Tạp Đồ

Chương 273

Những tạp tu này một lần nữa trốn vào trong đám người, biến mất không còn thấy bóng dáng. Dựa vào thực lực trên tay Trần Mộ và sức phòng thủ của trụ sở thì vẫn miễn cưỡng có thể chống đỡ tấn công, nhưng nếu muốn truy kích địch nhân thì quả thật không biết tự lượng sức mình.

Trận chiến vừa rồi khiến Ba Cách Nội Nhĩ khá hài lòng vì chỉ mới vận dụng hơn lực lượng của hai mươi tạp tu. Trước mắt nguy cơ mặc dù vượt qua, nhưng hắn biết trận chiến đấu này chỉ sợ vừa mới bắt đầu. Thực lực vận dụng càng ít, thì khả năng đồi kháng về sau càng lớn.

Nếu như đem tất cả quân bài trong tay lộ ra thì không thể nghi ngờ là chuyện cực kỳ nguy hiểm.

Nhưng làm hắn ngạc nhiên nhất là chủ nhân đột nhiên phát uy. Hắn vẫn tưởng rằng chủ nhân chỉ là một vị chế tạp sư, không ngờ hắn lại còn là một vị tạp tu, hơn nữa còn là một tạp tu có thực lực cao cấp. Khó trách lần trước mình yêu cầu hắn mang theo hộ vệ lại bị cự tuyệt

Ba Cách Nội Nhĩ nhìn Trần Mộ và suy nghĩ tiếp, vài tên tạp tu thủ hạ thực lực mặc dù không tồi, nhưng là so với lão bản...... kết luận: Kém đến xa.

Chủ nhân quả nhiên không phải nhân vật đơn giản! Chế tạp lợi hại như vậy, là tạp tu cũng quá lợi hại, điều này làm cho hắn rất bội phục. Bất quá Ba Cách Nội Nhĩ ở phương diện này hiểu không bằng Tiêu Tư, chỉ cảm giác được Trần Mộ là người kiêm tập mà đều lợi hại như vậy, thật sự rất giỏi.

Bất quá, không đợi hắn dừng suy nghĩ, đột nhiên một đội tạp tu hướng bên này bay tới.

Đội tạp tu này số lượng ước chừng sáu bảy mươi người, mỗi người nhìn qua khá chật vật, rất nhiều người quần áo rách nát, hơn nữa vài người mlấm lem bùn đất.

Vừa thấy đội tạp tu này, Ba Cách Nội Nhĩ biến sắc!

Đội tạp tu này số lượng cũng không nhiều, nhìn qua cũng rất chật vật, nhưng mỗi người tinh thần vững vàng. Ánh mắt lợi hại. Ba Cách Nội Nhĩ nhận thấy, những người này phi hành với động thái cực kì nhàn nhã, hơn nữa tư thế hết sức thoải mài, hoàn toàn không như tạp tu bình thường khi phi hành luôn cẩn thận khống chế tình cảnh.

Cao thủ! Tất cả đều là cao thủ! Chỉ có cao thủ, mới có thể tùy tâm sở dục khống chế thân thể của chính mình như thế.

Trán Ba Cách Nội Nhĩ xuất mồ hôi. Đám cao thủ này, tùy tiện một người, chỉ sợ kém Giải yến Bạch một ít mà thôi. Mà khi Ba Cách Nội Nhĩ thấy rõ người đầu lĩnh nọ, hắn chợt kinh hoàng.

Tiếu Nguyên!Là Tiếu Nguyên. Nói đến Tiếu Nguyên, cũng là nói đến nhân vật truyền kỳ của Trung Đạt Thư Phủ. Hắn là đại đệ tử của phủ chủ (* Trước giờ vẫn gọi là hiệu trưởng, nhưng từ đây nếu văn phong thấy thuận xin được gọi như thế cho xuôi tai). Cũng là đại sư huynh của Thước hạ Thanh. Nếu như nói Giải yến Bạch là tài năng triển vọng. Thì Tiếu Nguyên đã thành danh nhiều năm, hắn năm nay hơn bốn mươi lăm tuổi. Đang đứng ở thời lì đỉnh cao của tạp tu.

Rất nhiều người đều đoán, thực lực của hắn so với sư phụ cũng không kém bao nhiêu. Tiếu Nguyên tốt nghiệp đã hai mươi năm, sau khi tốt nghiệp hắn tiếp tục ở lại trường học. nhưng kì quái là hắn không có kiêm nhiệm bất cứ chức vụ gì, mà chỉ là chuyên tâm rèn luyện thực lực của chính mình không để ý chuyện gì bên ngoài.

Hai mươi năm chuyên cần rèn luyện. Thực lực của hắn như thế nào, không ai có cách nào xác thực.

Tiếu Nguyên làm đệ tử lúc sư phụ hắn chưa nhận nhiệm vụ Hiệu trưởng, cho nên đối với hắn dạy dỗ cũng rất cẩn thận. Sau khi trở thành phủ chủ công việc bộn bề. Nên nhiệm vụ truyền thụ kỹ xảo cho các sư đệ đều là do vị này đảm nhiệm. Cho nên, đối với Thước hạ Thanh mà nói, Tiếu Nguyên gần như là sư phụ.

Tiếu Nguyên đối với tên sư đệ này hết sức thương yêu, cho nên lần này tự mình dẫn đội đến đây, sau khi chỉ đạo cho các sư đệ tạo ra một một vài thông tin nghi binh, Trong khi đó Tiếu Nguyên mang theo ước chừng một trăm tạp tu ngang nhiên tiến vào rừng cây.

Những người bên cạnh hắn, tất cả đều là cao thủ tạp tu được chọn lựa tại Trung Đạt Thư Phủ, mỗi người thực lực mạnh mẽ vô cùng. Song dù vậy, bọn họ tới được La Dữu cũng chỉ có bảy mươi hai người, còn lại đều chết ở trong rừng cây.

Tiếu Nguyên giật mình khi thấy nơi này có một tòa trụ sở mới tinh như thế. Đặc biệt khi ánh mắt hắn rơi vào các điểm hỏa lực phân bố hình năm góc bên ngoài trụ sở, không nhịn được khẽ kêu một tiếng.

- Tiếu đại, có tình huống gì sao?

Một tạp tu tò mò hỏi. Tiếu Nguyên tại Trung Đạt Thư Phủ được mọi người tôn kính nên đều gọi hắn là Tiếu đại.

Tiếu Nguyên mày rậm mắt to, Khuôn mặt góc cạnh, da tay như màu cổ đồng phát sáng, nhìn qua như pho tượng kim cương.

vẻ mặt hắn ngoài ý muốn, chỉ vào trụ sở phía dưới nói:

- Ta không ngơi nơi này lại thấy hải tinh bảo, loại hỏa lực pháo đài này kết cấu phi thường bên chắt, giống như là một tạp phiến uy lực cường đại, nếu muốn công phá loại hỏa lực pháo đài này, đều phi thường khó khăn.

Nghe thế tạp tu kia cũng rất bất ngờ:

- Hải tinh bảo? Loại địa phương nhỏ bé này cũng có hải tinh bảo?

- Tạm thời không biết rõ.

Tiếu Nguyên hướng trụ sở nhìn kỹ:

- Xem ra người kiến tạo trụ sở này có chút thực lực.

- Chi bằng chúng ta dò xét cho biết?

Tạp tu kia đề nghị.

Tiếu Nguyên lắc đầu:

- Thời gian không có nhiều, chúng ta nêm làm chính sự trước.

Hắn lo lắng nhìn đám người dông đen phía dưới. Qua đấy cũng có thể thấy được tình hình chiến đấu bi thảm như thế nào, đây cũng là điều Tiếu Nguyên lo lắng.

Ngay lúc này, đột nhiên một khối thủy tinh của trụ sở chuyển động lộ ra mấy người.

Trần Mộ, Ba Cách Nội Nhĩ, Tiêu Tư...... Đáng tiếc Duy A không có ở đây, bằng không, bằng vào sát khí của hắn, nói không chừng dám hù dọa đám tạp tu này thoái lui.

Trần Mộ trong lòng đột nhiên chợt ngĩ.

- Tiêu Tư hiệu trưởng!

Tiếu Nguyên hơi sửng sốt, hắn hiển nhiên có chút bất ngờ. Bất quá hắn không rõ, làm sao lại gặp Tiêu Tư ở đây? Tư Nguyênhọc phủ cách đây khá xa, hơn nữa hắn không có nghe đến bất cứ tin tức gì báo Tiêu Tư đang ở đây. Bất quá nếu như có Tiêu Tư ở nơi này nói vậy hải tinh bảo này cũng là chuyện bình thường.

Ánh mắt của hắn nhìn Tiêu Tư thầm nghĩ. Tiêu Tư có đủ điều kiện hưởng thụ đãi ngộ này.

Không chỉ có chiến lực mạnh mẽ, hơn nữa còn là người đứng đầu nên Tiếu Nguyên đương nhiên không quá vô lễ. chung quanh hắn mọi tạp tu đều hành lễ, người có tên, cây có bóng, danh tiếng Tiêu Tư bọn họ đều nghe qua.

- Quý giáo quả nhiên lợi hại!

Tiêu Tư khiêm tốn cười đáp lễ, thản nhiên nói:

- Không ngờ ở chỗ này lại mục kích được Tiếu đại, xem ra lần này quý giáo nhất định chiến thắng a!

Hắn cùng Tiếu Nguyên là quen biết cũ, bất quá không có giao thủ qua.

Khuông mặt Tiếu Nguyên có vài phần cảnh giác, nhưng cũng tôn kính:

- Tiêu Tư hiệu trưởng nói đùa.

Lúc này hắn mới nhìn mấy người bên cạnh, khi chạm đến Trần Mộ chợt dừng lại một lúc, vẻ mặt hơi kì lạ. Bất quá hắn rất nhanh thu hồi ánh mắt, thầm đánh giá, ngoại trừ Tiêu Tư, và thiếu niên bên cạnh, những người khác đích thực lực không đáng lo, điều này làm cho hắn trong lòng nhẹ nhõm.

Tiêu Tư xuất hiện làm cho trong lòng hắn cảm thấy bất an.

Nếu như thực lực của đối phương chỉ có một mình Tiêu Tư và đám đệ tử, không đủ để dao động đại cục. Tiếu Nguyên thấy Trần Mộ đứng bên cạnh Tiêu Tư, lại tưởng lầm hắn là đệ tử.

Tư Nguyên học phủ xem ra lại thêm một vị cao thủ! Tiếu Nguyên trên mặt bất động thanh sắc, trong lòng thầm nghĩ.

Vị thiếu niên này còn nhỏ tuổi, nhưng cường độ cảm giác đã đạt tới hoàn cảnh vững chắc, vượt qua hắn khi cùng tuổi. Hơn nữa càng làm hắn kinh dị chính là, lúc mình dùng cảm giác rà xét lại bị gã kia phát hiện.

Hắn nhìn Trần Mộ với vẻ tán thưởng, một thanh niên có tiềm lực, chỉ tiếc là thuộc về Tư Nguyên học phủ.

Bất quá hiện tại không phải là lúc nói chuyện phiếm, Tiếu Nguyên nhìn Tiêu Tư với vẻ mặt xin lỗi nói:

- Tại hạ vốn có chuyện quan trọng trong người, xin đi trước, ngày sau nếu có cơ hội, vẫn hy vọng hiệu trưởng chỉ điểm đôi điều.

Sau khi Tiếu Nguyên hành lễ, liền mang theo đám tạp tu vội vã rời đi.

Tiếu Nguyên đang lo lắng cho tiểu sư đệ, đối phương công kích sơm hơn hắn dự đoán, lần này bọn họ đến cũng không phải chỉ vì Thước hạ Thanh, mà còn một nguyên nhân khác là, Kỷ thuật của trung châu tập đoàn đối với Trung Đạt Thư Phủ thật sự rất hữu dụng. Vô luận như thế nào, bọn họ cũng muốn đem kỹ thuật này mang về. Bất quá trong lòng Tiếu Nguyên, an toàn của tiểu sư đệ so còn quan trong hơn kỹ thuật kia nhiều lắm.

Đám tạp tu đến nhanh, đi cũng nhanh, bọn họ chỉ là đi ngang qua, nhìn trụ sở liếc mắt một cái.

Nhưng ngay cả như vậy, cũng khiến Ba Cách Nội Nhĩ sợ mãi không thôi.

Chỉ là, những người này từ nơi nào đến đây chứ? Tất cả thông đạo đều bị Liên Bang tổng hợp học phủ khống chế. Nhưng khi hắn nhìn quần áo rách nát trên người bọn kia, một đạo linh quang chợt hiện lên.

Thôn quê! Bọn họ nhất định là từ địa phương khác cứng rắn xuyên qua rừng cây, làm thành một vòng lớn, đi tới thành La Dữu!

Ba Cách Nội Nhĩ càng nghĩ càng cảm thấy không sai, hơn nữa hắn còn thấy một ít cỏ dại trên người những người này.

Đội tạp tu này đến đem chiến cuộc tại La Dữu thành trực tiếp thay đổi.

Như bậc cao thủ này, căn bản không dễ trêu chọc. Càng huống chi vẫn là đội ngũ bảy mươi người, lực lượng này đủ để đem quét sạch trụ sở mấy lần.

Tiêu Tư khẽ thở dài:

- Xem ra lần này Liên Bang tổng hợp học phủ thiệt hại lớn rồi.

Vẻ mặt hắn cũng không cao hứng. thực lực Tiếu Nguyên cao lắm cũng tương đương hắn, nhưng không phải bởi nguyên nhân này mà canh cánh trong lòng. Mà là hắn nhận thấy Trung Đạt Thư Phủ chỉ thuận tay liền có thể rút ra một nhóm lớn tạp tu thực lực hùng hậu, trong khi Tư Nguyênhọc phủ, dù dốc hết toàn lực cũng khó xuất ra lực lượng như vậy để ra trận.

Đây là điều hắn đỏ mắt ước mong.

Quả nhiên lục đại chính là lục đại, thực lực không phải trường học khác có khả năng so đo.

tình hình chiến đấu tại La Dữu Thành tới lúc kịcch liệt nhất, dù là Thước hạ Thanh đang bị thương ba chỗ vẫn phải cắn răng kiên trì. Khi Tiếu Nguyên đến, đúng như Tiêu Tư suy nghĩ chiến cuộc lập tức thay đổi.

Bọn họ đột ngột xuất hiện, khiến đám người Tổ Trữ không hiểu được bọn họ là từ đâu ra.

Trung Đạt Thư Phủ tự nhiên là mỗi người tinh thần đại chấn, mà Liên Bang tổng hợp học phủ còn lại là sắc mặt như tro tàn. Đội tạp tu này thực lực quá cao so với Liên Bang tổng hợp học phủ, hơn bảy mươi người đem cả chiến trường đấu đá lung tung, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi.

Trận chiến đấu này người thắng là ai đã được định đoạt, vấn đề còn lại chỉ là thời gian. Khi Tiếu Nguyên mang theo hơn bảy mươi vị cao thủ vu hồi xuất hiện tại La Dữu Thành, kết quả trận chiến đấu này liền xác định.

Mà lúc này, đám người né tránh chiến đấu, đang lặng yên tiến hành hoạt động.
Bình Luận (0)
Comment