Tạp Đồ

Chương 116

Một tiểu lôi cầu vui sướng vờn quanh Trần Mộ, vẻ mặt Trần Mộ hết sức đau khổ. Năm tiểu lôi cầu này cuối cùng tại sao không biến mất chứ? Theo lý thuyết, hắn đóng độ nghi, năm tiểu lôi cầu này hẳn là phải biến mất mới đúng.

Trần Mộ nhổm dậy khỏi mặt đất.

Khuỷu tay hắn tay không cẩn thận nhẹ nhàng đụng phải mép bàn, một cái chén đặt ở trên cao rung rinh chao đảo, mất ổn định, lập tức lăn lông lốc về phía hắn.

Trần Mộ đang chuẩn bị bắt cái chén này, thì đột nhiên trước mắt hiện quang mang. Năm khối tiểu lôi cầu tựa như ngửi được mùi cá, phút chốc từ các phương hướng, đồng loạt hướng cái chén vọt tới!

Phanh! Cái chén chất lượng bình thường làm sao chịu được loại trùng kích trình độ này, nhất thời hóa thành vô số mảnh nhỏ, văng tung tóe.

Chuyện gì vừa xảy ra?

Năm tiểu lôi cầu đột nhiên phát động hoàn toàn ngoài dự liệu của Trần Mộ, hắn căn bản không kịp phản ứng lại.

Chứng kiến những mảnh nhỏ vẫn văng nhanh về phía mình, Trần Mộ đang chuẩn bị né tránh thì lại ‘ầm’ một tiếng, trước mặt hắn lại đột nhiên xuất hiện một khiên năng lượng. Những mảnh chén vụn đập vào mặt khiên, vang lên một chuỗi âm thanh trong trẻo liên tục.

Trần Mộ ngơ ngác nhìn khiên năng lượng hoàn mỹ năm cạnh này, trên góc từng năng lượng thuẫn, rõ ràng là một viên tiểu lôi cầu. Không đợi hắn hiểu được chuyện gì xảy ra, khiên năng lượng trước mắt đột nhiên biến mất, mà năm khối tiểu lôi cầu khôi phục lại trạng thái du động lúc ban đầu.

Trần Mộ thừ người ra trước chân, bụi gốm vỡ nhó bé từ không trung chậm rãi bay xuống.

Nhìn năm khối tiểu lôi cầu vẫn hoạt bát tinh nghịch như vậy, Trần Mộ cảm giác đại não của hắn có chút chập mạch. Cảnh tượng trước mắt hoàn toàn phá vỡ những quan niệm vốn có trong đầu hắn.

Đây, đây là cái gì?

Một màn mới vừa rồi, càng không ngừng tái hiện lại trong đầu hắn. Từ cái chén nhắm về phía hắn lăn đến trong tích tắc. Đến năm khối tiểu lôi cầu bắn về phía cái chén, đánh nát cái chén. Mảnh vụn tung tóe ra, lại đến năm khối tiểu lôi cầu ở trước mặt hắn tạo thành khiên năng lượng hình năm cạnh, lưới điện mặt ngoài khiên năng lượng đánh tất cả mảnh nhỏ nát bấy, sau đó lại đến khiên năng lượng hình năm cạnh tiêu tán.

Cả quá trình tựa như động tác trong tạp ảnh chậm, ở trong đầu Trần Mộ không ngừng tái hiện. Mặc dù sự tình xảy ra đột ngột, nhưng từng chi tiết, hắn đều rất rõ ràng. Điều này phải nhớ đến công lao của từng sợi cảm giác co kéo trong từng tiểu lôi cầu. Chính vì thế trong quá trình này dù là chỗ thật nhỏ đi nữa hắn đều hiểu rõ đến tường tận.

Hắn ngơ ngác đứng tại chỗ, trong đầu mới vừa rồi một loạt biến cố, năng lượng phát sinh biến hóa, không ngừng thoáng hiện. Cẩn thận trở về chỗ cũ, đây là lần đầu tiên trực quan như thế, trực tiếp như thế, nhìn thấy rõ ràng năng lượng biến hóa như thế nào.

Mặc dù chỉ trong tích tắc, nhưng trong tích tắc này việc năng lượng biến hóa như thế cũng đủ để làm cho Trần Mộ mở rộng ra nhãn giới. Một loại minh ngộ đột nhiên từ sâu trong tâm can xuất hiện, khiến hắn thấy như mở ra được một cánh cửa đưa ánh sáng mặt trời tràn ngập ở trước mặt hắn.

Không biết qua bao lâu, cuối cùng Trần Mộ từ trong trạng thái kì dị này tỉnh lại. Nhìn thoáng qua thời gian, hắn không khỏi hơi kinh hãi, cư nhiên một giờ đã trôi qua.

Ánh mắt của hắn rơi vào năm tiểu lôi cầu vui sướng này. Kì thật không cần dùng mắt, hắn nhắm mắt lại, cũng có thể biết mỗi một điểm biến hóa của năm tiểu lôi cầu này. Hắn có thể lý giải hết sức rõ ràng. Thậm chí có thể một mức cực kì rất nhỏ, nhưng vẫn như cũ không cách nào khống chế năm tiểu lôi cầu này làm một động tác hết sức đơn giản.

Di!

Hắn đột nhiên chú ý tới, năm tiểu lôi cầu này tựa hồ nhỏ đi một chút. Hắn nhắm mắt lại.hình dung lại tỉ mỉ. Quả nhiên, trước cảm giác của hắn, thể tích năm tiểu lôi cầu này thu nhỏ lại biến hóa không chỗ nào che giấu.

Trong lòng hắn thoáng chấn động, chẳng lẽ......

Suy nghĩ một chút, hắn bước chân tiến về phía cái bàn bày đầy tạp vật hỗn loạn của hắn.

Lúc này cái bàn cách hắn một khoảng, khoảng cách so với mới vừa rồi khi cái chén bị đánh trúng với mình giống nhau, nhưng năm tiểu lôi cầu này trực tiếp phối hợp du động bên người Trần Mộ mà vẫn không phát khởi công kích.

Trần Mộ trong lòng chắc chắn nhiều thêm hơn vài phần. Hắn chậm rãi nắm lấy một cương châu cỡ ngón cái ở trên bàn. Rồi không do dự, hắn vung tay ném khối cương châu này bắn về phía tường.

‘Đinh’. Cương châu đập vào tường, lập tức bắn ngược trở lại về phía Trần Mộ.

Nhìn cương châu càng ngày càng gần, Trần Mộ vẫn không nhúc nhích, tựa như tượng gỗ. Khi cương châu bay đến vị trí mới vừa rồi cái chén bị đánh trúng, một màn làm cho người khác khiếp sợ lần nữa lại xảy ra.

Trước mặt Trần Mộ, vô số bụi sắt màu đen sôi nổi bay lả tả rơi xuống.

Nguyên lai năm khối tiểu lôi cầu này chỉ biết phát động công kích đối với vật thể vận động tốc độ cao, điều này cũng chứng thực cho phỏng đoán trong lòng hắn.

Mà năm khối tiểu lôi cầu, thể tích càng nhỏ vài phần, lần này thể tích thu nhỏ lại so với lần mới vừa rồi càng rõ ràng hơn. Không khó nhìn ra, cương châu làm cho năm tiểu lôi cầu này tiêu hao nhiều năng lượng hơn nữa.

Lập tức Trần Mộ càng không do dự, tìm kiếm tất cả đồ vật trong phòng của hắn

Một viên tiếp một viên ném ra. Vì vậy, năm tiểu lôi cầu lấy mắt thường nhìn càng lúc càng nhỏ. Đến khi Trần Mộ ném khối cương châu thứ năm ra, ba một tiếng vang nhỏ, năm tiểu lôi cầu này rốt cuộc biến mất trong không khí.

Khối cương châu cuối cùng này, còn chưa kịp bị chấn thành bụi sắt, đập trên người làm cho Trần Mộ đau nhức.

Thở phào một hơi, hòn đá đè nặng trong lòng Trần Mộ rốt cuộc cũng rơi xuống. Nếu như năm khối tiểu lôi cầu này không biến mất, vậymình có thể gặp phiền toái lớn. Bên người có năm thứ gai mắt này, hắn làm sao ra khỏi cửa đây.

Song cực lôi cầu tạp, quả nhiên là tấm tạp phiến phi thường cường đại!

Ngẫm lại chính mình chỉ chẳng qua vừa mới thí nghiệm lỗ hổng thứ cấp, đây mới là loại sánh đôi thứ nhất thành công. Căn cứ kinh nghiệm hai lần trước, Trần Mộ phán đoán, có chừng bốn loại thí nghiệm phối hợp trong lỗ hổng thứ cấp. Nói cách khác, ở cấp bậc này, đại khái còn có ba loại kỹ năng. Thế còn lỗ hổng tam cấp thì sao? Trần Mộ có thể nhớ rất rõ ràng, có tám lỗ hổng cấp ba trên từng lôi cầu.

Tám kỹ năng?

Trần Mộ cảm thấy không thể tượng tượng nổi. Nếu đúng là như vậy, {Song Cực Lôi Cầu} tạp này ít nhất có thể có mười bốn loại kỹ năng chiến thuật! điều này đối với tấm tạp phiến mà nói, không thể nghi ngờ là một con số cực kì khủng bố.

Mặc kệ như thế nào, hắn đối với người chế tạo {Song Cực Lôi Cầu} tạp bội phục sát đất. Đây là tấm tạp phiến thuộc loại cường đại nhất hắn từng gặp qua, trừ tạp phiến thần bí ra.

Bất quá hiện tại hắn cũng không dám thử nghiệm lung tung, năm tiểu lôi cầu này đã làm cho hắn tương đối uể oải. {Song Cực Lôi Cầu} tạp, mang đến cho hắn rất nhiều vui mừng lẫn sợ hãi. Đáng tiếc lực khống chế cảm giác của Uy Nhĩ thật sự quá kém, phát huy không hết uy lực tấm tạp phiến này. Nếu không, hắn làm sao muốn đổi lại tấm tạp phiến.

Trần Mộ cũng không cho rằng tự mình có thể chế tạo được tấm tạp phiến trình độ này. Cái này đối với hắn mà nói, quả thực là một vực sâu không thấy đáy. Đổi lại Trần Mộ trước đây, đồng dạng cũng không cách nào phát huy được uy lực tấm tạp phiến này.

Sánh đôi lỗ hổng thứ cấp để hình thành kỹ năng đối với hắn mà nói, đều đã hết sức miễn cưỡng. Sánh đôi lỗ hổng tam cấp để hình thành kỹ năng, phỏng chừng tám chín phần mười không phải hiện tại hắn có thể khống chế được.

Đối với tạp tu mà nói, không thể khống chế, là một chuyện đáng sợ, hết sức nguy hiểm.

Những năng lượng thể này, nếu như không ổn định, chỉ tùy tiện một lôi cầu, cũng đủ để cấu thành uy hiếp tính mạng Trần Mộ. Mà nếu như chúng nó nổ mạnh, thì cả căn phòng này cũng bị thổi bay.

Hắn quyết định một cách rất lý trí là tạm thời không tiến hành thăm dò sâu thêm nữa.

Trong thời gian ba ngày, Trần Mộ đem tuyệt đại đa số thời gian để chế tạo tạp phiến cho Uy Nhĩ. {Song Cực Lôi Cầu} tạp lợi hại như thế, lại làm cho Trần Mộ thu được tiện nghi lớn, vì thế trong lòng hắn có vài phần không yên tâm. Điều này khiến cho hắn đối với tấm tạp phiến của Uy Nhĩ hết sức để tâm, tương đối mất một phen tâm tư.

Trong thời gian này, hắn lại không nhịn được thử nghiệm một chút năm khối tiểu lôi cầu, hắn đem kỹ năng này gọi là “Tiểu ngũ liên”. Mấy lần thử nghiệm, hắn đối với “Tiểu Ngũ liên” rốt cuộc có một chút lý giải đại khái.

Chẳng hạn, nếu như hắn không đóng độ nghi, năng lượng do năng lượng tạp phóng ra lại cuồn cuộn không ngừng mà bổ sung năng lượng hao tổn của “Tiểu Ngũ tinh”, cho đến khi năng lượng của năng lượng tạp trong độ nghi tiêu hao sạch sẽ. Hơn nữa Trần Mộ đại khái đo lường tính toán được điểm tới hạn mẫn cảm đối với tốc độ của năm ngôi sao nhỏ. Không có vượt qua cái này tốc độ đích vật thể tiến hành công kích phạm vi, Tiểu Ngũ liên sẽ không phát động. Mà một khi vượt qua cái này tốc độ, Tiểu Ngũ liên sẽ gặp lập tức phát động, đem vật thể phi hành nhanh chóng đánh cho nát bấy. khu vực khống chế Tiểu Ngũ liên lấy Trần Mộ làm điểm trung tâm, phạm vi bán kính ba thước.

Điều làm cho Trần Mộ cảm thấy kì quái nhất chính là, Tiểu Ngũ liên đối với vật thể hắn ném ra không có chút nào hứng thú, mỗi lần đều không nhúc nhích chút nào.

Chỉ một kỹ năng này đã đủ để làm cho mình nghiên cứu không ngừng. Chưa kể sau đó còn có hơn mười một kỹ năng, điều này đủ để khiến cho Trần Mộ cảm thấy hưng phấn.

Bởi vì không có chiến đấu tạp, Uy Nhĩ đoạn thời gian này không có cách nào đi tiếp nhận ủy thác, không thể làm gì khác hơn là mỗi ngày luyện tập né tránh phạm vi nhỏ. Bất quá hắn mấy ngày này, không gặp được vị cao thủ theo như lời Trình Anh nói.

Điểm cống hiến của hắn còn không đủ để cho hắn đi tới phòng huấn luyện cao cấp như vậy, hiện tại hắn chỉ có thể đi đến phòng huấn luyện phi hành đơn sơ.

Hắn bị thành tích của vị cao thủ cận chiến mà theo như lời ngày đó Trình Anh nói kích thích dữ dội, cả ngày vùi đầu khổ luyện.

Đột nhiên, độ nghi trên tay hắn vang lên. trong lòng hắn giật mình, khí lưu do khí lưu tạp phóng ra nhất thời lệch lạc, hắn từ trên trời té xuống, suýt nữa ngã xuống miệng gặm bùn.

“Tên gia hỏa nào đáng chết!” Uy Nhĩ nghiến răng nghiến lợi trong lòng đem tên gia hỏa đang gọi mình nguyền rủa vô số lần.

Bất quá vừa nhìn mã số, vẻ nghiến răng nghiến lợi trên mặt hắn mặt nhất thời hóa thành một luồng gió xuân:“Trần Mộ tiên sinh, ngài khỏe chứ!”
Bình Luận (0)
Comment