Một loại cảm giác quen thuộc mà vừa xa lạ tràn ngập ý thức của hắn, tâm trạng hắn máy động.
Cơ hồ vô thức, hắn làm một động tác đơn giản ---- mở mắt.
Màu trắng trần nhà, ánh đèn treo chói mắt......
Một niềm vui như điên nảy lên trong lòng, hắn mở mắt ngồi dậy, không thể tin nhìn hai tay. Trời ạ! Mình đã tỉnh dậy! Sức sống lại vui sướng tràn vào tất cả ngóc ngách cơ thể, cảm giác quen thuộc mà lại có vài phần xa lạ, làm cho mũi hắn nhột nhạt.
Còn sống, thật tốt!
- Ông chủ!
Tô Lưu Triệt Nhu vui mừng lẫn sợ hãi thét lên cơ hồ muốn thủng màng nhĩ Trần Mộ. Trần Mộ quay đầu lại, chứng kiến Tô Lưu Triệt Nhu rơi lệ đầy mặt, tay nàng dùng sức bụm miệng, trong hai mắt đầy nước mắt vui mừng lẫn sợ hãi và không cách nào tin nổi.
Ngoài cửa truyền đến vài thanh âm rối loạn. Ngay sau đó cửa bị thô bạo đẩy ra, Ba Cách Nội Nhĩ, Hề Bình và Duy A vọt vào.
- Ông chủ!
Thấy mọi người gương mặt tiều tụy, Trần Mộ trong lòng ấm áp.
Bởi vì lo lắng trụ sở hỗn loạn, tin tức Trần Mộ hôn mê vẫn bị mấy người phong tỏa, lần này mấy người cũng hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì Trần Mộ lúc này đã là nhân vật trung tâm, linh hồn của trụ sở và bọn họ. Vị trí của hắn không ai có thể thay thế, Ba Cách Nội Nhĩ không được, Hề Bình cũng không được.
- Ông chủ, trong thân thể ngươi......
Ba Cách Nội Nhĩ có chút chần chừ hỏi.
Trần Mộ vừa nghe, liền biết bọn họ đã biết chuyện trong cơ thể mình có sợi tơ xanh. Đối với Ba Cách Nội Nhĩ mấy người. Hắn khá tín nhiệm, liền đơn giản gật đầu:
- Ừ, trước kia bị một cao thủ gieo vào một sơi tơ cổ quái. phát tác không định kì.
Mặc dù đã sớm biết, mấy người vẫn lộ ra vẻ khiếp sợ. Sơi tơ cổ quái gì đó dĩ nhiên là bị người gieo vào! Thủ đoạn quỷ dị này, bọn họ chưa bao giờ nghe thấy.
Vẻ mặt Trần Mộ vẫn thong dong, trấn an mấy người:
- Nó chỉ phát tác mấy lần, bình thường nằm phục, không gây ảnh hưởng gì.
- Cái này có biện pháp nào giải trừ không? Vị cao thủ kia có thể hay không? Ông chủ biết hắn không?
Hề Bình tiếp lời hỏi.
Trần Mộ vuốt vuốt mũi, cười khổ:
- Người kia ta cũng không biết. Nàng lần trước giao thủ cùng một vị cao thủ khác, hiện tại ở nơi nào không rõ. Bất quá, Tô lưu tiểu thư đoán, kim ban nhuyễn dịch khuẩn có thể hữu dụng.
Từ lần từ biệt nọ, Trần Mộ không có bất cứ tin tức gì liên quan đến ma quỷ nữ.
- Chúng ta đã nghĩ biện pháp tìm ra kim ban nhuyễn dịch khuẩn!
Ba Cách Nội Nhĩ quả quyết nói, tiếp theo oán trách Trần Mộ:
- Ông chủ, chuyện lớn như vậy, ngươi tại sao không nói cho chúng ta một tiếng. Chúng ta mặc dù năng lực có hạn, cũng có thể ngẫm ra biện pháp a.
Trần Mộ không nhịn được lần nữa vuốt vuốt cái mũi của mình, có vài phần không có ý tứ nói:
- Ta cảm thấy. Lấy thực lực của ta, nghĩ đến kim ban nhuyễn dịch khuẩn căn bản khó có khả năng, cũng không ôm cái gì hy vọng xa vời. Lần trước vốn tưởng rằng trên người Tổ Trữ có, không ngờ hắn cũng không có.
Ba Cách Nội Nhĩ nghe vậy, hai mắt đảo lộn, tức giận nói với Hề Bình:
- Làm việc đã lâu, ông chủ đúng là không tin tưởng chúng ta.
Hề Bình bổ sung một câu:
- Nhưng lại đối với chính mình không tin tưởng.
- Đúng là dọa người a, chúng ta làm sao chia sẽ.
Ba Cách Nội Nhĩ chép miệng, vẻ mặt không thể diễn tả.
Hề Bình châm thêm:
- Không cầu tiến
Vẫn duy trì trầm mặc Tô Lưu Triệt Nhu đột nhiên nói một câu:
- Không nam nhân!
Những lời này có chút lực sát thương, vẻ mặt mọi người nhất thời quái dị hẳn lên. Mà Trần Mộ dưới sự chỉ trích của mấy người chỉ có cười khổ liên tiếp. Bất quá, hắn cũng biết mọi người là lo cho hắn, nên cũng không tức giận.
Trần Mộ là một người khá mâu thuẫn. Rất nhiều lúc. Hắn là người chăm chỉ khắc khổ đến siêu việt, bởi vì không ai hiểu được lẽ sinh tồn hơn hắn. Hơn nữa thủy chung bảo trì tâm trí bình tĩnh, lý trí tỉnh táo, biết nắm bắt. Đúng là những ưu điểm, giúp cho hắn thành tựu như hôm nay.
Song, kinh nghiệm cũng giúp cho hắn càng ý thức khoảng trống xã hội trong mắt hắn, luôn luôn rộng lớn, trong tiềm thức hắn thế gia nhà giàu có vẫn đúng là không cách nào chạm đến. Cứ việc hắn cùng bọn họ đã có rất nhiều giao đạo không phải trong một đêm hình thành, mà là hơn mười năm. Khắc sâu trong lòng hắn một nhận định bất biến.
Cho nên dù hắn biết kim ban nhuyễn dịch khuẩn có thể trợ giúp mình trị quái tật, nhưng thế gia đại tộc nắm giữ chúng nó lại làm cho hắn cơ bản không ôm hy vọng xa vời.
Hắn rất rõ sự thật.
Thấy Trần Mộ cười khổ, Ba Cách Nội Nhĩ nghiêm mặt nói:
- Ông chủ, ta không nói giỡn. Ngài đại khái còn chưa rõ năng lực ngài sở hữu! Nhưng là tại trong mắt chúng ta, ngài đã đủ cường đại!
Thần kỳ, Ba Cách Nội Nhĩ nói ra đều được Hề Bình, Tô Lưu Triệt Nhu mấy người nhất trí, ngoại trừ Duy A, hắn vẫn không chút thay đổi.
- Ngài mới hai mươi tuổi, nhưng lại có được trình độ kỹ xảo chế tạp đại sư. Hơn nữa ngài còn phá vỡ thông lệ không thể kiêm tu của chế tạp sư cùng tạp tu, ngươi vẫn là một gã tạp tu xuất sắc! Tại phương diện tạp tu, ngài cũng là một thiên tài. Hơn nữa, ngài xem, cơ nghiệp này là ngài tự tay gầy dựng như vậy thực lực không thể nghi ngờ!
Ba Cách Nội Nhĩ khi nói lời này, vẻ mặt hết sức tôn kính.
- Ông chủ, ngài là người thiên tài nhất ta gặp qua!
Hề Bình cũng đồng ý nói.
Vẻ mặt Trần Mộ mờ mịt, rất hiển nhiên, Ba Cách Nội Nhĩ cùng Hề Bình nói không có gợi nên sự đồng tình của hắn. Bởi vì nói về chế tạp, hắn cảm thấy mình chẳng qua là tay ngang, tất cả đều do thần bí tạp phiến kia, còn có trù tạp lý luận thần kỳ. Về phương diện tạp tu lại càng không cần phải nói, chính mình ngay cả cơ bản chương trình học tạp tu cũng không có biết qua. trước mặt Duy A chỉ kiên trì nửa phút cũng đã đáng mừng rỡ.
Như vậy, mà cũng gọi là cường đại?
Nhìn vẻ mặt Trần Mộ, Ba Cách Nội Nhĩ liền không tiếp tục khuyên bảo. Theo hắn thì Trần Mộ cái gì cũng tốt, nhưng là thiếu chí tiến thủ, thiếu dã tâm, thiếu khí phách, những điều này đúng là uy hiếp. Nhưng là Ba Cách Nội Nhĩ cũng rất rõ ràng, chủ nhân của mình thoạt nhìn qua hết sức tùy tiện, nhưng là sâu trong nội tâm kì thật hết sức cố chấp.
Hề Bình cũng là một lão hồ ly. Ba Cách Nội Nhĩ có thể nhìn ra, hắn như thế nào lại nhìn không ra? Hai người hết sức ăn ý liếc nhau, cũng chỉ bất đắc dĩ nhún nhún vai.
Bất quá hai người cũng biết. Trên đời này nào có sự tình gì hoàn mỹ? Nếu như Trần Mộ thật sự có dã tâm, có khí phách, hai người cũng chưa chắc nguyện ý đi theo hắn. Hai người lăn lộn trường đời rất lâu, gặp qua chuyện nhân thế cũng nhiều không đếm xuể, dụ làm th ủh ạ dưới tay kẻ chính thức kiêu hùng, cuộc sống cũng không khá giả nhẹ nhàng như hiện tại.
Đúng lúc này, thông tấn khí trên tay Hề Bình vang lên. Hề Bình nhìn thoáng qua, cả cười:
- Đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh. Nhạ, đây là tin tức về kim ban nhuyễn dịch khuẩn tuyết hoa tạp tu đoàn đưa tới. Theo tin tức, hiện tại ngoài lục đại có kim ban nhuyễn dịch khuẩn, còn có mười lăm nhà cũng có, mặt khác, còn có bảy nhà nữa có thể có.
- Nhiều vậy sao?
Trần Mộ rõ ràng sửng sốt, hắn cứ tưởng rằng chỉ cấp bậc như lục đại mới có. Không nghĩ tới lục đại dĩ nhiên mỗi nhà đều có, nhưng lại còn có mười lăm nhà, về phần bảy nhà có thể có, Trần Mộ không quan tâm.
Ba Cách Nội Nhĩ cười lạnh địa lắc đầu:
- Nhiều? vậy cũng gọi nhiều? Đây chính là cả liên bang! Quá xa thực tế. Mục tiêu chỉ có thể tập trung tại thiên đông lý khu. À, chúng ta nhìn một chút, thiên đông lý khu trừ Sương Nguyệt Hàn Châu, chỉ có một nhà có được, còn có một nhà có thể có được.
- Bỏ qua nhà có thể có đi, ngay cả bọn Mạc Bố Lý đều không thể xác định, chúng ta phỏng chừng cũng dò xét không ra cái gì.
Hề Bình nói.
Ánh Trần Mộ rơi vào một cái tên, nhẹ giọng nói:
- Đông thụy thái thúc.
- Xem ra chúng ta phải tập trung vào thái thúc thế gia. Muốn lây được thứ này của Sương Nguyệt Hàn Châu gần như là không thể được. Bất quá đông thụy thái thúc là nhà nào? Sao ta không có nghe nói qua?
Ba Cách Nội Nhĩ vuốt cằm cân nhắc.
Đối với Ba Cách Nội Nhĩ, Hề Bình không nể nang. Chế ngạo nói:
- Ngươi ngoại trừ nữ nhân, còn biết cái gì?
Ba Cách Nội Nhĩ mặt đủ dày, cười hắc hắc, thần sắc thản nhiên:
- Ngươi không cần chế giễu. Ngươi vừa nhắc ta thấy cả người có chút ngứa.
Hề Bình đảo mắt, nhìn vào cái tên này:
- Đông thụy chắc là đông thụy địa khu, nơi này cách chúng ta khá xa a, cón xa hơn cả thiên hồ thành. Thái thúc là một họ, xem ra chúng ta phải tìm hiểu một chút về nhà thái thúc này. Tự nhiên nắm giữa đồ tốt như kim ban nhuyễn dịch khuẩn, phỏng chừng rất nhiều lai lịch a.
Thấy Hề Bình và Ba Cách Nội Nhĩ tại sốt ruột vì mình mà tính toán. Trần Mộ trong lòng ấm áp.
Hắn suy nghĩ một chút rồi nói:
Chuyện điều tra này từ từ sẽ đến. Được rồi, ta làm ra sáo tạp mới các ngươi còn chưa có xem qua. Đi, chúng ta đi nhìn một chút.
Vừa nói chuyện sáo tạp, Ba Cách Nội Nhĩ nhất thời lên tinh thần, liên tục không ngừng nói:
- Đi xem một chút đi!
Hắn đối với sáo tạp mới tràn ngập chờ mong, Trần Mộ mỗi lần đều làm cho người ta gặp ngoài ý muốn vui mừng lẫn sợ hãi. Tô Lưu Triệt Nhu đối với việc biểu thị tạp phiến không có gì hứng thú, liền đi nghỉ ngơi, mấy ngày này vì chiếu cố Trần Mộ khiến nàng mệt muốn chết rồi. Mà Hề Bình đối với chuyện này cũng không cảm thấy hứng thú, hắn hiện tại chỉ hứng thú với cái gọi là đông thụy thái thúc, hận không thể lập tức đối này tiến hành một phen điều tra.
Trần Mộ lần này chế tạo sáo tạp không phải một loại, mà là vài loại. Trong lần cùng xuyên hạ liên minh chiến đấu, hắn liền phát hiện nhược điểm sáo tạp chiến thuật. Sáo tạp chiến thuật uy lực đủ mạnh, nhưng thiếu biến hóa, hơn nữa tính cơ động rất kém, nên rất dễ dàng bị địch nhân khắc chế.
Cho nên lần này chế tạo sáo tạp, Trần Mộ liền làm ra vài loại sáo tạp, như vậy có thể làm cho sáo tạp chiến thuật phong phú hẳn lên.
Trong phòng huấn luyện, có ba gã tạp tu đã sớm nhận được mệnh lệnh đứng chờ. Ba người này là sáo tạp tạp tu may mắn còn tồn tại, bọn họ đã sớm quen thuộc với sáo tạp, bởi vì kiên trì luyện tập tuyết hãm pháp, cảm giác bọn họ đã đột phá tứ cấp mà vào cấp năm.
Ba người biết hôm nay được thử nghiệm tạp phiến mới nên hưng phấn đến cực điểm.
đầu tiên Trần Mộ lấy ra ba tấm táp phiến màu xanh nhạt, Ba Cách Nội Nhĩ tò mò hỏi:
- Đây là tạp phiến gì?
Vừa đưa ba tấm tạp phiến cho ba gã tạp tu, Trần Mộ vừa nói:
- Cái này không khác lắm sáo tạp trước kia, bất quá tính năng có đề cao.
Ba tạp tu loay hoay một hồi, rất nhanh hiểu được sử dụng như thế nào.
Đông! Một âm thanh buồn bực nặng nề như búa tạ phát ra.
Ba Cách Nội Nhĩ cảm thấy trái tim tựa hồ chấn động, khó chịu nói không nên lời. Bộ tạp phiến này phát ra tiếng huýt gió thấp giọng quái dị, khác hẳn lúc trước.
- Thương tổn giá trị 3000!
Khi chứng kiến con số này cảm giác khó chịu của Ba Cách Nội Nhĩ lập tức không cánh mà bay, hắn mở to hai mắt, vui mừng lẫn sợ hãi không hiểu chỉ vào con số biểu hiện trên bia ngắm, lắp bắp:
- Trời ạ, ba nghìn, ba nghìn...... ta mê sao? Trời ạ! Ta phát điên rồi!
Chỉ thấy một trung niên lúc này khua tay múa chân, khuôn mặt vặn vẹo, vẻ mặt điên điên.
Con số này cũng ngoài ba vị tạp tu dự liệu, bọn họ nhìn tạp phiến trên tay ánh mắt cuồng nhiệt vô cùng. Không có tạp tu nào không thích tạp phiến sát thương cường đại! Ba nghìn giá trị thương tổn, đủ để nó trở thành công kiên lợi khí, lồng năng lượng bốn sao gặp- phải công kích này, cũng chỉ yếu ớt như tờ giấy. cỡ lồng năng lượng năm sao bình thường cũng trở nên vô lực.
- Ta đối với việc chúng nó phóng thích kết cấu năng lượng toa tiến hành ưu hóa, hình thành năng lượng thể phía trước hơi nhọn, hơn nữa mặt ngoài có rãnh xoắn ốc, như vậy gia tăng sự xoay tròn và ổn định tính phi hành. Việc này cũng làm tốc độ phi hành nhanh hơn gâp ba lần trước kia. Hơn nữa hai dò xét tạp ta cũng tiến hành ưu hóa, trước kia là tập trung chéo, hiện tại tăng thêm giao thoa tập trung, độ chuẩn xác càng cao. Có thể trong vòng mười nghìn thước tiến hành chuẩn xác công kích từ xa.
Trần Mộ chậm rãi nói, khi nói đến tạp phiến thần sắc hắn luôn luôn tràn ngập tự tin. Nhưng hắn vẫn có chút tiếc rẻ nói:
- Tuy nhiên vì phải đảm bảo uy lực, tần suất bắn của nó không thể đề cao, ngược lại giảm xuống không ít, cho nên phạm vi sử dụng chỉ có hạn.
Ba Cách Nội Nhĩ lập tức ý thức được cách dùng loại tạp phiến này. Loại tạp phiến này thích hợp nhất dùng để ngắm bắn cao thủ của đối phương, chuẩn xác tập trung, siêu cao công kích, không phải là vì mục đích này mà sinh ra sao? Hắn có thể tưởng tượng, tại chiến trường hỗn loạn, đột nhiên bay tới một toa dễ dàng xuyên thấu lồng năng lượng, cao thủ đối phương từ trên trời rơi xuống.
Soàn soạt hoắc, cảnh này quá mỹ diệu!
Về phần công kích tần suất chậm, điều này phải chấp nhận. Nếu không ai cũng không có đường sống. Hơn nữa theo Ba Cách Nội Nhĩ, nó có tầm bắn siêu xa bù cho nhược điểm tần suất bắn chậm. Huống hồ từ xa, cũng có nghĩa là bọn họ có phạm vi lựa chọn điểm phục kích lớn hơn nữa.
Hưng phấn chưa hết, Trần Mộ lại lấy ra hai tạp phiến đỏ rực.
Hai tạp phiến sáo tạp? Ba Cách Nội Nhĩ nhất thời lạ bị câu dẫn. Cho tới bây giờ, Trần Mộ chế tạo đều trong pham vị bộ ba sáo tạp, lần đầu tiên hắn nhìn thấy chỉ có hai tấm sáo tạp.