Tạp Đồ

Chương 333

Trần Mộ nhìn số dung dịch không ngừng gia tăng trong ống nghiệm mà lòng tràn ngập vui sướng. Hề Bình thông qua một đại thương gia đem bán số đề thủ dịch này, sau này tiền bạc cũng không thành vấn đề.

Sau khi Hề Bình điều tra mới phát hiện. Tư khách nhĩ địa khu chỉ có hai nhà có thể sản xuất xuất ra tử huỳnh tím cùng tử huỳnh lam. Nhưng chất lượng căn bản không cách nào cùng tuyết tia trùng sơn cốc sản xuất so sánh được. Mà vài loại hi hữu của dịch tử huỳnh, bọn họ cũng không có năng lực sản xuất. Trong đó cực phẩm tử huỳnh hồng, tại cả thiên đông lý khu cũng không có mấy nhà có thể sản xuất.

Tư Đăng Nhĩ sở dĩ coi trọng Hề Bình là do nguyên nhân này.

Chỉ cần khai thác quặng tử huỳnh liên tục. Trần Mộ liền không cần lo lắng vấn đề tài chính.

Bất quá Trần Mộ lại không thư giãn. Nếu quặng tử huỳnh lợi nhuận cao như thế. Người thèm muốn khẳng định sẽ có rất nhiều, đến lúc đó các loại thủ đoạn chỉ sợ đều có thể dùng đến, Trần Mộ cố ý dặn dò Khương Lương, đề cao cảnh giác. Tăng mạnh đề phòng.

Mà lúc này, Trần Mộ cũng rốt cuộc có thể yên lòng làm chuyên của mình. Ngoài viêc mỗi ngày đều rèn luyện. Còn lại hắn đều nghiên cứu quặng tử huỳnh, Theo tư liệu Hề Bình cung cấp. Quặng tử huỳnh là một loại tài liệu chế tạo huyễn tạp xuất sắc, cho nên giá cả mới có thể cao như vậy.

Làm một gã chế tạp sư. Trần Mộ làm sao không chút động lòng đối với tài liệu chế tạp xuất sắc như thế? Bất quá hắn cũng không biết hiệu dụng cụ thể của quặng tử huỳnh.

Trong tư liệu, về phương diện này thuyết minh hết sức mơ hồ.

Trong chế tạp lĩnh vực. tài liệu giá cả càng cao có tính năng càng ưu tú. Mà như dịch tử huỳnhtài liệu sang quý như vậy. Trần Mộ cũng rất ít gặp phải.

Tử huỳnh tím giá mỗi khắc (ml) chừng tám vạn âu địch. Tử huỳnh hồng lại càng cao tới mỗi khắc ba trăm vạn.

Chúng nó có tính năng gì ưu tú chứ? Trần Mộ rất tò mò.

Nghiên cứu một loại tài liệu hao phí tinh lực phi thường lớn. Hiện tại trừ bỏ máy móc chuyên môn, rất ít ai đi làm việc này. Trần Mộ tự nhiên cũng không có biện pháp nào khác. Chỉ là những dụng cụ phân tích này. Tốn hao rất lớn, hiện tại hắn đâu có dư tiền để đi làm việc này?

Hắn không biết, có người rất hiểu, tỉ như Nhữ Thu, có thể đựa lựa chọn làm kế tục phân viện trưởng phân viện chế tạp của tư nguyên học phủ, làm sao ngay cả] cái này cũng không hiểu?

Quả nhiên. Nhữ Thu đối với loại tài liệu này khá hiểu rõ:

-Dung dịch thu được từ Quặng tử huỳnh là một loại thiên nhiên tạp mặc, chúng nó có rất nhiều màu sắc, phân biệt ra tính chất bất đồng. Tỉ như tử huỳnh lam. Nó thích hợp dùng để chế tạo khí lưu tạp. Nó là một trong những tạp mặc thích hợp nhất để chế tạo khí lưu tạp, nhưng nó cần số lượng rất kinh người. Chế tạo ra khí lưu tạp đại khái cần năm trăm khắc tử huỳnh lam. Ông chủ, nơi này tử huỳnh lam giá bao nhiêu?

- Mỗi khắc tám vạn âu địch.

Trần Mộ trả lời.

- So với phổ cư khu rẽ hơn rất nhiều a. Ta nhớ phổ cư khu hình như là mười bốn vạn âu địch một khắc. Bất quá tám vạn âu địch một khắc, năm trăm khắc khoảng bốn nghìn vạn, bốn nghìn vạn chỉ để chế tạo một khí lưu tạp. Thật sự rất đắt. Cho nên bình thường rất ít ai xa xỉ dùng dịch tử huỳnhđể làm tạp mặc, mà chỉ dùng bọn nó làm phụ gia.

- Dung dịch tử huỳnh có đặc điểm là tính dung hoà thật tốt, có thể cùng tuyệt đại đa số tài liệu dung hợp. Chúng nó có thể đề cao hiệu dụng tạp mặc, bởi vì màu sắc bất đồng, chúng nó sinh ra hiệu quả cũng hoàn toàn bất đồng. Tỉ như tử huỳnh tím. Nó liền gia tăng độ khế hợp giữa tạp mặc và tạp phiến trắng, về nghiên cứu tăng thêm hiệu quả dịch tử huỳnh, là một trong những đề tài nghiên cứu hàng đầu mấy năm gần đây.

Nhữ Thu thao thao bất tuyệt địa giới thiệu, đột nhiên nàng hàm hồ hỏi một câu:

- Ông chủ, tại sao ngài lại hỏi về dịch tử huỳnh?

Những lời này, ngay cả Trần Mộ cũng không biết phải trả lời như thế nào. Đành không thể làm gì khác hơn là nói:

- Chúng ta hiện tại có thể sản xuất dịch tử huỳnh.

- A!

Nhữ Thu giật mình che miệng, ngơ ngác hỏi:

- Chúng ta có thể sản xuất dịch tử huỳnh từ lúc nào?

- Ngươi không biết?

-Không biết a, ta đây rảnh rỗi đều phụ Tô Lưu tỷ tỷ. công việc bề bộn đến muốn bất tỉnh.

Nhữ Thu vẻ mặt đau khổ. bộ dáng hết sức đáng thương. Bất quá nàng rất nhanh liền hưng phấn hẳn lên:

- Ông chủ, chúng ta có nhiều dịch tử huỳnhkhông?

Nhìn Nhữ Thu. Biết nàng đang suy nghĩ cái gì, Trần Mộ trực tiếp đánh vỡ ảo tưởng của nàng:

- Chúng ta không có nhiều, hơn nữa đều phải bán lấy tiền.

Ánh mắt Nhữ Thu nhất thời héo rũ, nàng mới vừa rồi còn đang nghĩ, xin ông chủ một ít dịch tử huỳnhđể nghiên cứu một chút.

Chứng kiến biểu tình Nhữ Thu, nghĩ tới thời gian này nàng cũng khá khổ cực, Trần Mộ có chút không đành lòng. Nhân tiện nói:

- Chờ thêm một thời gian. Số lượng tăng lên. Ta sẽ dành một ít cho ngươi nghiên cứu.

Nhữ Thu lập tức ngẩng đầu. Vẻ mặt vui mừng lẫn sợ hãi:

- Thật vậy chăng? Ông chủ.

- Ừ!

Nhữ Thu nói về dịch tử huỳnhlàm cho Trần Mộ rất tò mò. Bất quá, hiện tại cần nhất là tài chính, bất đắc dĩ, hắn chỉ đành kiềm chế quyết tâm chờ lúc thuận tiệ snẽ nghiên cứu.

Cũng may nếu là tiêu hao nhiều, như vậy nghĩa là thị trường còn lớn hơn nữa, Trần Mộ lúc này muốn nhất là làm sao tăng cao sản lượng. Biện pháp đơn giản nhất là gia tăng thiết bị, nhưng là một máy phân kim tốn năm triệu âu địch. Đối với hắn hiện tại mà nói. Căn bản vô lực làm thêm.

Đúng lúc này, máy thông tin của hắn vang lên.

Liếc nhìn mã số, là kiều phi! Điều này làm cho Trần Mộ kinh ngạc, nàng lúc này tìm mình có chuyện gì? Đối với nữ nhângiang hồ mười phần này. Hắn khá ấn tượng.

- Các ngươi có dịch tử huỳnh?

Kiều Phi hiện ra trên quang mạc. Câu đầu tiên liền hỏi.

Trần Mộ không phủ nhận, gật đầu:

- Đúng.

Kiều Phi nhìn chằm chằm Trần Mộ:

- Là các ngươi sản xuất hay là tiêu thụ?

Trần Mộ thản nhiên nói:

- Sản xuất, có vấn đề gì không?

Kiều Phi đột nhiên cười. Ánh mắt trầm tĩnh lại:

- Ông chủ Trần quả nhiên tài giỏi. Có thể nắm được kỹ thuật xử lý quặng tử huỳnh, thật là thần thông rộng lớn! Tuyết tia trùng sơn cốc ta đã sớm trông mà thèm thật lâu, đáng tiếc vẫn không có thiết bị. Hơn nữa nó lại nằm trong địa bàn Văn Tá Phu lão quỷ. Ta mới không có chủ ý khai thác nó. Không ngờ chỗ tốt này cuối cùng bị ngươi chiếm được, cáp. Bất quá ngươi được cũng tốt. Chỉ cần không tiện nghi Văn Tá Phu lão quỷ.”

Trần Mộ thầm run sợ, nguyên lai tuyết tia trùng sơn cốc đối phương đã sớm biết rõ tình hình.

- Ngươi hiện sản xuất cao nhất cấp đề thủ dịch là cái gì?

Kiều Phi tò mò hỏi.

- Tử huỳnh hồng.

Mặt Kiều Phi biểu tình nhất thời quái dị hẳn lên. Cặp mắt phảng phất hận không thể đem Trần Mộ xem mấy lần.

Trần Mộ nhíu mày:

- Có chuyện sao?

- Ta hiện tại phát hiện ngươi càng ngày càng có ý tứ! Ta vẫn tra không tới ngươi lai lịch ra sao. Hiện tại ngươi nói với ta, ngươi là đại tập đoàn, ta nhất định sẽ không sợ hãi. Có thể sản xuất tử huỳnh hồng, thiên đông lý khu tuyệt không vượt qua năm nhà.

Kiều Phi nhìn Trần Mộ tựa như nhìn thấy người ngoài hành tinh.

Trần Mộ vẻ mặt bất động nhưng cảnh giác thoáng cái đề cao, Kiều Phi đang âm thầm điều tra mình. Vậy những người khác đâu? Có thể hay không đã đang âm thầm điều tra?

Tựa hồ phát hiện Trần Mộ đề phòng. Kiều Phi tùy tiện nói:

- Yên tâm đi. Ta tra không được, Văn Tá Phu lão quỷ nhất định cũng tra không được. Ha ha, nếu như lão quỷ biết tuyết tia trùng sơn cốc tất cả đều là quặng tử huỳnh địa. Hắn chỉ sợ tiếc đứt ruột.

Sau khi nàng cười. Sắc mặt lại trở nên có chút ngưng trọng:

- Bất quá ngươi phải cẩn thận, Văn Tá Phu gần đây tựa hồ rất thường xuyên điều động tạp tu bộ đội. Ta phỏng chừng hắn có chủ ý đánh ngươi.

- Đa tạ!

Trần Mộ câu này cảm tạ rất chân thành. Tin tức nàu của Kiều Phi đối với bọn họ mà nói rất trọng yếu.

- Không cần cảm tạ. Giúp ngươi cũng là giúp ta.

Kiều Phi lơ đễnh khoát tay áo. Tiếp theo chăm chú nói:

- Được rồi, bán một ít đề thủ dịch cho ta đi. Ta dùng tiền mặt.

Trần Mộ không do dự:

- Ngươi muốn bao nhiêu?

Trên quang mạc lập tức xuất hiện danh sách, ghi các loại dung dịch và số lượng cần đến, phía dưới là giá cả. Số dung dịch Kiều Phi cần đến giá trị ước chừng năm triệu âu địch.

Nhiều như vậy dung dịch. Lấy sản lượng hiện tại. Không biết phải sản xuất bao lâu.

Trần Mộ đột nhiên tâm trạng mày động, hắn nói:

- Số dung dịch này đại khái phải năm triệu âu địch, ta hiện tại cấp bách cần một nhóm thiết bị, nếu như ngươi có thể sử dụng thiết bị trả thay tiền, ta tặng mười phần trăm cho ngươi.

Kiều Phi hứng thú:

- Ngươi muốn thiết bị gì?

Trần Mộ đem danh sách dự định chuyển cho Hề Bình ra. Hắn nghe Kiều Phi cùng người nào đó thấp giọng thảo luận.

Sau một lúc. Kiều Phi liền ngẩng đầu. Sảng khoái nói:

- Hảo, không thành vấn đề! Thiết bị sẽ chuyển đến. Năm triệu âu địch mua ba bộ thì thừa, bốn bộ không đủ. Ta sẽ trực tiếp chuyển cho ngươi bốn bộ. Chiết tính thành sáu triệu, ngươi sẽ thanh toán bàng sản phẩm sau.

Trần Mộ gật đầu:

-Tốt!

Đóng thông tin tạp, Trần Mộ cũng không ngờ vấn đề vừa mới đau đầu thoáng cái được giải quyết. Bất quá khi hắn nhớ tới tin tức Kiều Phi cung cấp, nhất thời trở nên thận trọng hẳn lên.

Hắn gọi Khương Lương.

- Ông chủ.

Khương Lương hành lễ. Cảm giác khôi phục nên Khương Lương hiện giờ có vẻ duệ khí mười phần. Trong mắt giống như hàn quang bắn ra bốn phía, giơ tay nhấc chân phong phạm cùng trước như hai người khác nhau.

Bất quá duy nhất không biến đổi là phong cách hắn làm việc, cẩn thận tỉ mỉ, cực kì chăm chú.

Trần Mộ đem tin tức mới vừa rồi Kiều Phi cung cấp nói một lần, Khương Lương không có bất cứ gì vẻ ngoài ý muốn, thần sắc như thường.

- Thuộc hạ đã hiểu!

Thanh âm không lớn. Nhưng lại phảng phất cái gì đều không thể đả động hắn.

Nhìn Khương Lương trước mắt. Trần Mộ đột nhiên nghĩ tới Ba Cách Nội Nhĩ, có đôi lúc, hai người này cực kì giống nhau, chỉ là Ba Cách Nội Nhĩ bình thường luôn luôn không đứng đắn, mà Khương Lương nhưng lại vĩnh viễn như vậy nhìn không chớp mắt mặt không chút thay đổi. Chỉ khi nào chiến đấu bắt đầu. Hai người mới cực kì tương tự từ thần thái, ánh mắt.

Đem tin tức này nói cho Khương Lương, Trần Mộ liền yên lòng, hắn tin tưởng Khương Lương nhất định sẽ an bài thích đáng, phương diện này năng lực của Khương Lương hơn hẳn hắn.

Ngày thứ hai, Kiều Phi đã đưa thiết bị đến sơn cốc, Trần Mộ lập tức bắt đầu khẩn trương lắp ráp. Có lần trước kinh nghiệm, lần này công việc lắp ráp tiến hành phi thường thuận lợi. Chỉ tốn một hồi lâu, Trần Mộ liền lắp ráp thành bốn máy phân kim. cũng có nghĩa là mỗi ngày sản lượng gia tăng bốn lần.

Nhưng vấn đề đau đầu là, Những linh kiện không cần thiết, chất đống như núi, Kiều Phi lần này đưa tới dụng cụ là sáu triệu. Hơn nữa Hề Bình mua sắm năm triệu. Tổng số là mươi một triệu, mà trong số này, chỉ có không tới hai mươi phần trăm linh kiện dùng lắp ráp máy phân kim. Nói cách khác, Trần Mộ vứt đống gần sáu triệu âu địch linh kiện.

Trần Mộ đối với đống linh kiện này hết sức buồn bực.
Bình Luận (0)
Comment