy từ xác chết của bọn người Jicoo Wood.
Hoàng Đông Kiệt có tổng cộng bảy đạo cụ tồn trữ, Hoàng Đông Kiệt không khách khí, đóng gói toàn bộ bảo bối đạo cụ ma pháp tồn trữ này...