Tạp Đồ

Chương 236

Sau một giấc ngủ dài đến hai ngày, khi tỉnh dậy Trần Mộ cảm thấy cơ thể sảng khoái, đủ thấy hôm trước thể lực cùng tâm thần tiêu hao lớn cỡ nào.

Lần này thu hoạch khá phong phú, không chỉ có đạt được hiệp nghị, mà phương diện chế tạp cũng có đột phá hoàn toàn mới. Thường ngày có những phát hiện nhưng không có tài liệu nên không cách nào áp dụng, lần này nhờ tài liệu hùng hậu của Ngưỡng Mập, phần lớn thí nghiệm đều thông suốt. Trong đó, có thành công cũng có thất bại, nhưng dù là thành công hay thất bại, hắn đều thu được nhiều ích lợi.

Hắn đã hiểu được vì sao nhiều chế tạp sư đồng ý gia nhập vào các thế lực tổ chức. Vì nơi đó, bọn họ không cần lo lắng về tài liệu, tiền bạc hay thiết bị, khi có bất cứ ý tưởng gì, cũng có thể dựa vào thực lực hùng hậu của tổ chức để thí nghiệm.

Chế tạp sư bình thường thì không may mắn như vậy, bọn họ phải lo sinh kế, tự mua sắm và thu thập tài liệu, phải tự lo trang bị các loại dụng cụ cao cấp. Nhưng khi cần tài liệu quý hiếm, cũng chưa chắc có khả năng mua được.Quả thật nếu như chế tạp sư chỉ bằng vào lực lượng thì rất khó thu hoạch.

Trần Mộ không khỏi cảm thán mình có vận khí tốt. Nếu như không gặp Ngưỡng Mập, lần này đột phá chắc không thể xảy ra.

Hắn đặc biệt chú trọng đến lời khuyên của Ngưỡng Mập, kinh nghiệm sống của lão quá phong phú, lời khuyên này thật hữu ích.

Gia nhập vào lục đại? Hắn không hứng thú. Trong lòng hắn lục đại là không tốt. Hắn tình nguyện mình làm một chế tạp sư tầm thường chứ không đồng ý bị trói buộc. Nhưng hắn hiểu được ý của Ngưỡng Mập là mình không chỉ đơn giản lựa chọn mà còn phải cần cân nhắc đến an toàn của mình.

Có Duy A bên cạnh, Trần Mộ không phải quá lo lắng. Bất quá hắn vẫn hỏi ý kiến Duy A vì hắn là chuyên gia chiến đấu, ở phương diện này không mấy ai hơn hắn được.

Duy A đang đùa với chó mập. Trong khi trái banh thịt này lười biếng nằm trong lòng hắn, Duy A chỉ ngịch nhẹ, cả người nó đều rung động.

Trần Mộ hỏi thẳng vào vấn đề:

- Duy A, ta có một vấn đề. Không lâu sau, ta có thể gặp một ít nguy hiểm. Lực lượng của đối phương rất mạnh. Bọn họ có khả năng sử dụng một vài thủ đoạn ôn hòa, nhưng cũng sẽ có một số người sẽ sử dụng một ít thủ đoạn kịch liệt. Ngươi thấy ta có cần phải gia tăng thêm người không?

- Nhân thủ?

Duy A nheo mắt, động tác trên tay ngừng lại.

Trần Mộ gật đầu, nói tiếp:

- Là phải bỏ ra một số tiền thuê người, bọn họ cũng sẽ chiến đấu. Nhưng khẳng định là không quá lợi hại.

Duy A gật đầu, nhắc nhở Trần Mộ

- Ta hiểu. Ngươi muốn tìm một con sư tử đủ cường đại để dẫn dắt bầy cừu, nếu không, cừu thủy chung sẽ chỉ là cừu.

Trần Mộ hỏi ngược lại:

- Ngươi thấy thế nào?

Duy A lắc đầu, nhưng vẫn đưa ra đề nghị ;

- Ta không thích hợp chỉ huy tác chiến. Có lẽ ngươi có thể thử xem, ngươi ở trong rừng biểu hiện không tồi, hẳn là có tiềm lực về phương diện này.

Chính mình có tiềm lực? Trần Mộ suýt nữa tưởng rằng mình nghe lầm. Lúc tại rừng cây, hắn chẳng qua là bị cái chết theo đuổi nên kiên trì đến cùng mà thôi, hơn nữa mình đâu có biểu hiện gì ưu tú. Hắn không hiểu sao Duy A kết luận như thế.

Có lẽ mình có thể nhờ A Phương Tác bọn họ hỗ trợ. Tỉ như Tây Duy Đức, chính là một người thích hợp. Tây Duy Đức nhìn như thô lỗ, nhưng tâm tư lại cực kỳ tinh tế. Lực chiến đấu không mạnh, nhưng lại có kinh nghiệm tổ chức. Trần Mộ tin tưởng, nếu như mình yêu cầu bọn họ sẽ đồng ý.

Ý niệm này chỉ tồn tại trong đầu vài phút. Vì suy cho cùng cũng rất nguy hiểm khi liên lạc với A Phương Tác bọn họ. Hơn nữa trong hạ thành hiện giờ đều là hài tử, lúc này mà kéo Tây Duy Đức ra. An toàn của trụ sở sẽ không có. Đám hài tử rất có thể gặp phải nguy hiểm.

Đối với đám nhỏ của Vạn Chờ tộc, Trần Mộ vẫn khá có cảm tình, hắn không muốn vì mình mà làm cho chúng nó gặp phải nguy hiểm.

Trần Mộ nhất thời khó nghĩ. Cuối cùng. Duy A đề nghị hắn không thu nạp. Bởi vì Duy A cho rằng ở phương diện này hắn mù tịt, không hề kinh nghiệm.Nếu làm chuyện này tốt hơn là hết sức đề cao thực lực của chính mình, như vậy còn dễ trông mong hơn.

Vấn đề này tạm thời gác lại, Trần Mộ lại tiếp tục rèn luyện khẩn trương.

Nhưng một vài chuyện xảy ra lại khiến hắn không thể dấu mặt.

Một số người phụ trách dân chính bộ của La Dữu thành tới Thiên Cánh hỗ trợ bồi thường. Đối phương rất dứt khoát, cũng rất rõ ràng, hiệu suất khá tốt. Trần Mộ không ấn tượng gì, nhưng Lô Tiểu Như và Bặc Cường Đông vẻ mặt khó tin, chính phủ La Dữu thành trở nên hào phóng như vậy khi nào?

Khi những quan chức này quanh co lòng vòng hỏi quan hệ của Thiên Cánh và Trung Châu Trần Mộ mới chợt hiểu. Chắc họ thấy mình có mặt trong yến hội hôm trước, trọng lượng của Thiên Cánh cũng lập tức tăng lên.

Trung Châu quật khởi kết cục đã định, cho dù Do Văn Châu cuối cùng qui phục thế lực nào trong ba bên cũng đều thắng lợi. Mà khách mời Thiên Cánh nhờ vậy cũng nổi danh.

Chi tiết này Trần Mộ cũng chẳng buồn suy nghĩ, tự nhiên có tiền cầm luôn là chuyện tốt. Khoản bồi thường này có hai ngàn vạn âu địch, nếu như là trước kia, Trần Mộ sẽ cho là vô cùng lớn. Song mới hôm trước, một ngày hắn tiêu hao hơn năm nghìn vạn âu địch tài liệu chỉ để làm hai tấm chiết hình yến ba tạp nên số tiến này chỉ như một khoản thu nho nhỏ.

Khi nhận số tiền này, Trần Mộ vẫn bình thường. Còn Bặc Cường Đông thì kích động đến suýt nữa chết ngất, hai ngàn vạn a, đây chính khoản tiền lớn! Mà bọn họ thấy vẻ mặt Trần Mộ vẫn đạm định, không khỏi bội phục. Ông chủ có khác, khí độ đạm định như thế này, khiến cho lòng người sinh bội phục!

Thấy Trần Mộ không hứng thú tiếp chuyện. Quan chức kia cũng thức thời cáo từ. Dù sao Thiên Cánh đã ở La Dữu thành, ngày sau cơ hội quan hệ có rất nhiều, bọn họ cũng không cần lo lắng.

Hai ngàn vạn âu địch bồi thường, hơn nữa lợi nhận thu được từ Trung Châu, cùng doanh thu của Thiên Cánh trong thời gian này. Trong tay Trần Mộ tài chính tổng số đã đạt tới ba nghìn vạn âu địch.

Nếu dùng để sống, ba nghìn vạn âu địch, đủ một gia đình thượng lưu sống xa hoa. Nhưng nếu dùng để kinh doanh, số tiền ấy lại ít đến thương cảm.

Trần Mộ vẫn chưa có ý niệm sử dụng số tiền này. Hiện tại Hắn chỉ muốn rèn luyện, lời Ngưỡng Mập nhắc nhở khắc sâu trong tâm trí hắn. Chỉ là, phương án thu nhận nhân viên hắn không đủ khả năng thực hiện. Hắn chỉ còn nước lựa chọn phương án đề cao thực lực của chính mình.

Càng huống chi, trên tay hắn còn có một chủ bài. Chiết hình yến ba tạp sức công kích cường đại vô cùng, dù ngay cả hắn là người chế tạo ra cũng thấy giật mình.

Nhưng hắn không lập tức luyện tập sử dụng chiết hình yến ba tạp, mà là lựa chọn tiến vào thần bí tạp.

Tạp phiến này, mới là lực lượng nguyên thủy của Trần Mộ!

La Dữu thành một năm này, đúng là phong vân một năm. Rất nhiều cư dân nhiều năm sau khi nhắc lại năm này, ngữ khí vẫn tràn ngập kích động.

Nhà đấu giá Ngưỡng thị lớn nhất La Dữu thành, cũng là một trong những nhà đấu giá ít ỏi của Minh Chính khu. Quy mô nếu như so toàn Liên Bang còn không thể lọt vào nhóm năm mươi nhà hàng đầu. Nhưng thời gian này lại hấp dẫn sự chú ý của cả Liên Bang.

Điều này do một lần đấu giá sinh ra.

Điều đó là do tạp phiến số “001” đem lại. Đây chỉ là ba sao tạp phiến, theo lý thuyết thì không đủ khiến cho mọi người chú ý. Lý thuyết này rất đúng trên thực tế nhưng trong trường hợp này lại khác, tạp phiến này tính năng xuất chúng, uy lực có thể so với bốn sao tạp phiến làm cho rất nhiều người thèm thuồng. Nhưng bởi vì người biệt cuộc đấu giá lần này không nhiều, tạp phiến này cuối cùng được một đoàn trưởng tạp tu mấtt 556 vạn âu địch mua được.(* từ lúc này trở đi cách diễn đạt về con số hơi lộn xộn, theo mình thì nói phải diễn đạt bằng chữ, kể lại: có quyền diễn đạt bằng số. Nhưng chỉ mong rằng số hay chữ thì người đọc hiểu là tốt rồi…)

Nghe nói sau đó tạp phiến này lại có ngườichịu mua với giá hai ngàn vạn âu địch. Rồi lại khiến cho vị đoàn trưởng kia làm một việc hối hận nhất trong cuộc đời nhất là đánh mất.

Ngay khi rất nhiều tạp tu biết tin hơi chậm thở dài thì ngày thứ hai trong đấu giá vật phẩm, bất ngờ xuất hiện tạp phiến kì lạ lấy tên “002” con số này kế thừa tạp phiến “001” tiêu chuẩn cũng rất cao. Mặc dù đây là phụ trợ tạp, nhưng tính năng cường hãn làm cho vô số người đỏ mắt.

Lần này số người có chuẩn bị mà đến đông hơn rất nhiều. “002” cuối cùng bán được với giá 2205 vạn âu địch.

Ngày thứ ba,003 xuất hiện. làm nên một cuộc đấu giá điên cuồng! Lần này người nghe hơi tới càng nhiều, vì đề cao chuẩn đấu giá, mỗi người tham gia đấu giá phải nộp mười vạn âu địch vào đặt cọc. Song ngay cả như vậy, số người tham gia cũng vượt hơn một trăm.003 cuối cùng bán được 3120 vạn âu địch.

004 tuy chưa xuất trận, nhưng tin tức này đã lan ra toàn Liên Bang. Hàng loạt tạp phiến với con số kì lạ (* từ đây để đỡ phải đánh chữ mình quyết định đặt luôn tên nó là SERI TẠP PHIẾN), tính năng trác tuyệt, mọi người điên cuồng thổi phồng, đề tài này vô cùng giá trị để nhà truyền thông khai thác, bọn họ liên tục phát đi những thông tin cực kì chi tiết kể rỏ tính năng các tạp phiến này.

Khi các tham số tính năng được công bố. Cả Thiên Du Liên Bang đều dậy sóng.

Nhu cầu về ba sao huyễn tạp luôn cao nhất trong Liên Bang, nó có thị trường tiêu thụ khổng lồ. Ba sao huyễn tạp cực phẩm giá trị cao hơn bốn sao huyễn tạp rất nhiều! Số người đến nhà đấu giá Ngưỡng thị đột nhiên tăng lên, trong bọn họ có cả tạp tu lẫn chế tạp sư. Đối với tạp tu giàu có ba sao huyễn tạp cực phẩm là bùa hộ mệnh quí giá nhất. Mà đối với chế tạp sư thì bọn họ đến vì hiếu kì, ba sao huyễn tạp vì sao có thể biểu hiện kiệt xuất như vậy.

004 xuất trận chắc chắn là hấp dẫn. Cùng ngày đó phí tham gia đấu giá đã vượt trên hai mươi vạn âu địch, nhưng cùng ngày đó nhân số đột nhiên tăng lên đến hai trăm năm mươi người. Nói cách khác, riêng phí tham gia, nhà đấu giá Ngưỡng thị đã lãi đến năm nghìn vạn âu địch.004 quả thật không làm cho những người này thất vọng, tính năng làm người khác đỏ mắt của nó lại một lần nữa làm cho giá trị tăng cao ----4678 vạn âu địch.

Tạp phiến seri liền kề giá cả lập tức leo thang! Vô số đài phát thanh đồng thời phát đi tin tức này, cùng lúc cũng công bố tham số tính năng. Cũng do 004 khởi đầu, tạp phiến seri liền trở thành ba sao huyễn tạp cực phẩm mơ ước của vô số trung cao cấp tạp tu.

Nhà đấu giá Ngưỡng thị trở thành tiêu điểm trong mắt mọi người. Một nhà đấu giá bình thường, không có bối cảnh, cũng không có lịch sử lâu đời, bọn họ từ đâu có được bộ tạp phiến seri như vậy?

Người am hiểu liền nhìn ra số tạp phiến này đều do một chế tạp sư ra tay. Chế tạp sư cao siêu như thế, nhất thời trở thành miếng thịt béo mà nhiều tập đoàn thèm muốn. Nếu như thu nạp được hắn. Chẳng phải là sẽ có lượng cực phẩm tạp phiến vô tận? Rất nhiều người thậm chí ảo tưởng, nếu tất cả tạp tu đoàn đều trang bị seri huyễn tạp này tạo thành một đội seri huyễn tạp, vậy lực chiến đấu kinh người đến cỡ nào!

Song người ta không ngờ là, nhà đấu giá Ngưỡng thị mặc dù nhỏ bé nhưng rất khôn khéo. Chủ nhân bọn họ không biết ẩn thân nơi nào, căn bản không lộ diện. Tin tức trong nhà phong tỏa hoàn toàn, đám nhân viên công tác căn bản không biết gì, nên các đại tập đoàn thực lực tuy hùng hậu vô cùng lại không thể xuống tay.

La Dữu thành nho nhỏ anh hào tụ tập. Ngư long hỗn tạp, tất cả mọi người đều cố kị, không ai dám công khai hành động. Nếu như nóng nảy bức hiếp nhà đấu giá,, chỉ sợ sẽ làm cho người muốn đấu giá phẫn nộ, kết quả thê thảm vô cùng.

005 tiếp tục tạo thần thoại, giá vượt qua bốn nghìn vạn âu địch.

006 khiến mọi người càng thêm nhiệt tình. năng lượng thể của huyễn tạp này một khi phóng xuất ra, liền rất linh tính tự mình nắm bắt được địch nhân, làm người khác khen ngợi hết sức. Hơn nữa nó kế thừa tính đặc biệt của seri tạp phiến: Mức thương tổn rất cao. Mỗi một tạp phiến trước khi đấu giá, đều được đem ra biểu diễn, mà sau khi 006 biểu diễn, hội trường trở nên tĩnh mịch, mọi người bị chấn trụ bởi tạp phiến không thể tưởng tượng nổi này!

Tin tức nhanh như tia chớp leo lên hàng đầu các bản tin!006 giá cả chưa từng có, cao tới 6100 vạn âu địch. Con số làm dân chúng sợ hãi than van, nhưng không ai thấy ngoài ý muốn.

Nó rất đáng giá! Trong rất nhiều cuộc thu thập ý kiến của các đài phát thanh thì hơn sáu mươi phần trăm người tham gia đồng ý.

Hai ngày sau khi đấu giá 006, người tham gia lại gia tăng đông nghịt. Bất quá người đến đây, không là phú hào một phương, cũng là đại tập đoàn hoặc nhà giàu có, không người nào lớn tiếng ồn ào.

Tổ Trữ bất ngờ xuất hiện tại hội trường, đi theo bên cạnh hắn là một trung niên cao gầy. Người này cước bộ tầm thường, hiển nhiên không phải tạp tu, nhưng hai mắt lại cực kì hữu thần. Con ngươi hẹp dài thỉnh thoảng lộ ra hàn quang.

Tổ Trữ đột nhiên lắng nghe, một lát sau, cười với trung niên:

- Phí tham gia lại tăng mười vạn. Aa, xem ra tạp phiến hôm nay không chừng sẽ cho mọi người kinh ngạc.

Thấy trung niên dường như có vẻ đăm chiêu, hắn không khỏi tò mò hỏi:

- Bắc sư phụ. Ngài nghĩ sao về bộ seri tạp phiến này? Chúng nó thật có giá trị chứ?

Trung niên thần sắc âm lãnh là một giáo sư của Liên Bang tổng hợp học phủ. Có thể làm giáo sư của Liên Bang tổng hợp học phủ hoàn toàn phải là nhân vật thống lĩnh một phương. Bắc Đông tại Liên Bang tổng hợp học phủ cũng là một nhân vật nổi danh, hắn có tài chế tạp thần sầu quỷ khốc. Tạp phiến hắn chế tạo thường thường kết cấu cực kỳ xảo diệu ngoài dự đoán của mọi người, hơn nữa rất qúi hiếm.

Tổ Trữ và Bắc Đông không có giao tình nhiều, kì thật hắn hơi giật mình khi thấy nhà trường phái Bắc Đông đến. Khác với đệ tử, giáo sư của lục đại rất ít khi bị phái đi làm nhiệm vụ. Cho nên khi biết trường học phái một giáo sư đến, Tổ Trữ liền biết trường học rất coi trọng bộ seri tạp phiến này. Nhưng hắn không hiểu là, nhà trường sao lại lựa chọn người tính tình quái dị khó gần như Bắc Đông sư phụ đến đây.

Trong Liên Bang tổng hợp học phủ, tình tình Bắc Đông giáo sư còn nổi hơn tài nghệ chế tạp của lão. Ít người thành công khi cầu hắn làm cho tạp phiến. Ngay cả Tổ Trữ cũng không ngoại lệ.

Bắc Đông tức giận nhìn Tổ Trữ lầm bầm:

- Nói nhảm, không giá trị thì sao ta phải đi xa như vậy để làm chi? Bộ tạp phiến này……….....

Tổ Trữ cũng không tức giận, hắn biết Bắc sư phụ đối với ai cũng đều giống nhau, cho dù là chính mình cũng vậy, vì vậy tiếp lời hỏi:

- Vậy hôm nay......

- Tạp phiến hôm nay, chúng ta nhất định phải có được.

Ánh mắt Bắc Đông lạnh lẽo, nói như chém đinh chặt sắt.

- Thật sự là đúng dịp a, không nghĩ tới ở chỗ này lại gặp Tổ huynh!

Một thanh âm đột ngột cắt đứt cuộc trò chuyện của hai người.

Giải Yến Bạch mỉm cười hướng hai người đi tới, bên cạnh hắn đi theo một mỹ phụ thành thục ước chừng ba mươi tuổi, cử chỉ đoan trang, thấy Tổ Trữ và Bắc Đông chăm chú nhìn mình, cũng không khiếp sợ, thoải mái hành lễ:“Hai vị hảo!”

Tổ Trữ thấy Giải Yến Bạch, trên mặt tươi cười càng đậm, dường như nhìn thấy hảo hữu chí giao.
Bình Luận (0)
Comment