Tạp Đồ

Chương 190

Trong một phòng làm việc cực kỳ hiện đại, tường vách đều do thủy tinh thiên thạch tạo thành. Ngồi đây, hơn phân nửa cảnh sắc nội thành cũng có thể thu vào đáy mắt, hơn nữa thường xuyên thấy một vài tạp tu bay qua. Thủy tinh này chịu lực cực cao, có thể chống đỡ năng lượng công kích cao độ, hơn nữa nó chỉ phản ảnh một chiều, nói cách khác từ bên trong có thể nhìn ra, nhưng từ bên ngoài không thể nhìn vào.

- Ngươi làm việc nơi này không tồi.

Tiểu Man thích thú ngồi trên ghế xoay giữa phòng làm việc, hình dáng nữ nhân tao nhã nhàn tĩnh mới vừa rồi đã biến mất.

Trước mặt nàng, Một nam tử trung niên mặc sơ mi ngắn tay trắng cười nói:

- Ngươi vẫn không thay đổi, ta vẫn cảm thấy Thủ lãnh muốn đem ngươi cải tạo thành thục nữ là sai lầm.

- Ta cũng hiểu được.

Tiểu Man đồng ý gật đầu, lưng dựa vào ghế, thoải mái bắt chéo chân gác trên bàn, gấu váy lễ phục dạ hội màu đen trượt xuống, lộ ra bắp đùi trắng nõn thon dài, hấp dẫn vô cùng.

Trung niên nhân cười khổ nói:

- Xem ra Thủ lãnh này mấy năm nay công phu uổng phí rồi.

Bất quá hắn chợt nghĩ tới điều gì, khẽ cười nói:

- Ta đoán chừng này mấy năm ngươi cũng không sống sung sướng gì. Thưởng thức tư vị lễ nghi không dễ, hắc hắc!”

Tựa hồ nghĩ lại tới cái gì thú vị chuyện, hắn đích nhẹ nhàng mà nở nụ cười.

Tiểu Man mặt trắng bệch liếc trung niên nhân:

- Ta ghét nhất bị lễ nghi ràng buộc, đáng ghét nhất là Phí lão thái bà, thực là sinh vật đáng sợ nhất trên thế giới này.

- Ta rất kì quái, Thủ lãnh tính sao lại cho ngươi ra mặt?

Nói tới đây, trung niên nhân lộ ra vẻ khó hiểu.

Tiểu Man lập tức nghiêm mặt, nàng thu hồi đôi chân dài. Chỉnh váy ngồi lại ngay ngắn:

- Lần này chuyện tương đối nghiêm trọng.

Trung niên nhân hơi kinh hãi:

- Xảy ra chuyện gì sao?

- Thủ lãnh nói, thế cục thay đổi. Chúng ta nếu muốn bảo vệ căn cơ, nhất định phải khuếch trương lực lượng.

Tiểu Man ngắn gọn nói, ánh mắt nàng chớp động, vẻ mặt trầm ổn ngưng trọng.

Những lời này làm cho Trung niên nhân giật mình khiếp sợ. Thủ lãnh không nói nhiều, nhưng lượng thông tin rất lớn.

- Trung Châu tập đoàn chúng ta phải nắm được, mặc kệ dùng thủ đoạn gì. Hạng mục họ đang nghiên cứu đối với chúng ta tác dụng phi thường to lớn, chúng ta phải có nó bằng mọi giá.

- Thủ lãnh có đoán biết được gì phải không?

Trung niên nhân vẻ mặt hồ nghi hỏi. Hắn chưa bao giờ có được thông tin Trung Châu tập đoàn đang nghiên cứu hạng mục bí mật. Trong lòng không khỏi thẹn, hắn là người phụ trách La Dữu thành, không phát hiện gì, là hắn thất trách công việc.

- Ngươi không cần nản chí, Thủ lãnh cũng không có ý trách ngươi. Thủ lãnh cũng là vừa mới trong lúc vô ý biết đến tin tức này. Cho nên phái ta tới đây.

Tiểu Man vừa giải thích vừa an ủi trung niên.

Trung niên nam đột nhiên nhớ tới điều gì, không khỏi nhíu mày:

- Chẳng lẽ. Những người đó cũng là do hạng mục kia mà tới?

- Đúng vậy

Tiểu Man đột nhiên biếng nhác vô lực nằm ở trên ghế, trên mặt không nhìn thấy nửa điểm lão luyện lợi hai vừa rồi, miệng nàng than vãn:

- Bọn này nên chết đi là vừa, không biết từ nơi nào xuất hiện, vốn nhân gia còn muốn đi nghỉ phép. Ngươi có thăm dò ra bang hội này không?

Trung niên nhân lắc đầu, cẩn thận nói:

- Không có, ta đã phái người thử dò xét một chút, bọn họ thực lực đều rất mạnh, lại rất bí ẩn. Chuyện này ta đã báo lên trên. Nếu như đối thủ là bọn hắn, lực lượng của ta không đủ đối kháng.

- Uh. báo cáo đã nhận được.

Tiểu Man trầm ngâm nói:

- Về lực lượng ngươi không cần lo lắng, vài ngày nữa Thủ lãnh sẽ phái người đến tăng viện chúng ta.

Trung niên nhân trầm ngâm một chút. Mới hỏi:

- Ta muốn biết mục tiêu đến cùng là cái gì? Hạng mục kia là gì?. Quyền hạn của ta có thể biết được chuyện này hay không

- Ngươi có quyền hạn được biết.

Tiểu Man một lần nữa ngồi thẳng thân thể. Nghiêm mặt nói:

- Thủ lãnh có tin Trung Châu tập đoàn đang tiến hành một nghiên cứu tuyệt mật. Đây là một loại thông tin tạp hoàn toàn mới, nó dùng kỹ thuật thông tin so với kỹ thuật hiện tại xuất sắc hơn rất nhiều. Trọng yếu nhất là, nó có thể sử dụng tại mọi nơi, ngươi hiểu được nó có tác dụng gì chứ. Hơn nữa nghe nói đã có đột phá tiến triển.

Trung niên nhân cũng không cách nào bảo trì trấn định, hắn vẻ mặt không cách nào tin, tiềm thức thì thào:

- Này...... Điều này sao có thể?

Có thể bảo trì thông tin mọi nơi- hắn đương nhiên hiểu được giá trị thực dụng của hạng mục này. Ngăn cản loài người khuếch trương nguyên nhân lớn nhất không phải do thực lực dã thú cường đại, cũng không phải sâm lâm hiểm ác, mà là loài người một khi tiến vào sâm lâm, sẽ bị mất liên lạc. Vào sâm lâm. Trở ngại chính là vấn đề thông tin. Đại quy mô hành động nếu thiếu thông tin tuyệt đối sẽ không thể thực hiện được.

Cho tới bây giờ, trong lịch sử phát hiện giả, vẫn thường xuyên là một người một ngựa xâm nhập sâm lâm. Chuyện của bọn họ dày đặc sắc thái anh hùng cá nhân, được mọi người truyền tụng, nhưng kì thật chẳng qua là một loại bất đắc dĩ.

Sâm lâm sâu thẳm, là một nơi vô cùng hung hiểm, nhưng cũng là một nơi vô cùng phong phú bảo tàng và vô số tư nguyên. Tại trong lịch sử, có rất nhiều đại tập đoàn đều có chủ ý chinh phục sâm lâm, điên cuồng nhất là lần một tập đoàn khổng lồ tổ chức hai vạn tạp tu xâm nhập rừng cây. Song còn sống trở về chỉ có không tới bảy mươi bảy người. Từ đó về sau, hành động tổ chức đại lượng tạp tu xâm nhập rừng cây càng ngày càng ít. Cho tới hôm nay, không còn đoàn, bang hội nào làm việc ngốc nghếch như vậy.

Nhưng nếu như hạng mục nay Trung Châu tập đoàn thành công, vậy sẽ ý nghĩa gì?

Ý nghĩa là, thời kỳ đại quy mô hướng sâm lâm tiến quân đã tới! Thời của thăm dò có tổ chức, có kế hoạch đại quy mô.

Ai có thể nắm kỹ thuật này, liền có thể ở thời đại này chiếm được tiên cơ! Trung niên nhân sắc mặt ửng hồng, hô hấp dồn dập, hắn tâm tình kích động, hắn tự nhiên hiểu được giá trị trong đó!

Càng huống chi, sâm lâm ngoài tư nguyên còn có cửa không gian!

Cửa không gian thường thường đều tồn tại trong sâm lâm. Ít nhất liên bang từng phát hiện hai cửa không gian, đều tại sâm lâm. Liên bang pháp luật quy định, ai phát hiện cửa không gian, không kể tiền thưởng cực lớn, còn có thể có được mậu dịch thuế hai đầu không gian mười phần trăm trong một trăm năm. Trừ điều này ra, còn có quyền ưu tiên giao dịch cực tốt.

Mậu dịch thuế hai đầu mười phần trăm, trong một trăm năm, con số này tuyệt đối làm cho bất cứ ai trái tim phải đập thình thịch.

Đây cũng là lý do tại sao nhiều người nguyện ý mạo hiểm bất chấp tính mạng, xâm nhập sâm lâm. Tuyệt đại đa số người bọn họ, phải nói đến chín mươi chín phần trăm, đều đã chôn xác trong rừng. Nhưng chỉ cần một hai người may mắn, vẫn kích thích mọi người trước sau tiếp nối dấn thân vào.

Đối với bất cứ tập đoàn nào, tin tức này có giá trị tuyệt đối. Trung niên nhân đáy lòng không khỏi rất là bội phục Thủ lãnh, tin tức này tại Trung Châu tập đoàn nhất định liệt vào hạng tuyệt mật. Từ việc mình không biết đến nửa điểm phong thanh. Song Thủ lãnh tại phía xa nghìn dặm lại có thể biết được, điều này không thể không làm người khác cảm khái. Thủ lãnh thật là thần thông.

Bất quá hắn đột nhiên sinh nghi vấn:

- Trung Châu tập đoàn thực lực như thế, bọn họ làm sao có thể nghiên cứu ra thông tin tạp như vậy?”

Đối với Trung Châu tập đoàn Trung niên nhân vẫn hiểu biết một ít, nó mặc dù là một đại tập đoàn, nhưng là so với liên bang cũng chưa là nhất lưu tập đoàn. Mà dù tập đoàn cao nhất ở hạng mục này cũng không có cái gì tiến triển, Trung Châu tập đoàn lại có thu hoạch như vậy? Nếu như không phải hắn biết tin tức này từ Thủ lãnh đến, hắn nhất định hội cho rằng đó là một tin tức giả.

- Ta cũng không biết.

Tiểu Man sống động nhún nhún vai, động tác phối hợp cùng vẻ mặt khiến thần thái nàng nìn phong tình vạn chủng.

Trung niên nhân ánh mắt hơi chới với, tâm trạng cảm khái, Tiểu Man dung mạo vóc người vốn là cực phẩm, Thủ lãnh lại đem nàng bồi dưỡng khiến khí chất biến hóa đa đoan, quả thực là chết người, ngay cả tâm trí của mình cũng tránh không được trống ngực gia tốc. Đám thanh niên tài tuấn, chỉ sợ phải qui phục trước nàng.

Nghĩ đến cảnh Tiểu Man bị một đám thanh niên vây quanh, hắn đột nhiên cảm thấy có chút thú vị, khóe miệng không khỏi mỉm cười. Hắn cũng không lo lắng gì, thực lực của nàng, hắn đương nhiên hiểu rõ.

……..

Trần Mộ như một cái mền rách nằm trên mặt đất, cả người ướt sũng, hắn thất thần nhìn trần nhà, ý nghĩ trống rỗng. Bài tập vừa rồi đã hút hết tất cả thể lực, hắn hiện tại đại não đang lúc hoàn toàn không có ý thức.

Mười phút sau, hắn mới dần dần hồi phục. Cố gắng đứng lên, nhìn quanh bốn phía, không thấy Duy A đâu cả. Khóe mắt thoáng thấy cửa tĩnh thất đóng chặt. Trần Mộ vẫn rất tò mò, Duy A tại tĩnh thất đang làm gì đây?

Cả thân thể mềm nhũn vô lực, bước đi như dẫm lên đống bông. Hiện tại hắn muốn nhất là nghỉ ngơi, bất quá không may, hắn còn có chuyện phải xử lý.

Dưới lầu Bặc Cường Đông đang đợi, hắn có trọng yếu cần báo cáo. Bất đắc dĩ, Trần Mộ cố gắng mặc quần áo, mệt mỏi lê thân đi nghe Bặc Cường Đông tường trình.

Báo cáo:Hết đạn

Mục tiêu đã được xử lý xong:0 (151):

Kết quả: Hoàn thành 90% yêu cầu:113:

Đạn nổ: 9

Đạn lép: 1

Đề nghị: Các nạn nhân đóng góp
Bình Luận (0)
Comment