Ta Ở Tinh Tế Chấn Hưng Long Tộc

Chương 86

Nhưng mà nói thật, cảm giác thật sự rất tốt, Bạch Hiển lén lút vặn tay một cái, sau đó cơ thể cứng đờ, buông tay xuống, ừm, không có gì xảy ra cả.

Vì vậy tối nay, hai người đã giả vờ bình tĩnh và trải qua giấc ngủ yên ổn cùng phu nhân Wolf.

Sáng sớm tỉnh lại, Bạch Hiển ra khỏi phòng thì lại không thấy bóng dáng của Đường Ninh, chỉ nhìn thấy bữa sáng đã được Lilian chuẩn bị sẵn.

Bạch Hiển đi tới, phát hiện ra một mảnh giấy trên bàn: Bữa sáng đã chuẩn bị xong, nhớ hâm nóng trước khi ăn, mẹ đi rồi, hai đứa nhỏ không được phép bỏ bữa sáng!!! – Lời nhắn của Lilian để lại.

Bạch Hiển mỉm cười, quay lại nhìn lên tầng, có vẻ như Đường Ninh vẫn chưa dậy, do dự một chút, Bạch Hiển vẫn chọn không gọi người, mà sau khi ăn xong thì để lại mảnh giấy và cầm cặp đi học.

Chỉ là mảnh giấy có thêm một câu: Tôi đã ăn xong, nhớ hâm nóng nhé!

Bạch Hiển xách cặp, ngoan ngoãn đi tới tòa nhà giảng dậy, đi thẳng tới tầng 3, đến lớp lý thuyết, vừa bước vào cửa, đã bị vài bạn học vây quanh.

"Bạch Hiển, cho mình mượn ghi chú của cậu được không, hôm qua thầy nói mà mình không ghi đủ..."

"Đúng đó, thầy nói càng ngày càng nhanh, mà toàn là những thứ cần ghi nhớ!"

Bạch Hiển lấy sổ ra cho họ, "Được, không sao, dù sao mình cũng ghi lại rồi."

Sau khi nhận được một đống thẻ tốt, Bạch Hiển đến chỗ ngồi của mình, tuần này chỗ của cậu vừa vặn đúng ngay cửa sổ, từ cửa sổ nhìn ra có thể thấy sân trường, lúc này có không ít học sinh đang cố gắng chạy về phía tòa nhà giảng dạy.

Bạch Hiển âm thầm cảm thông cho họ, hôm nay nếu như hắn chậm một chút thì có lẽ sẽ giống họ đến muộn rồi.

Quả nhiên ngay sau đó, tiếng chuông vào học vang lên, mọi người trong lớp lập tức quay lại chỗ ngồi và ngừng trò chuyện, vài ánh mắt trao đổi, có lẽ lại muốn chép bài tập sau giờ học.

Bạch Hiển cười cười, bày bài tập của mình ra, ngay sau đó, thầy giáo bước vào.

Hôm nay vậy mà là giáo viên chủ nhiệm, ông ấy đi tới bục giảng, thông báo một việc khiến tất cả mọi người đều hào hứng: "Hôm nay là thứ 6, thầy có một tin muốn báo cho các em, tuần sau sẽ bắt đầu kì quân sự, ah chắc các em cũng biết đó là gì rồi nhỉ? Đúng vậu, chính là huấn luyện quân sự!"

Bạch Hiển nhướng mày, mọi người xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán.

Giáo viên chủ nhiệm gõ nhẹ lên bục giảng, thu hút sự chú ý trở lại, "Thầy muốn nói với các em! Lần huấn luyện quân sự này sẽ diễn ra tại căn cứ thực nghiệm Lôi Phong Trác Nhĩ! Đúng vậy! Chính là sân huấn luyện của quân đội do Lôi Long tướng quân chỉ huy!"

Cả lớp sôi sục, không thể tin được đứng lên.

Bạch Hiển cũng ngạc nhiên một chút, sau đó lại bình tĩnh chờ giáo viên nói tiếp.

Giáo viên chủ nhiệm nói về yêu cầu của lần huấn luyện quân sự này: "Lần huấn luyện quân sự lần này sẽ đồng thời diễn ra với Tử Vi Tinh, có nghĩa là các em sẽ tham gia vào các cuộc thi khác nhau, thầy hi vọng đến lúc đó các em có thể thể hiện được phong thái tốt nhất của Thiên Huyền trong kì huấn luyện quân sự! Đừng để bị Tử Vi Tinh đánh bại, nghe rõ chưa!"

"Dạ!" cả lớp đồng thanh hô lớn.

Nói đùa, đi huấn luyện quân sự tại căn cứ quân sự vốn là một việc rất nghiêm túc, lại còn cùng với Tử Vi Tinh? Thì càng không thể làm mất mặt Thiên Huyền rồi!

Bạch Hiển khẽ cười, giơ tay hỏi, "Vậy nếu người của Tử Vi Tinh đến khiêu khích chúng em, chúng em có thể phản công lại không?"

Giáo viên chủ nhiệm cười, dành cho hắn một ánh mắt tán thưởng, "Đúng vậy! Không cần nhân nhượng, những cũng không cần chủ động gây sự! Giữ vững bản thân mới là điều mà học sinh Thiên Huyền nên làm, nếu thật sự bị ức hiếp, Thiên Huyền cũng sẽ không bỏ rơi các em đâu, đừng có sợ!"

"Ngao——" Lớp học lại vang lên một trận sói tru.

Bạch Hiển che mặt cúi đầu, trời ơi, họ đều phấn khích đến vậy à? Chắc chắn sẽ có nhiều chuyện thú vị giữa hai học viện diễn ra.


Nhưng ngay sau đó, Bạch Hiển cảm thấy nhiệt độ xung quanh bỗng nhiên giảm xuống, nghĩ thầm không ổn.

Rồi hắn nghe thấy giáo viên nói: "Yên lặng! Thầy xin thông báo, buổi quân huấn này sẽ do bạn Bạch Hiển làm đội trưởng lớp A, mọi người phải nghe theo sự chỉ huy và sắp xếp của em ấy, không được hành động tùy tiện!"

"Vâng!"

Câu hô này đã chặn đứng mọi đường lui của Bạch Hiển, hắn nở một nụ cười bất đắc dĩ, "Được rồi, em sẽ cố gắng."

Giáo viên chủ nhiệm gật đầu tán thành, "Bây giờ thầy sẽ nói về các điểm cần lưu ý trong buổi huấn luyện quân sự, điểm đầu tiên, ở căn cứ quân sự, tất cả các hành động phải nghe theo lệnh của các huấn luyện viên quân đội, không được vi phạm......"

Sau khi nói một đoạn dài, giáo viên chủ nhiệm vỗ tay, "Nào, bây giờ hỏi xem bạn Bạch Hiển có điều gì muốn nói không."

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Bạch Hiển, hắn ngẫm một chút, đứng lên bục giảng, nhìn về phía hai trăm học sinh phía trước, nhíu mày, "Để tiện quản lý, tôi cần 4 phó đội trưởng, mỗi người phụ trách 50 người, nam và nữ phải tách nhau ra, vì đến lúc đó ký túc xá sẽ tách biệt, lớp trưởng là một, còn lại một nữ phó và hai nam phó, có ai tự giới thiệu không?"

Mọi người nhìn nhau, cuối cùng quyết định chọn hai phó lớp từ lớp cũ, trong số nữ chọn thêm một người bạn thân của lớp trưởng, bốn người này đều có tiếng nói trong lớp.

Bạch Hiển gật đầu hài lòng, "Tiếp theo tôi muốn nói về mối quan hệ của ba ban, vì chúng ta thường xuyên trong tình trạng cạnh tranh, nên giữa vài lớp sẽ có một số hiểu lầm là bình thường, hay nói cách khác, có bạn đồng hành, bạn bè từ các lớp khác, tôi hy vọng mọi người có thể thiết lập mối quan hệ tốt, đừng gây chuyện."

Những học sinh có liên quan đến các lớp khác cúi đầu một cách xấu hổ, Bạch Hiển cười nói, "Không có gì lớn lao, tôi muốn nói là, dù tất cả đều là học sinh của Thiên Huyền, nhưng nhân sự hỗn tạp thực sự rất phiền phức, có thể có người liên kết với Tử Vi Tinh, mọi người phải chú ý phán đoán, nhất định đừng để bị người khác lợi dụng, để cho kẻ khác thu lợi."

Tất cả đều gật đầu đồng ý.

Bạch Hiển suy nghĩ một chút, vén cằm nói, "Thế này đi, dù sao tôi cũng chưa từng tham gia huấn luyện quân sự kiểu này, tình hình cụ thể sẽ chờ xem, nếu cần họp, tôi sẽ bảo bốn vị phó đội thông báo cho mọi người."

Nghe cũng hợp lý nên không ai phản đối, cho đến khi Bạch Hiển trở lại chỗ ngồi, giáo viên mới bắt đầu dạy tiết hôm nay, "Sáng nay học bình thường, chiều có cuộc họp trường, tất cả mọi người ra sân chờ lệnh, họp xong thì có thể về nhà, được rồi, bắt đầu học thôi!"


Một buổi sáng, Bạch Hiển hoàn thành tất cả các bài học trong không khí náo nhiệt xung quanh, sau khi mượn ghi chú đã ghi chép cẩn thận, hắn lập tức đi đến căng tin, thuần thục lấy cơm, rồi đến góc cuối bên trái của căng tin, "Tiểu Kha, các cậu cũng nhận được tin rồi đúng không?"

Vương Kha ngẩng đầu nhìn hắn, bên cạnh còn có hai học sinh hệ chiến đấu nữa, "Ừm, nhận rồi, giới thiệu một chút đây là Anthony Auguste, còn đây là Anna, họ là anh em sinh đôi, mình được hai người này giúp đỡ rất nhiều trong lớp."

Auguste, được cho là một gia tộc có tước vị, Bạch Hiển nhướng mày, đưa tay ra, "Xin chào, cảm ơn vì đã chăm sóc Tiểu Kha, tôi là Bạch Hiển."

Cả hai đều đứng dậy bắt tay với hắn, "Không sao không sao, tiểu Kha là bạn của chúng tôi, trong hệ chiến đấu, mọi thứ đều dựa vào sức mạnh, Tiểu Kha đã có thể tự đứng vững rồi." Ý của Anthony thì ra là họ không làm được nhiều điều lắm.

Hắc Phong của Vương Kha đã đạt cấp 32, trong số các ngự thú cấp 20 có thể nói là tiến bộ nhanh chóng, Vương Kha tự hào cười một cái, "Cảm ơn hai vị, nói không chừng chúng ta có thể phá kỷ lực của học trưởng Đường Ninh, đột phá lên cấp 40 đó."

Đường NInh là một sinh viên năm 4 trở thành ngự thú sư ngũ giai, Khiếu Thiên đã hơn cấp 40 rồi, chỉ có Tiêu Thành Phong ở Thiên Huyền mới có thể sánh vai với hắn, nhưng nếu Vương Kha có thể phá kỷ lục này trước khi lên năm 3 hoặc năm 4, chắc chắn là một hắc mã.

Bạch Hiển gật đầu, "Mình tin cậu nhất định có thể."

Nỗ lực của Vương Kha là điều ai cũng thấy, mặc dù con cháu thế gia ở Thiên Huyền không đông đảo như ở Tử Vi Tinh, nhưng Vương Kha xuất thân khiêm tốn khó tránh khỏi bị các con cháu thế gia xa lánh, sự bảo vệ của hai người nhà Auguste trở nên cực kỳ quan trọng.

Nhờ sự điều động của Vương Kha, Bạch Hiển đã thành công đạt được sự đồng thuận với Anthony và Anna, trong các hoạt động huấn luyện quân sự có thể đảm bảo không hại nhau, cần thiết sẽ giúp đỡ lẫn nhau.

Khi Anthony và hai người rời đi, Bạch Hiển đặt hai tay lên bàn chống cằm, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.

Vương Kha ngồi đối diện với hắn, thắc mắc nhìn theo ánh mắt của hắn, "Tiểu Hiển, cậu đang nhìn cái gì vậy?"

Bạch Hiển bĩu môi cọ xát một chút, "Không nhìn gì cả, chỉ đang nghĩ, huấn luyện quân sự trước đây ở Thiên Huyền cũng lớn như vậy sao?"

Vương Kha cũng nghi ngờ, "Nghe đám Anthony nói, trước đây chưa bao giờ có huấn luyện quân sự lớn như vậy, không chỉ tất cả mọi người đều tham gia cùng lúc, còn xen lẫn với Tử Vi Tinh, còn phải đến một căn cứ quân sự để huấn luyện, họ đoán đây là một hình thức tuyển chọn."

Bạch Hiển nhướng mày, "Tuyển chọn? Tuyển chọn cái gì? Có phải là tuyển quân dự bị sớm không? Có phải hơi sớm không?"

Vương Kha lắc đầu: "Ai mà biết, những khóa học từ năm ba năm bốn không phải là chúng ta đã bắt đầu từ lâu rồi sao? Biết đâu trung ương lại có kế hoạch gì khác, muốn cho chúng ta quen dần từ nhỏ?"

Bạch Hiển bật cười, "Kế hoạch này có phải tìm lộn đối tượng không, chúng ta cũng bắt đầu huấn luyện từ khi lên Thiên Huyền, nếu chọn những người trẻ hơn, chắc chắn hiệu quả sẽ tốt hơn nhỉ?"

Vương Kha nhún vai, "Ai mà biết được, nhưng nói thật, nếu có cơ hội, mình muốn có một suất dự bị, chỉ là không biết lần này họ sẽ chọn như thế nào."

Bạch Hiển cầm ly nước trái cây lên uống một ngụm, "Yên tâm đi, dù sao đi nữa, anh em cũng sẽ giúp cậu."

Vương Kha cảm động nhìn hắn, "Anh em tốt! Nhưng cậu thực sự không muốn gia nhập quân dự bị sao?"

"Mình không có ý định ở đây..."

Dù họ có làm loạn thế nào, kế hoạch đã được định ra, và họ chỉ có thể cố gắng hết sức trong cuộc chơi này.

Bạch Hiển đứng trên sân thể dục, chịu đựng cái nắng thiêu đốt từ trên đầu, trong lòng hắn đang điên cuồng phun tào, các giáo viên trên sân đang thông báo nhiều điều cần chú ý về huấn luyện quân sự, phần lớn đều vô dụng và nhàm chán, trên sân thể dục chỉ có một đám sinh viên năm 2, bầu không khí đã bắt đầu có phần hỗn loạn.


------------HẾT CHƯƠNG 86------------

Đã sửa.

Bình Luận (0)
Comment