Tạp Đồ

Chương 198

Cái gì? Đây không phải nữ tạp tu hôm trước sao? Hạo Diệc ngưng thần nhìn kỹ. Hôm đómặc dù cô gái này toàn thân bao phủ lồng năng lượng màu vàng, nhưng hắn vẫn thấy rõ tướng mạo nàng, hắn nhớ kỹ, lúc ấy hắn cảm rất kinh ngạc, nữ tạp tu có thực lực như vậy cũng không nhiều.

Hôm nay Tiểu Man thay đổi quần áo giản dị hơn. Nhưng Hạo Diệc chỉ liếc mắt một cái liền nhận ra nàng. Nữ nhân này là ai?Còn nhóm người còn lại càng khiến hắn chú ý cao độ. Đoàn người này thần sắc thận trọng. Hơn nữa trên cổ tay đều mang độ nghi chiến đấu đồng màu. Cử chỉ, hành động rất có kỉ luật, hắn âm thầm khiếp sợ, nhiều tạp tu như vậy xuất hiện tại La Dữu thành, sắp xảy ra chuyện gì? Có liên quan đến sự kiện bọn họ đang tiến hành hay không?

Lập tức ánh mắt của hắn rơi vào tên mang mặt nạ cầm đầu, nữ tạp tu kia tựa hồ đối với hắn phi thường tôn kính, loại tôn kính này Hạo Diệc cũng rất quen thuộc, giống như hắn đối với Chính thúc, Hạo Diệc cũng đoán ra người này thực lực nhất định không tầm thường, không cùng hạng với các tạp tu khác.

Đến Quả đột nhiên nghiêng mặt. Ánh mắt một người ở đầu phố không xa.

- Tiểu Man, người kia biết ngươi sao?

Đến Quả hỏi.

- Người nào?

Tiểu Man kì quái hỏi lại.

- Tên nam tử mặc âu phục màu trắng. Chừng hai mươi tuổi, nhìn có vẻ nhã nhặn.

Đến Quả nói rất nhanh, tiếng nói chói tai rất khó chịu.

Tiểu Man không ảnh hưởng gì. Nàng liếc mắt một cái. Lắc đầu:

- Không nhận ra, sao vậy?

Đến Quả hừ lạnh một tiếng, trên mặt hàn khí dày đặc. Hướng hai người bên cạnh ra dấu, hai tạp tu bên cạnh lập tức hiểu ý, vẹt người đi đường, hướng nam tử mặc âu phục màu trắng đi đến.

Tiểu Man sắc mặt khẽ biến:

- Ta bị người theo dõi?

Đến Quả khẽ cười một tiếng, chỉ là tiếng cười chói tai dị thường:

- Cũng không chắc, bất quá hắn mới vừa rồi nhìn ngươi chằm chằm, như là biết ngươi.

- Khó có khả năng! Ta không quen biết hắn.

Tiểu Man lắc đầu, không khỏi bội phục Đến Quả, bọn họ cùng tên kia cách nhau ước chừng năm mươi thước lại cách một ngã tư đường. Người qua lại tấp nập, trong tình huống này. Đến quả đại ca còn có thể phát hiện người này, thật là bất khả tư nghị.

- Không vội, chờ chút nữa sẽ biết.

Đến Quả bình tĩnh nói.

Hạo Diệc cũng nhìn thấy hai đại hán hướng hắn đi tới. Lập tức biết là không xong, hắn tưởng rằng mình đã kín đáo, không nghĩ tới vẫn bị đối phương phát hiện, định lực như vậy. Thật là đáng sợ! Hạo Diệc bỗng phát rét. Không do dự, quay đầu bỏ chạy. Tên mặt nạ kia thực lực nhất định cao hơn mình.

Hắn vừa chạy vừa mở thông tin tạp, hai đại hán phía sau vừa thấy hắn bỏ chạy, càng thêm khẳng định hắn đáng nghi, hai người liếc nhau, nhất tề khởi động khí lưu tạp. Đằng đằng sát khí hướng hắn vọt tới.

- Đáng chết!

Sắc mặt đại biến Hạo Diệc cũng lập tức kích hoạt khí lưu tạp. Bay lên trời, không kịp phân biệt phương hướng. Liều mạng tăng tốc. Thoát khỏi hai tên này là lựa chọn tốt nhất lúc này. Một mặt gia tốc hết mức khí lưu tạp, hắn mặt hắn cầu cứu Chính thúc.

Qua vài giây, Chính thúc xuất hiện.

- Sao vậy?

Chính thúc nọ xuất hiện trên quang mạc. Hạo Diệc lúc này hận không thể nhanh hơn.

- Chính thúc! Chính thúc! Mau tới cứu ta a!

Hạo Diệc khẩn cấp kêu lên:

Sau đó hắn nói nhanh việc vừa chứng kiến. Chính thúc càng nghe sắc mặt càng ngưng trọng, cuối cùng rất dứt khoát nói:

- Ngươi dẫn dụ bọn họ chạy đến đâu đó, chúng ta sẽ xuất phát ngay, nhới báo cáo vị trí của ngươi.

Tiếng nói vừa dứt. Hắn liền nghe được thanh âm Chính thúc triệu tập mọi người.

Hạo Diệc thở ra một hơi. Thực lực của hắn vốn không thấp. Chỉ là thiếu kinh nghiệm thực chiến, mà Đến Quả từ ngay từ đầu luôn uy hiếp hắn. Hơn nữa hai tạp tu truy kích hắn vẻ mặt hung hăng, hung thần ác sát, hắn mới bối rối như thế, giờ nghe chính thúc nói vậy, tâm trì liền lập tức yên ổn lại.

Nhất thời yên tâm, động tác hắn lập tức trở nên lưu loát rất nhiều. Tốc độ phi hành tăng lên, ngày thường kiên trì rèn luyện động tác chiến thuật giúp hăn như ý. Giờ Hắn không vội thoát khỏi hai người phía sau, mà là bắt đầu dẫn dụ bọn họ. Chờ Chính thúc cứu viện. Hắn vẫn duy trì thông tin với Chính Thúc, bọn họ đang theo hướng này bay tới.

Hạo Diệc phát lực. Phía sau hai tạp tu liền phát hiện rất nhanh, bọn họ thực chiến phong phú hơn Hạo Diệc nên lập tức ý thức được. Chỉ bằng vào hai người bọn họ. Không cách nào bắt được đối phương. Có thể so sánh với thực lực của bọn họ, vậy nhất định không phải đơn giản. Đối phương còn có lực lượng hậu thuẩn. Hai người không chút do dự, đem tình huống báo cáo ngay cho Đến Quả.

Đến Quả liền ý thức được mức độ nghiêm trọng.

Bọn họ vừa mới tới La Dữu thành. Đã có người biết ngay. Đối phương thực lực phi thường cường đại, năng lực tình báo xuất chúng. Như vậy đối phương đã sớm biết hành trình bọn họ, đây là điều Đến Quả lo lắng nhất, lần hành động này trong tổ chức cũng tuyệt mật. Nếu như thông tin đã bị lộ. Vậy là trong tổ chức có nội gián.

Vô luận tình huống gì. Đối với chuyện bọn họ sắp sửa tiến hành. Cũng không là tin tức tốt.

Hơn nữa Đến Quả biết thực lực hai thủ hạ, thực lực kẻ địch vượt xa hơn họ, đối với hắn uy hiếp rất lớn. Đối phương như vậy còn bao nhiêu cao thủ? Một loạt vấn đề hiện ra trong đầu Đến Quả.

Không nghĩ tới nhiệm vụ này ngay từ đầu đã xuất hiện tình trạng như vậy. Đến Quả nghĩ đến lời Thủ lãnh dặn dò trước khi xuất hành, càng không dám khinh thường. Lập tức ra lệnh tất cả tạp tu xuất phát.

Theo sau Tiểu Man, tất cả tạp tu đều bay lên trời. Hướng vị trí hai vị tạp tu bay đi.

Tây Bắc La Dữu thành, đây là một khái niệm mơ hồ. Diện tích không dưới mấy trăm km vuông, tìm kiếm một người trong khu vực lớn như vậy, cho dù có tín hiệu cầu, cũng là một chuyện khó khăn, bất đắc dĩ Thiết Giáp liền hạ lệnh mọi người tản ra. Xếp thành hàng ngang, mỗi hai người cách một trăm thước, tạo thành một chiếc lược. Bọn họ muốn đem tây bắc La Dữu thành “Chải vuốt” một lần, phương pháp này chính xác rất hữu hiệu không sai lầm.

Tập đoàn lấy tin tức từ đâu. Thiết Giáp không quan tâm, hắn chi lo tại văn phòng Tiền Minh Nhất, có thể xuất hiện địch nhân. Chuyện khó xử này chỉ mong không xảy ra. Nếu không. Chỉ sợ gặp phải một hồi ác chiến. Ngẩng đầu nhìn xa xa, vô số tòa nhà ngăn trở tầm nhìn của hắn.

Đột nhiên. Cả ba đồng thời ngẩng đầu. Nhìn về phía trước.

Có ba người hướng bên này bay tới. Một trước hai sau. Xem tình hình tựa hồ hai người phía sau truy đuổi người phía trước, đột nhiên xuất hiện ba người, làm cho đám người Thiết Giáp cảnh giác lên, trong thời gian ngắn nhất. Tất cả mọi người liền tiến nhập trạng thái chiến đấu.

Song phương khoảng cách nhanh chóng ngắn lại. Thết Giáp, Điền Thiên cùng Lô Tiểu Như ba người liếc nhau, chấn kinh.

Mặc dù song phương còn cách xa nhau, nhưng bọn họ thấy rất rõ. Chạy trước là một tạp tu trẽ tuổi mặc âu phục màu trắng, thân thủ không khác biệt mấy so với ba người bọn họ.Dù nhìn không hoàn chỉnh. Nhưng kỹ xảo điều khiển khí lưu tạp cao minh bất phàm, nhìn bộ dáng hắn, chừng hai mươi tuổi, rõ ràng là một thiếu niên cao thủ, vô luận trong gia tộc nào, đều là đối tượng được chú trọng bồi dưỡng, trong căn cứ tập đoàn, cũng không có thiếu niên nào thiên phú xuất sắc như thế!

Hai tạp tu đuổi theo hắn. Mặc dù thực lực lược không sánh bằng. Nhưng cũng không kém hơn đám tạp tu đi theo bọn họ, không chùng còn cao hơn, hơn nữa bọn họ chậm hơn, nhưng thần sắc vẫn an nhàn. Hai người thủy chung vẫn bảo trì một khoảng cách có thể trợ giúp lẫn nhau. Có thể thủ thế như vậy, rõ ràng bọn họ đã trải qua huấn luyện cực kì nghiêm khắc, hơn nữa động tác bọn họ không hề dư thừa.

Đám người Thiết Giáp rất hiểu chuyện này. Chỉ có tạp tu kinh qua vô số thực chiến ma luyện mới có thể hình thành thói quen này.

Người chạy trốn không chút hoang mang. Người truy đuổi không vội vàng, tình hình này xem ra. Có rất nhiều nghi vấn, càng quan trọng là. Bọn họ xuất hiện thật đúng lúc!

Nhìn thấy đám người Thiết Giáp. Hạo Diệc cùng hai tạp tu truy đuổi hắn, sắc mặt nhất tề khẽ biến.

Phía trước đột nhiên xuất hiện một đám tạp tu, hơn nữa kết thành đội ngũ, đội hình này. Giống như một vòng vây, mọi người trấn một vị trí. Không cần nói cũng biết. Bon họ không phải phòng ngừa mình tránh thoát hay sao?

Chẳng lẽ hai bên là một đội? Hạo Diệc tâm trạng trầm xuống.

Phía sau hắn hai gã tạp tu kia ánh mắt đang hung ác, vừa thấy đám người Thiết Giáp. Bọn họ lập tức nghĩ, chẳng lẽ đó là một bẫy? Mà Hạo Diệc là con mồi?

Một người lập tức báo cáo bọn họ tình huống gặp phải cho Đến Quả, song bọn họ không ngờ rằng động tác này. Liền khai hỏa cho trận chiến!

“Bọn họ gọi trợ giúp!”. Thiết Giáp, Điền Thiên cùng Lô Tiểu Như sắc mặt đồng biến.

- Lần hành động này. Cho phép các ngươi ưu tiên công kích!

Lời Tiền Minh Nhất hiện lên trong đầu Thiết Giáp. Không do dự, hắn liền hạ lệnh công kích!

- Tất cả, tự lựa chọn ba người làm mục tiêu, công kích!

Trong không khí. Năng lượng ba động mãnh liệt như mưa sa bão táp kinh người, làm nổi lên một cơn gió lốc
Bình Luận (0)
Comment