Ta Ở Tinh Tế Chấn Hưng Long Tộc

Chương 37

Vương Kha ở bên cạnh cũng kinh ngạc, Bạch Hiển yên lặng phun tào, thì ra chuyện diễn xiếc trên đường phố đúng là thời đại nào cũng có, nhìn những màn lộn ngược ra sau, đảm đương trách nhiệm, tiểu thú nuốt lửa, có thể nói là cực kỳ hấp dẫn người xem, có thể nhìn thấy được rất nhiều người vây quanh, dù sao người của chủ thành hẳn là thường xuyên tới đây xem, không chỉ vậy còn có rất nhiều người quan sát.

Tuy rằng biết được việc huấn luyện ngự thú với những loại động vật hiện đại trước kia không giống nhau, tuy nhiên có thể thấy được sự ăn ý của chúng với người huấn luyện là rất cao, càng nghe lời, thì cản bản không cần dùng hành vi bạo lực trong huấn luyện, thậm chí cũng rất thích biểu diễn cho người khác xem, Bạch Hiển lựa chọn rời đi vì hắn đã từng nhìn thấy một con khỉ làm xiếc thất bại mà bị buộc vào sợi dây, cuối cùng bị đánh.

Vương Kha cảm nhận được tâm trạng của hắn đột nhiên hạ xuống, cũng không hỏi gì, mà bắt đầu chuyển đề tài, "A tới giao lộ rồi, công hội bồi dục sư chắc ở phía bên kia?"

Bạch Hiển lập tức lấy lại tinh thần, nhìn xung quang ngã tư nhằm tìm kiếm con đường mà Lộ Triết đã từng mang hắn vào, tuy nhiên hắn phải thất vọng rồi, đường ở đây rất khó nhớ nếu như không phải là dân bản địa hoặc có bản đồ chỉ đường, và thực hiển nhiên hắn còn là một tên mù đường nữa!

Vẻ mặt Bạch Hiển chán nản mở quang não, tìm kiếm vị trí của công hội bồi dục sư, mở bản đồ, phóng to lộ trình, lúc này mới hiểu được nên đi như thế nào, "Lối này, rẽ trái, sau đó rẽ phải ở ngã tư trước mặt!"

Chính là......Hai người đứng ở trước cổng ra vào, bên trong là khu vực tiếp tân, hai bên trái phải đều có cầu thang đi lên, một thang máy được lắp đặt ở vị trí trống của cầu thang, để cho những người bất tiện có thể đi lên được.

Nhân viên ở cửa ngăn bọn họ lại, khi biết được bọn họ muốn tìm Trác Phong, đột nhiên liền trở nên không để ý tới, "Có hẹn trước không?"

Hai người liếc nhau, lắc đầu.

Bảo an càng không để ý tới bọn họ nữa, "Vậy thật ngại quá, nếu chỉ tìm Trác Phong đại sư thì không thể vào, nhưng nếu như các ngươi muốn tham khảo các bồi dục sư khác thì có thể đi tới quầy lễ tân bên trong để hỏi."

Hai người nghĩ nghĩ, vẫn là đồng ý, khi vào bên trong, đại sảnh chật kín người cùng ngự thú khiến cho họ không thể nào di chuyển được, Vương Kha yếu ớt mở miệng: "Đây là công hội bồi dục sư sao? Có vẻ như nó rất được hoan nghênh......"

Bạch Hiển gật đầu đồng ý, lập tức có người bên cạnh nghe được, nở nụ cười một tiếng: "Hai tiểu huynh đệ này từ đâu tới vậy, chưa được bồi dục[bồi dưỡng] bao giờ đúng không?"

Vương Kha muốn nói gì đó, liền bị Bạch Hiển kéo lại, hai người đi tới một hành lang, trên tường treo rất nhiều tư liệu về bồi dục sư, trong đó còn bao gồm xác xuất thành công, am hiểu chủng loại cùng với giá cả tương ứng, nó tăng dần theo từng cấp độ, giá cả có thể cao tới nỗi có thể làm cho người ta cứng lưỡi.

Nhưng phần lớn đều là ngự thú sư trung cấp, tức là ngự thú thăng cấp dưới tam giai, 90% thành công còn lại là ngự thú sư cao cấp, cũng chính là ngự thú có thể thăng cấp lên ngũ giai, chỉ có ảnh của bốn người đạt được danh hiệu "Sử thi bồi dục sư", có thể thăng cấp cho ngự thú đến bát giai, cấp bậc này cực kì bắt mắt, tận cùng bên trong còn viết "Trác Phong, hội trưởng đương nhiệm." Bạch Hiển dừng lại quan sát một lúc lâu.

Ở dưới tư liệu của ông ngoại có nêu một loạt các thành tích như là thăng cấp "Lục gia, thất giai", nhưng mà điều quan trọng nhất chính là ông ấy không có chủng loại nhất định, nói các khác, bất cứ ngự thú nào Trác Phong cũng có thể quan sát, phối dược, xác xuất thành công cao tới 95%!

Mặt khác, ba vị bên cạnh đều là trưởng lão công hội, tất cả cũng am hiểu thú tộc, xác xuất thành công cũng đồng dạng cao hơn 80%, không hổ là thực lực của các trưởng lão!

Hai người một đường vừa xem vừa không ngừng khen ngợi, Bạch Hiển còn nhìn thấy tư liệu của Tô Triết bên trong bồi dục sư trung cấp, khi đứng cạnh những bồi dục sư trung niên có vẻ hơi lạc quẻ.

"Xem đến đần độn rồi sao? Công hội ở chủ tinh của chúng tôi, không thu bồi dục sư cấp thấp, thứ nhất là phải thành công thông qua khảo hạch bồi dục sư trung cấp, tỷ lệ thành công còn phải được đảm bảo, biên thành các ngươi khẳng định là không có, đúng không?" Nam sinh cùng bọn họ nói chuyện lúc trước từ phía sau đi tới.

Hai người không có ý định để ý đến hắn, nam sinh có chút chán nản, không biết có phải là do hắn khoe khang mà không nhận được phản ứng như mong muốn hay không, "Công hội bồi dục sư ở đây thực sự rất đắt, nếu không chuẩn bị tốt tài chính, danh ngạch có thể bị người khác cướp đó, cũng sẽ không để lại cho các ngươi!"

Vừa nói hắn vừa đắc ý mở ra quang não của chính mình, thấy được lịch hẹn trước: Đào tạo sư cao cấp, thăng cấp tứ giai, giá 8w tinh tệ, muốn nhìn thấy phản ứng của hai người Bạch Hiển.

Những lời của hắn như đang nhắc nhở Bạch Hiển vậy, hắn lập tức còn mở phần thưởng lần trước hắn giành được giải quán quân trong trận đấu ngự thú ở Lạc Nhật học viên, nghiễm nhiên là "Miễn phí bồi dưỡng một lần, bất kỳ cơ sở bồi dưỡng nào ở chủ tinh đều có thể sử dụng", vỗ vỗ bả vai Vương Kha, "Tiểu Kha, Hắc Phong không phải cũng chuẩn bị đột phá lên tam giai hay sao, danh ngạch này cho ngươi dùng đi, dù sao ta cũng không dùng đến."

Vương Kha gật đầu, hai người bọn họ từ trước tới nay cũng không khách khí với nhau quá nhiều.

Nam sinh bên cạnh cứng người lại, không thể tin được nhìn Bạch Hiển, hắn biết rất nhiều học viện đều lấy phí bồi dưỡng một lần làm phần thưởng, nhưng thực sự rất ít, chỉ có những người đứng đầu học viện mới có được, không lẽ hắn là người kia?!!

Hai người Bạch Hiển không thèm để ý tới nam sinh bên cạnh, bởi vì quang não của Bạch Hiển hiển thị thông báo – ông ngoại

Bạch Hiển vui vẻ tiếp cuộc gọi, đối diện truyền tới giọng nói đầy hữu lực của lão nhân gia, "Tiểu Hiển, vừa rồi ông ngoại đang bồi dưỡng cho ngự thú, con tìm ông ngoại có việc gì sao?"

Giọng nói của Bạch Hiển có phần hơi làm nũng, "Hắc Hắc, ông ngoại, con tìm ông muốn hỏi vài vấn đề, hơn nữa con không liên lạc được với sư huyng......Con cùng với Tiểu Kha hiện tại tại đang ở bên trong công đoàn."

Trác Phong kinh ngạc một chút, "Được được được, ta để sư huynh của con đi đón các con lên!"

Cuộc gọi rất nhanh liền cúp, hai người xoay người liền đối mặt với biểu tình mờ mịt của nam sinh, Bạch Hiển:......?

Nam sinh há miệng thở dốc, lời nói đã muốn tuôn ra khỏi miệng, nhưng lập tức nghẹn trở về, cảnh giác nhìn xung quanh, theo sau Bạch Hiển lộ ra tươi cười, "Cái kia, khụ, ngươi biết Trác Phong lão tiên sinh?"

Hắn cúi đầu chắp tay, cố ý đè thấp giọng nói, có chút đáng khinh, Bạch Hiển co rút khóe miệng, có chút ghét bỏ, "Ngô......Ừm!"

Ánh mắt nam sinh liền sáng lên, bất quá lập tức tối sầm xuống, lắc đầu, "Quên đi quên đi, muốn tạo quan hệ cũng không tốt lắm, ta vẫn là nghĩ cách khác thôi."

Những câu sau gần như lẩm bẩm, người lại bước ra ngoài, hai người Bạch Hiển cũng không nghe rõ hắn nói gì, Tô Triết đã xuất hiện xuống đón hai người, Bạch Hiển tạm thời buông xuống nghi hoặc với nam sinh kì lạ đó.

Tô Triết đi tới, vô cùng thuận tay xoa nhẹ hai người, "Là ta không tốt, quên liên lạc cho các ngươi, đợi có lâu không?"

Hai người lắc đầu đi theo hắn lên lầu, "Không có, trong lúc đó chúng ta đọc được rất nhiều tư liệu, bồi dục sư ơ đây thực sự rất lợi hại!"

Nhất là ông ngoại! Hai người cũng không nói rõ, nhưng lại bày ra vẻ mặt sùng bái, Tô Triết khẽ cười một tiếng, "Không có gì, dù sao nơi này cũng là công hội bồi dục sư lớn nhất ở chủ tinh, nhân tài nhiều là bình thường."

Bọn họ nói chuyện một lát, liền tới được văn phòng hội trưởng trước mặt, Tô Triết gõ gõ cửa, bên trong truyền tới giọng nói của Trác Phong, "Vào đi!"

Bạch Hiển ngay lập tức nhảy qua, đi vòng ra sau ghế của TRác Phong ôm lấy lão nhân gia, "Ông ngoại~"

Trác Phong làm sao có thể chịu nổi bộ dáng làm nũng của hắn, một bên tiếp đón Vương Kha cùng Tô Triết, một bên xoa nhẹ đầu hắn, "Ai u, ngủ một ngày, rốt cuộc cũng đứng lên đi lại à, hửm?"

Bạch Hiển đã quá quen rồi, da mặt dày tới nỗi không chút nào để ý: "Vâng! Ta đáp ứng ngự thú của ta sau khi hoàn thành xong khảo hạch sẽ dẫn bọn chúng đi, ông ngoại đề cử cho ta một chỗ đi!"

Khoát! Câu hỏi này hỏi đúng người rồi, Trác Phong đối với chủ thành có thể coi như nắm trong lòng bàn tay, lập tức mở quang não của mình ra tìm kiếm.

Ngự thú của Tiểu Hiển có hơi khác biệt, tốt nhất là nên tìm chỗ nào có phòng riêng, đủ rộng, lại có thể che giấu thì tốt hơn, tuy vậy Trác Phong đã tới tầm tuổi này có thể liếc mắt một cái có thể biết được Tiểu Hiển có tới ba con ngự thú, mỗi người đều có bí mật, Trác Phong mới không ỷ chính mình là trưởng bối mà đào sâu vào.

Trác Phong bất động thanh sắc hỏi, "Ngươi muốn bao nhiêu con ngự thú ăn cơm? Để ta tìm vị trí thích hợp."

Bạch Hiển tiếp tục dựa vào lưng ông ngoại, xương cốt mềm oạt nói, "Ưm, sư huynh có đi cùng không, ông ngoại cũng cùng đi đi, dù sao chỉ có ta cùng Vương Kha cùng với bốn năm con ngự thú đi ăn mà thôi!"

!

Nội tâm Trác Phong kinh ngạc một chút, nhưng vẻ mặt lại không thay đổi, vẫn cười ha hả: "Được, để ta tìm kiếm."

Trác Phong rất nhanh tìm thấy vài địa điểm rồi đưa cho Bạch Hiển xem, "Mau nhìn những nơi này, nơi này có mái nhà ngoài trời, thông gió khá tốt, có thể nướng thịt ăn, nơi này là nhà hàng hải sản, còn có cái này......"

Bạch Hiển còn thật sự quan sát một chút, quyết định lựa chọn cái cuối mà Trác Phong đề cử - hắn cùng với sư huynh đi vào bên trong, phòng rất lớn, nguyên liệu nấu ăn cũng đa dạng phong phú.

Trác Phong cũng rất hài lòng, dù sao cũng là đệ tử của hắn, hắn hiểu rõ, lâu lâu mang theo Tiểu Hiển để nó có thể giúp đỡ một chút.

Thời gian cũng không còn sớm, Tô Triết trực tiếp chạy xuống dưới lấy xe, hai người Bạch Hiển ở lại giúp đỡ ông ngoại xuống lầu.

Trên mặt Trác Phong rất vui vẻ, chính là miệng lại không thành thật: "Không cần đỡ không cần đỡ, ông ngoại còn chưa có già đâu."

Thân thế Trác Phong quả thực rất cường tráng, hoàn toàn không giống thân thể của một lão nhân 67 tuổi, Bạch Hiển cùng Vương Kha liếc nhau, trả lời rất ngọt: "Tụi con biết tụi con biết, ông ngoại hào hoa phong nhã như vậy, là chúng ta muốn bám lấy ông ngoại đó ạ?"

Trác Phong làm sao quản được bọn họ, vì thế trên đường từ công hội ra tới chỗ đợi, tuy rằng hai người Bạch Hiển cũng có chút đúng đắn, nhưng những người bên cạnh lại mang vẻ mặt nghi hoặc cùng khiếp sợ khi nhìn thấy dáng vẻ vui vẻ của ông.

Sau khi bọn họ đi ra ngoài, đại sảnh liền lập tức rối loạn, "Đây, đây là tình huống gì vậy, tại sao lão tiên sinh lại cao hứng như vậy?"

"Không biết a, hai đứa nhỏ kia hẳn là cháu bên nhà vợ ông ấy đi?"

"Hắn làm gì có tôn tử nào nhỏ như vậy, nhìn sơ qua còn chưa có trưởng thành đâu."

"Chậc, sao lại quên được, lão tiên sinh không phải có một đích nữ cũng ưu tú không kém sao?"

"Thì ra là vậy......"

Mặc kệ bọn họ thảo luận như thế nào, hai người Bạch Hiển cũng không quan tâm, vẻ mặt Trác Phong bình tĩnh, không ai biết trong lòng ông đang suy nghĩ cái gì, chính là từ ái nhìn hai đứa nhỏ lại bắt đầu đùa giỡn.

---------------

Truyện được dịch với mục đích phi thương mại và chưa được sự cho phép của tác giả

Chỉ có tại WordPress "kat5110.wordpress.com" và Wattpad "@Kat_5110"

Bình Luận (0)
Comment