Tạp Đồ

Chương 338

Trong chớp mắt. Nhân số bọn họ liền ít đi một phần tư, những tạp tu còn lại tinh thần thật sự bị đả kích. Vốn đội hình đã không dày đặc lắm lập tức tản ra, rất nhiều tạp tu ngầm hạ quyết định. Một khi tình thế không ổn, lập tức sẽ rút lui.

Đám tạp tu rốt cuộc cũng khai hỏa, nhưng hỏa lực thưa thớt đánh vào trên ngọn núi. Trừ bỏ làm văng ra vài khối nham thạch, không có bất cứ gì hiệu quả.

Hi Văn Đặc nhíu mày, một bên có che chở. một bên bại lộ dưới hỏa lực đối phương. Điều này khá bất lợi, hai bên giao phong chỉ mới vài giây, nhưng tâm tư hắn không ngừng trầm xuống.

Đây là một đối thủ rất khó chịu!

Trong chớp mắt. Đối phương đã phát động hai đợt công kích. Tần suất công kích như vậy chỉ có tạp tu bộ đội được huấn luyện bài bản mới có thể làm được, không một lần thất bại, hiệu suất kinh người, càng làm cho hắn cảm thấy không ổn chính là công kích của đối phương có thể dễ dàng xuyên thủng lồng năng lượng tạp tu phe mình!

Đám tạp tu này trình độ chỉ bình thường, nhưng bọn họ sử dụng lồng năng lượng tạp cũng không dễ có, những lồng năng lượng này không phải là không gì phá nổi. Nhưng muốn xuyên thủng dễ dàng như thế. Cũng không phải chuyện đơn giản.

Mà ngay cả thủ hạ của hắn. Cũng không phải ai cũng có thể làm được. Nhưng đối phương làm được, điều này nghĩa là đối phương có ít nhất có hơn hai mươi tap tu không dưới đám thủ hạ của mình.

Chuyện này và tin tức bọn họ thu được rất sai biệt, khóe mắt hắn liếc nhìn Văn Tá Phu. Văn Tá Phu sắc mặt xanh mét. Tát cho Y Tùng một bạt tai. Mở mồm mắng to:

- Ngươi *** đi mà làm chó đi? Cung cấp lão tử tình báo kiểu gì? Tạp tu cảm giác tứ cấp?

Lời còn chưa nói xong, dương tay bạt thêm hai cái:

- Ngươi đúg là đồ mắt chó? Tứ cấp tạp tu? Ngươi tìm cho ta tứ cấp tạp tu lợi hại như vậy!

Y Tùng khóc không ra nước mắt, bất chấp dấu tay trên mặt:

- Ông chủ, tạp tu của bọn họ cảm giác thật sự chỉ có tứ cấp! Những người này. Có phải hay không bọn họ mới mời tới?

Sắc mặt Văn Tá Phu hơi dịu lại. Hi Văn Đặc lúc này vội nói:

- Ông chủ, khả năng có thể tính rất lớn, có thể tin tưởng nhãn lực Y Tùng đại nhân, hẳn là sẽ không xuất hiện sai lầm như vậy.

Y Tùng là hồng nhân trước mặt ông chủ. Lúc này nói giúp hai câu, đối với hai người quan hệ có lợi thật lớn.

Quả nhiên, Y Tùng cảm kích nhìn Hi Văn Đặc liếc mắt một cái.

Suy nghĩ một chút. Văn Tá Phu cũng thấy có lý, Y Tùng khó có khả năng ngay cả vấn đề đơn giản như vậy mà tính sai. Hắn hừ một tiếng:

- Đám bụi này không biết từ chỗ nào mượn tới người giúp đỡ, bọn họ tưởng rằng mượn một hai mươi chiến đấu tạp tu liền có thể cùng ta giao tranh?

Y Tùng vội vàng tiếp lời:

- Đại ca, bọn họ muốn mượn cũng chỉ có thể hỏi Kiều gia. Kiều gia có thê cho bọn họ mượn bao nhiêu? Một hai mươi người là cùng, chỉ cần chúng ta gia tăng áp lực, đem đám người này giết chết, bọn họ chỉ có nắm yên cho chúng ta chém giết.

Văn Tá Phu chuyển hướng Y Tùng:

- Không nên lo lắng thương vong. Đem bọn họ toàn bộ giết chết. Nếu không dứt khoát đem ngọn núi này san phẳng!

Hi Văn Đặc biến sắc, biết ông chủ lần này đã quyết tâm nhất định phải đem đám người này tiêu diệt.

Ngay khi ba người đang nói chuyện. Nhân số mất đi một phần ba, còn lại hơn một trăm người cũng chống giữ không được. Đồng thới tản ra bỏ chạy ra sau đám tạp tu phía xa, rồi mới dám hướng đại bộ đội dựa vào.

Văn Tá Phu nhìn về phía đám tạp tu lùi bước. Trong mắt hiện lên một đạo hàn quang. Một bên Y Tùng tâm trạng run lên. Biết đám tạp tu sau khi trở về sẽ rất là xui xẻo.

Đánh tới lúc này. còn chưa nhìn thấy người nào bên đối phương. Trong khi bên mình đã tổn thất ba trăm cái toa xe chiến đấu. Hơn ba trăm tạp tu. Cũng khó trách ông chủ phẫn nộ, việc này dù là ai nếu không phát điên xem như có hàm dưỡng rất tốt.

Hi Văn Đặc cũng tháy màn này, bất quá hắn chẳng quan tâm nhiều như vậy. Nếu như ngay cả cái sơn cốc nho nhỏ này cũng đánh không được. Hắn tin tưởng chính mình sau này cuộc sống cũng khó qua.

- Tạp tu có công kích phá hủy bước ra khỏi hàng.

Hi Văn Đặc trầm giọng ra lệnh.

Trong số chiến đấu tạp tu có mười người bước ra khỏi hàng. Mà tạp tu bình thường còn lại một trăm ba mươi người, Hi Văn Đặc lộ ra vẻ hài lòng, một trăm ba mươi tám người, số lượng này đã vượt qua hắn dự tính.

Một trăm ba mươi tạp tu bị chia làm năm tổ. Mà từng tổ do một gã chiến đấu tạp tu suất lĩnh. Bọn họ chỉ phải làm một việc rất đơn giản, tổ mình bị đánh chỗ nào. Bọn họ toàn lực công kích chỗ ấy.

Bố trí xong hết thảy Hi Văn Đặc lại điều xuất ra năm tiểu đội. Mỗi đội một trăm tạp tu. Hi Văn Đặc ra lệnh đơn giản cho bọn hắn. Toàn lực công kích. Có thể tránh né. Nhưng không được lui về phía sau. Năm tiểu đội phá hủy thì hắn giấu ở trong năm tiểu đội. Bọn họ mới là lực lượng công kích chân chính.

Thấy đối phương biến hóa, Khương Lương hiểu được. Đối phương muốn xuất ra chân lực.

Thấy đối phương hơn sáu trăm tạp tu bay lên trời không. Thân thể hắn không tự chủ được khom về phía trước. Nhanh chóng ra lệnh:

- Tất cả đơn vị, chuẩn bị chiến đấu.

Hơn sáu trăm tạp tu. Giống như mây đen áp đỉnh, mặc dù là ban đêm. Nhưng luồng áp lực vẫn làm cho người ta trong lòng khẩn trương.

Nhìn lướt qua tạp tu chung quanh. Khương Lương thầm thở phào, thủ hạ mặc dù mỗi người sắc mặt ngưng trọng. Nhưng ánh mắt trầm ổn. Không có vẻ bối rối. Xem ra một đoạn thời gian trước trong rừng cây ma luyện. Hiệu quả rất tốt.

Đối phương đã bắt đầu tới gần, Khương Lương cẩn thận tính toán khoảng cách hai bên

Khi đối phương tiến vào phạm vi công kích, hắn quả quyết hạ lệnh:

- Toàn thể đều khai hoả. Công kích!

Lần này công kích không hề giữ lại. Hơn tám mươi miếng năng lượng toa. Như tám mươi tia chớp màu xanh nhạt. Xé rách bầu trời đêm tối như mực, bắn thẳng vào đám mây đen.

Phốc phốc phốc. Những tia chớp xanh nhạt như không gặp phải bất cứ gì chướng ngại, dễ dàng mà xuyên thủng đám mây đen, đâm thẳng hướng chân trời.

Trên bầu trời, hơn tám mươi tạp tu chỉ cảm thấy thân thể cứng đờ. Bọn họ không thể tin cúi đầu nhìn thân mình, dưới ánh chớp màu xanh nhạt. Từng đoá hoa máu kiều diễm bung ra.

Mà theo những hoa máu màu đỏ tươi hiện ra. Trong cơ thể bon họ lực lượng cũng phảng phất trong tích tắc bị mất đi. Bên tai gió thổi vù vù, đại não trống rỗng, trơ mắt nhìn mặt đất càng ngày càng gần, đến khi ý thức hoàn toàn biến mất.

Khi chứng kiến hơn tám mươi đạo năng lượng toa. Sắc mặt Hi Văn Đặc chợt kịch biến!

sắc mặt Văn Tá Phu cũng thay đổi!

Y Tùng mở rộng miệng. Ánh mắt thừ ra như gã ngốc thì thào:

- Khó có khả năng...... Khó có khả năng......

Tám mươi cao thủ? Trời ạ. Những cao thủ này từ chỗ nào xuất hiện?

Đám tạp tu trên bầu trời xuất hiện một trận hỗn loạn, lực công kích đối phương cường đại đủ để cho bọn họ kinh sợ không thôi. Những chiến đấu tạp tu xen lẫn trong đó xem tình hình không ổn, lập tức phát động công kích!

Năng lượng đạn đỏ thẩm, năng lượng quang trứng màu trắng, năng lượng vằn vện màu xanh lục......

Ầm!

Mọi người chỉ cảm thấy trước mắt sáng ngời, ánh sáng chói mắt vô cùng và tiếng nổ mạnh làm cho đám tạp tu choáng váng trong nháy mắt, mọi người vố thức nhắm mắt lại, tiếng nổ thật lớn vang lên. Hình thành khí lưu nóng rực kèm đá vụn, hướng mọi người văng đến.

Khương Lương chỉ cảm thấy trước mắt đột nhiên sáng ngời. Ánh sáng chói mắt thậm chí làm đau cả mắt.

Hải tinh bảo một trận lay động, cả ngọn núi tựa hồ đều run rẩy.

- Tiếp tục công kích.

Khương Lương vẻ mặt không có một tia biến hóa.

Nói xong những lời này. Hắn mới nhìn lại vị trí hải tinh bảo tại đây, trần nhà không có xuất hiện rạn nứt, hắn thở phào một hơi, xem ra Bố Nạp kiến tạo hải tinh bảo, chất lượng vẫn khá đáng tin.

Chờ khi mọi người mở mắt, dưới vụ nổ mới vừa rồi, mấy cái công sự đã bại lộ ra trước mặt địch nhân. Đám tạp tu Xuyên hạ liên minh tạp tu tinh thần đại chấn. những tạp tu có được phá hủy huyễn tạp cũng sôi nổi thả ra công kích.

Mấy ngàn đạo năng lượng thể đan xen trong không trung. Bóng đêm ở một khắc này, rực rỡ đến trí mạng.

Tiếng nổ mạnh không dứt bên tai. Từng cụm ánh sáng chói mắt không ngừng bừng lên, áp lực không khí mạnh đến mức đám tạp tu ngay cả tới gần còn khó khăn. Nhưng cho dù như vậy, bọn họ vẫn như cũ điên cuồng mà phóng thích hết thảy năng lượng thể của mình.

Hi Văn Đặc mím chặt môi. Hai nắm tay dùng sức đến trắng bệch, hai mắt đầy tơ máu, trong ngắn ngủn nửa phút, bọn họ công kích cố nhiên mãnh liệt vô cùng, nhưng là thương vong cũng hết sức to lớn. Làm cho hắn cả người phát lãnh. Hiện tại bầu trời chỉ còn lại có không tới hai trăm tạp tu.

Chiến đấu kịch liệt như vậy, hắn chưa từng có kinh nghiệm quá, không, là từ trước đến giờ chưa từng gặp qua, không tới nửa phút, bọn họ đã chết hơn bốn trăm tạp tu, mà hơn trăm tạp tu có huyễn tạp phá hủy tính, hiện tại chỉ còn lại không tới bốn mươi người, cũng may thủ hạ của hắn chỉ chết ba tên.

Duy nhất làm cho hắn cam thấy may mắn hơn là, cường độ công kích đối phương cũng rõ ràng hạ xuống.

Không chần chừ, hắn cắn răng một cái:

- Tất cả tạp tu lập tức trợ giúp!

Còn lại sáu trăm tạp tu mỗi người mặt hiện vẻ chần chờ. Nhìn thấy trận chiến đấu phía trước can đảm của họ đã mất sạch, làm sao còn dám tiến lên.

Văn Tá Phu sắc mặt dữ tợn:

- “***. Chống lệnh giết chết!

Dưới sự bất đắc dĩ, đám tạp tu lúc này mới xô đẩy nhau tiến tới.

Đám tạp tu biểu hiện không xong khiến cho Hi Văn Đặc giật mình. Nhưng hắn cố nén trong lòng lửa giận. Quay đầu nói với thủ hạ của mình:

- Các ngươi lập tức từ cánh đánh qua. Cẩn thận một điểm, một tên cũng không để lại.”

Bốn mươi chiến đấu tạp tu hiểu ý, lặng yên biến mất trong bóng đêm.

Bên kia sơn cốc, hơn mười đạo hư ảnh lặng yên bay qua ngọn núi, đi trước là Trần Mộ cùng Duy A, phía sau đi theo Lô Tiểu Như, Nhất Tự Mi đám người.

Nhiệm vụ bọn họ là từ cánh đánh qua phía sau đối phương.

Đoàn người đột nhiên ngừng lại, lặng yên mai phục dưới lớp tuyết.

Trần Mộ không ngờ. Bọn họ lại gặp đội ngũ đánh lén của đối phương. Kế tiếp, không thể nghi ngờ là một hồi ác chiến!
Bình Luận (0)
Comment