Tạp Đồ

Chương 469

Mười chiêu đối với tạp tu mà nói chỉ là trong nháy mắt.

Không khí trong đại sảnh hòa hoãn hơn không ít. Mọi người đều tin Bạch tổng quản đang chừa một đường lui cho nữ nhân của Pháp Á này. Chỉ cần hắn không giết người, thần kinh của khách khứa cũng sẽ không căng thẳng như vậy. Bọn họ sợ nhất là hắn giết người ở đây. Trong số bọn họ có thể nói chẳng ai tay còn sạch sẽ, nhưng đứng cạnh một người nổi tiếng nhờ giết người, thần kinh bọn họ vẫn không kìm được mà căng thẳng cao độ.

Bất quá, hôm nay Bạch tổng quản hình như cũng không có ý này. Điều này khiến bọn họ thầm cảm thấy may mắn, bầu không khí trong đại sảnh cũng hòa dịu lại, mọi người mang theo vài phần tâm tình coi náo nhiệt quan sát trận chiến giữa hai người.

Người có tiếng, cây có bóng, tên tuổi Tây Trạch đã sớm vang dội, đã in sâu trong lòng đám tạp tu liên bang, mặc dù nam nhân trước mắt chỉ là đệ tử của Tây Trạch nhưng Tiểu Man vẫn không dám có chút nào lơ là. Nàng kích hoạt tạp phiến trong độ nghi của mình.

Hàn ý nhanh chóng lan tràn trong đại sảnh, nhiệt độ nhanh chóng giảm xuống. Giữa không trung, trên lưng Tiểu Man đột nhiên xuất hiện một đôi cánh năng lượng màu lam thon thả, đôi cánh vươn ra từ hai bên sườn, kéo dài tới cao hơn hai vai một chút nhưng lại mở rộng ra chừng hai thước. Cặp cánh này do vô số đao năng lượng tạo thành, mỗi đao năng lượng rộng chừng hai ngón tay, toàn bộ bao phủ bởi ánh sáng mầu lam tinh thuần. Cặp cánh do vô số đao năng lượng trong suốt này như vô số mảnh ngọc bích nhỏ mà thành. Khi đôi cánh mở rộng, một cỗ hàn khí sinh ra, cặp cánh này tựa như làm bằng băng vậy.

Tấm thảm mềm mại dưới tác dụng của cỗ hàn ý bỗng trở nên vô cùng cứng rắn, còn khu vực gần Tiểu Man thậm chí xuất hiện những bông tuyết nhỏ.

Đôi mắt Vinh Minh ngưng trọng, thốt lên: “Lam Băng Phù Dực!”

Các tạp tu trong đại sảnh đều biến sắc, ánh mắt trở nên phức tạp.

Lam Băng Phù Dực, tạp phiến năm sao, sau khi kích hoạt nó có thể hình thành hai cánh do những đao năng lượng màu lam. Đây là một tấm tạp phiến cực phẩm được mọi người công nhận. Hai cánh của nó có thể không cần Khí Lưu tạp trợ giúp mà vẫn thoải mái bay lượn. Không chỉ như vậy, đôi cánh màu lam còn tự tỏa ra khí tức băng hàn. Điều này đối với tạp tu cận chiến có tác dụng suy yếu cực lớn, mà bản thân người sử dụng lại không hề bị ảnh hưởng. Hai cánh do một ngàn phiến đao năng lượng tạo thành, mỗi phiến đều có lực sát thương kinh người.

Tấm tạp phiến này đã tạo nên rất nhiều truyền kỳ trong liên bang, nhưng ai cũng không ngờ Pháp Á lại có thể có được tấm tạp phiến này. Hơn nữa xem ra Pháp Á không chỉ có tấm tạp phiến mà còn có cách thức chế tạo và truyền thừa của nó.

Bọn họ còn tưởng rằng nữ nhân luôn mồm xưng đại biểu Pháp Á này bất quá chỉ là một tiểu nhân vật, giờ không còn ai dám xem thường Tiểu Man nữa. Có thể sử dụng Lam Băng Phù Dực sao lại là tiểu nhân vật được?

Trần Mộ lần đầu thấy tấm tạp phiến khó hiểu như vậy. Năng lượng mô phỏng cũng không hiếm thấy, ví dụ loại phổ thông nhất như Liệt Diễm Long tạp là phóng ra năng lượng thể hình rồng, song mô phỏng như trước mặt hắn chưa bao giờ thấy qua. Mỗi phiến đao năng lượng như bảo thạch mài nên, hoàn toàn không giống hình thái năng lượng.

Năng lượng mô phỏng thật ổn định, chỉ một điểm này cũng đủ khiến Trần Mộ thầm kinh ngạc. Điểm này đủ thấy những đao năng lượng có kết cấu năng lượng vô cùng hợp lý. Mà một khi kết cấu của năng lượng thể xắp xếp hợp lý, tốc độ tiêu hao năng lượng của nó sẽ được giảm xuống. Điều này có nghĩa là cặp cánh khổng lồ này thật ra cũng không tiêu hao kinh người như người ngoài nhìn vào.

Cảm thụ được ý lạnh thấu xương, Trần Mộ dám khẳng định những phiến đao năng lượng này có nhiệt độ cực thấp. Nếu bị những đao năng lượng này bắn trúng bản thân sẽ lập tức bị đông cứng. Yêu cầu thân thể khi chiến đấu của hắn rất cao, bất cứ sự trì hoãn nào cũng tạo thành khuyết điểm chí mạng với hắn.

Tấm tạp phiến này dù tạp tu liên bang rất quen thuộc nhưng Trần Mộ lại chẳng biết gì cả. Lam Băng Phù Dực rốt cuộc có tính năng gì, hắn chỉ có thể từ hình thái năng lượng thể của đối phương mà suy đoán. Nhưng, cho dù như vậy hắn cũng không hề sợ hãi.

Không ngừng chiến đấu khiến cho tố chất tâm lý của hắn ngày càng thành thục, có thể trấn tĩnh lạnh lùng đối diện với bất cứ tình huống nào. Thực lực của Tiểu Man tăng cao đã sớm nằm trong dự đoán của hắn. Lam Băng Phù Dực tuy mới gặp nhưng tạp phiến hắn từng thấy qua cũng vô số.

Con ngươi co rút lại, tấm mặt nạ màu trắng khiến người ngoài không nhìn được thái độ của hắn. Hắn vẫn lẳng lặng đứng đó, như thờ ơ với Lam Băng Phù Dực của Tiểu Man, càng khiến người khác cảm thấy cao siêu khó dò.

Pháp Á xuất thủ là Lam Băng Phù Dực vang danh, còn truyền nhân của Sát thần Tây Trạch, Bạch tổng quản sẽ dùng cái gì?

Thế giới đầy màu sắc trước mắt nhanh chóng phai nhạt hóa thành vô số đường cong trắng đen. Chúng đan xen tạo thành những hình dáng. Dưới trạng thái Linh Thức, tâm tình Trần Mộ càng thêm trấn tĩnh, những tiếng khen ngợi tấm tắc truyền tới tai hắn, nhưng ý thức của hắn lúc này như bị hút ra, đứng trên cao quan sát hết thảy.

Tiểu Man bị phân giải thành vô số sợi mỏng như sợi tóc. Bất cứ biến hóa nhỏ nào trên khuôn mặt nàng đều bị Trần Mộ thông qua biến hóa của kết cấu dày đặc mà nắm bắt. Nhưng khiến hắn cảm thấy kinh ngạc nhất là cặp cánh băng trên lưng nàng lại không thể nào phân giải. Ngoại trừ vài đường cong nhỏ, có thể thấy được hình thái đại khái của nó ra còn kết cấu rất nhỏ của nó lại không thể nào tiến hành phân giải.

Trần Mộ lần đầu gặp phải tình huống này, hắn chợt hiểu rõ, hẳn là trình độ trạng thái Linh Thức của mình không đủ, không cách nào lập ra mô hình của đôi cánh băng này. Điều này khiến hắn càng thêm cẩn thận, thực lực Tiểu Man tăng trưởng vượt xa dự tính của hắn.

Mười chiêu..

Trên bầu trời Tiểu Man hai mắt biến thành màu u lam, không nhìn ra chút khẩn trương hay lo lắng, nàng lạnh lùng nhìn Trần Mộ.

Trần Mộ ra tay!

Thân hình nhoáng lên, hắn bỗng dưng biến mất.

Quá nhanh! Tạp tu xung quanh đều biến sắc, bọn họ chỉ thấy mắt hoa lên, Bạch tổng quản đã không thấy đâu nữa rồi, ngay cả Vinh Minh cũng ngạc nhiên. Hắn phát hiện thực lực Bạch Tổng quản lại có tiến bộ so với trận đấu cùng Ba La Già!

Là lần trước hắn cố ý ẩn giấu hay gần đây tiến bộ? Vinh Minh vẻ mặt biến đổi, cho dù là loại nào thì đều thấy được Bạch tổng quản đáng sợ. Nếu lần trước hắn ẩn giấu thực lực vậy cho thấy hắn tâm cơ thâm trầm, lòng dạ sâu sắc, am hiểu ẩn nhẫn. Một khi đắc tội người như vậy hậu họa vô cùng. Mà nếu như là tiến bộ trong khoảng thời gian này.. Nghĩ vậy Vinh Minh cảm thấy trong miệng hơi khô đi, vậy chỉ có thể nói thiên phú của Bạch tổng quản quá mức kinh khủng. Huống hồ trên người Bạch tổng quản không nhìn ra nửa điểm hiếu sát cùng nóng nảy của Tây Trạch. Vinh Minh âm thầm suy nghĩ, nếu không phải Đàm Vũ Mân tự mình nói ra hắn cũng không dám chắc chắn thân phận của Bạch tổng quản. Hắn không khỏi thầm xúc động, Tây Trạch thật may mắn, có thể thu nhận một đệ tử như vậy cũng không uổng một thân bản lĩnh.

Hắn bỗng nhiên liếc nhìn Đàm Vũ Mân sắc mặt dửng dưng. Nàng sao lại biết được thân phận Bạch tổng quản.

Trong số tạp phiến của Trần Mộ, Bách Biến không được trọng dụng nhiều bởi lực sát thương của nó quá thấp, khi Trần Mộ chiến đấu trực diện với địch thủ thường khó phát huy tác dụng. Nhưng trong số tất cả tạp phiến, nó là tạp phiến mà Trần Mộ quen thuộc nhất. Tấm tạp phiến này từ thiết kế tới chế tác đều là do bản thân hắn hoàn thành. Hơn nữa kết cấu của nó không phức tạp phư Tiểu Hài, sử dụng hoàn toàn đều là kiến thức mà hắn quen thuộc.

Một đạo ánh sáng màu xanh yếu ớt như một cầu vồng xẹt qua bầu trời.

Trong nháy mắt khi Trần Mộ biến mất, Tiểu Man cũng ra tay. Ba tấm đao năng lượng màu lam rời khỏi cánh băng của nàng. Tạo thành hình tam giác bắn về phía Trần Mộ.

Đao năng lượng mỹ lệ tinh thuần như bảo thạch song lại toát ra khí tức đoạt mệnh. Tiếng rít khi bay với tốc độ cao làm mọi người thầm căng thẳng. Chúng như ba đạo lam quang, nhanh tới mức người ta khó bắt kịp.

Ba!

Ba đạo lam quang chính diện va chạm với đạo ánh sáng. Vốn mọi người còn nghĩ đối chọi ba đạo lam quang tinh thuần kia, đạo ánh sáng xanh mờ nhạt kia không có chuyện gì phải lo lắng. Nhưng ánh sáng xanh kia lại lập tức bị ba đạo đao năng lượng đánh tan, ba phiến đao năng lượng như ba mảnh ngọc bích xuyên qua mũi nhọn vừa vỡ, dường như sẽ nhanh chóng chạm vào Trần Mộ.

Vinh Minh không tự chủ được nhíu mày, lẽ nào Bạch tổng quản còn muốn ẩn giấu? Hắn tuy không biết tạp phiến trên tay Trần Mộ nhưng cũng có thể đoán ra tinh cấp và uy lực của nó, dùng một tạp phiến như vậy đối mặt với Lam Băng Phù Dực, trừ phi tới cấp bậc của Tiêu Nguyên và Tiêu Tư, nếu không thật chẳng có chút phần thắng.

Nhìn ánh mắt dưới tấm mặt nạ màu trắng, hắn càng lúc càng nhìn không thấu. Bạch tổng quản tha cho nữ nhân này cũng không ngoài dự đoán của hắn, ngoại trừ kẻ điên như Tây Trạch thì người thường đều sẽ lựa chọn chính xác. Trong dự tính của Vinh Minh, Bạch tổng quản hẳn sẽ dùng bản lĩnh thật sự của mình khiến đối phương sợ hãi một chút sau đó rộng lượng bỏ qua việc này. Làm vậy hắn có thể có được danh tiếng mà cũng không đắc tội Pháp Á. Song nếu hắn bị nữ nhân này đánh bại hắn sẽ lập tức bị người khác cười nhạo là ngu xuẩn, không biết lượng sức mình, thanh danh sẽ lập tức tiêu tán.

Trần Mộ nhẹ nhàng tránh khỏi ba đạo đao năng lượng.

Cùng lúc đó, năng lượng màu xanh nhạt trên tay phát sinh biến hóa lần thứ hai, ngón tay phải của hắn bắn lên một đạo hư ảnh, vô số năng lượng tuyến rất nhỏ phóng ra với tốc độ kinh người. Những năng lượng tuyến rất nhỏ này đan xen vào nhau, trong chớp mắt đã tạo thành một cái lưới lớn trùm lên đầu Tiểu Man.

Chiêu thức này có thể nói rất đẹp, biểu hiện ra khả năng khống chế cảm giác hùng mạnh và tinh tế của Trần Mộ. Những khách nhân chỉ kịp thấy một tấm lưới năng lượng đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu Tiểu Man như có ma thuật, nhưng những tạp tu này sau khi khen ngợi sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng.

Vô số sợi năng lượng đan xen, sát khí ẩn tàng, bất cứ một sợi năng lượng nào đều có thể thả ra gai năng lượng.

Tiểu Man khuôn mặt bất động, cứ như không thấy tấm lưới năng lượng lớn kia, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn Trần Mộ.

Ngay lúc tấm lưới năng lượng khó khăn lắm mới hạ xuống đỉnh đầu của nàng, thì cặp cánh băng sau lưng vung mạnh lên. Lam quang đan xen vào nhau với tốc độ mắt thường khó thấy được, tấm lưới năng lượng vừa rồi còn kín không kẽ hở nhanh chóng bị phá thành từng mảnh nhỏ.

Trên không trung, khắp nơi đều là sợi năng lượng bị cắt nhỏ, tấm lưới năng lượng lớn này bị cắt thành vô số mảnh.

“Vô dụng, trước mặt Lam Băng Phù Dực, công kích như vậy là quá hoa mĩ mà không thực dụng.” Một tạp tu không nhịn được lắc đầu nói.

Vinh Minh nghe được câu này nhưng hắn cũng không rời mắt. Hắn đã từng thấy Trần Mộ trong chớp mắt giết bốn người, không tin Trần Mộ chỉ có chút thủ đoạn đó.

Từng sợi năng lượng bay toán loạn trên bầu trời, như những sợi tơ trong gió. Nhìn những sợi năng lượng nhỏ không bị tiêu tán này, Vinh Minh trong lòng máy động, lẽ nào…

Không đợi hắn suy nghĩ, từng sợi năng lượng khắp bầu trời bỗng nhiên căng ra, thẳng tắp như mũi châm.

Ông!

Như một đàn ong cùng kêu lên! Mọi người nhìn thấy một cảnh tượng, ngàn vạn đạo ánh sáng chợt co về một điểm, quang hoa như mưa khắp bầu trời. Kín kẽ như túi. Năng lượng châm vừa phiêu tán giữa không trung bỗng từ bốn phương tám hướng đồng loạt bắn về phía Tiểu Man.

Biến cố đột nhiên này hoàn toàn ngoài dự liệu của mọi người, các tạp tu vừa rồi còn cười lưới năng lượng không chịu nổi một đòn lúc này mới chết lặng cả người.

Con ngươi của Tiểu Man co rút lại. Nàng rốt cuộc cảm thấy khí tức nguy hiểm. Thân hình co lại, hai cánh khép vào đem toàn bộ thân hình nàng bao lấy. “Hừ!” Một tiếng hừ lạnh từ mũi, thân hình nàng đột nhiên biến mất.

Nàng có băng dực, nhưng bản thân cũng có tốc độ kinh người, điểm này bất cứ ai quen thuộc với người hiểu cách sử dụng Lam Bằng Phù Dực đều biết. Nhưng có lẽ không ai biết tốc độ của nàng rốt cuộc đạt tới mức nào.

Cơn mưa châm thanh thế cực lớn không chút dấu hiệu hóa thành một loạt mảnh vỡ. Tình cảnh ngàn vạn mũi năng lượng châm bị phá vỡ đồ sộ tới cực điểm. Năng lượng châm màu xanh bị kích vỡ bay lả tả trong không khí. Toàn bộ đại sảnh trong giờ phút này bị những mảnh vỡ bao phủ tạo thành một cảnh tượng mê ly.

Cảnh tượng tuyệt mỹ này khiến cho đám phu nhân ngạc nhiên than thở. Các tạp tu thì vẫn không di dời ánh mắt nửa phần. Ánh mắt bọn họ đều tập trung trên hai người giữa không trung, khuôn mặt đều chứa vẻ hoảng sợ.

Ngay lúc Tiểu Man sử dụng băng dực để bảo vệ và dùng tốc độ để lao ra từ trong cơn mưa châm, Trần Mộ đã ở trước mặt nàng. Trong mắt mọi người thì dường như Tiểu Man tự bay tới trước mặt Bạch tổng quản. Điều này thật đáng sợ!Bạch tổng quản biểu hiện ra ngoại trừ năng lực khống chế cảm giác đáng sợ còn có năng lực chiến thuật bọn họ không thể tin được! Từ đạo ánh sáng xanh thứ nhất tới lưới năng lượng nhìn như không chịu nổi một đòn, Bạch tổng quản đã bắt đầu bố trí. Cơn mưa châm lớn kia cũng bất quá chỉ là một đòn nhử của Bạch tổng quản, một số mũi nhọn còn chưa tiêu tán trên không trung nhắc bọn họ điều này.

Cơn mưa châm kia lừa được Tiểu Man, lừa được cả bọn họ.

Mưu kế thận trọng như vậy đủ khiến người khác kinh hãi. Ngay cả sắc mặt Vinh Minh cũng trầm xuống, một tấm tạp phiến mà hắn cho là thuộc loại phổ thông trong tay đối phương lại có thể phát ra uy lực kinh khủng như vậy, điều này khiến hắn vô cùng khiếp sợ. Hắn bỗng phát hiện đánh giá của bản thân về Bạch tổng quản còn cách khá xa, mà trong lúc này một dự cảm không lành dâng lên trong lòng hắn.

Nhìn Tiểu Man dùng cánh băng để bảo vệ đột nhiên xuất hiện trước mặt, khoảng cách hai bên càng gần, Trần Mộ rốt cuộc cũng nhìn rõ những phiến đao năng lượng trên băng dực. Mà cặp cánh băng vốn trước đây không thể lập ra mô hình lại nhanh chóng xuất hiện trong thế giới trắng đen của hắn. Con mắt Trần Mộ vẫn lạnh lẽo như trước, không chút lay động, cho dù hắn có thể cảm thụ được hàn ý lạnh thấu xương đang nhanh chóng lan tràn trong cơ thể hắn.

Mọi động tác tính toán trước đây đều là để cho một chút tiên cơ này!
Bình Luận (0)
Comment