Tạp Đồ

Chương 582

Từ sâu trong Bách Uyên mở đường máu hai người mới đi đến nơi này. Không hề khoa trương khi nói đó là một con đường máu, ngoại trừ máu tươi của vô số dã thú, còn có máu tươi của hai người! Trần Mộ đã không còn nhớ rõ bản thân rốt cuộc đã trải qua bao nhiêu lần bị thương, đổ không biết bao nhiêu máu. Trải qua chiến đấu và giết chóc liên miên không ngừng đã khiến hai người thật sự trở thành hai cỗ máy giết chóc. Không một chút do dự, không một chút chần chờ, không nói nhiều lời vô nghĩa, trong nháy mắt bọn họ đã tiến vào trạng thái chiến đấu. Băng lạnh, im lìm, tập trung cao độ, lấy tốc độ nhanh nhất giết chết địch nhân cầm đầu là mục tiêu quan trọng nhất.

Bàn tay cảm nhận được những hoa văn đặc trưng của Bạch Mông Cốt Thứ, khuỷu tay của Trần Mộ vung ra phía ngoài, thân hình bỗng chốc ngửa ra sau, cả thân hình giống như một cái cung.

Vù!

Bọn cường đạo hoảng sợ phát hiện, cánh tay của Trần Mộ vốn đang trong tầm nhìn bỗng đột nhiên biến mất!

Phốc phốc phốc!

Trong không khí liên tiếp những đóa hoa bằng máu giống như một tràng pháo, lần lượt nổ tung. Những đóa hoa bằng máu liên tiếp nổ tung tạo thành một đường thẳng hoàn mỹ.

Hưu!

Nửa giây sau, một âm thanh quái dị xuất hiện, cắn xé màng tai của mọi người. Một hàng tám người với những lỗ máu có cùng kích thước khoảng cỡ miệng chén xuất hiện trên thân. Nhìn vẻ mặt của họn họ, dường như bọn họ còn không hiểu được đã xảy ra chuyện gì.

Phốc phốc phốc!

Phốc phốc phốc!

Trong vòng chưa đến một giây, Trần Mộ ném ra tất cả Bạch Mông Cốt Thứ. Bởi vì âm thanh quá dày đặc, nghe giống như chỉ có một tiếng “Phốc”, liền nhìn thấy trong đám cường đạo, có năm đóa hoa bằng máu đồng thời bắn ra.

Bạch Mông Cốt Thứ không phụ thanh danh hiển hách của nó, trong tích tắc rời khỏi tay Trần Mộ, các hoa văn của nó ma sát kịch liệt với không khí khiến nó nhanh chóng xoay tròn. Năng lượng mà bản thân Bạch Mông Cốt Thứ ẩn chứa cũng đồng thời bị kích phát, tốc độ của nó tăng lên với mức độ kinh người! Chuyển động xoay tròn đảm bảo cho tính ổn định của nó, còn tốc độ kinh người bảo đảm tính xung kích của nó. Sự kết hợp của hai yếu tố này biểu hiện ra ngoài chính là lực xuyên thấu không có gì so sánh được. Năm cái Bạch Mông Cốt Thứ dễ dàng xuyên thủng cường đạo đoàn, những nơi nó đi qua, những đóa hoa bằng máu chợt bắn ra.

Trải qua hai năm chiến đấu liên tục khiến cho Trần Mộ hiểu được một nguyên tắc rất quan trọng, đối với địch nhân không được phép nương tay. Trong thời gian ngắn nhất giết chết đối phương vĩnh viễn là phương pháp an toàn nhất. Hắn không nương tay, trong mắt hắn, những người này chỉ là một đám dã thú.

Đồng tử của hắn hờ hững không có một chút cảm tình. Trải qua vô số giết chóc để sống sót, đến bây giờ Trần Mộ không chỉ có được kĩ xảo chiến đấu cực kì đáng sợ mà ý chí chiến đấu của hắn cũng vô cùng cứng cỏi. Cảm giác chợt động, mười tám cái Huyết Tình Giác Phiêu trên tay liền hóa thành mười tám đạo lưu quang, bay về phía đám cường đạo. Lúc này hắn đang ở trạng thái Linh Thức.

Trong hai năm này, trạng thái Linh Thức là vũ khí quan trọng nhất và cũng là chỗ dựa quan trọng nhất của hắn. Cho đến bây giờ hắn có thể dễ dàng khiến trạng thái tinh thần của mình duy trì tại trạng thái Linh Thức. Không chỉ như thế, trạng thái Linh Thức hiện tại không còn giống với trước kia nữa.

Nếu chú ý cẩn thận sẽ phát hiện, trạng thái Linh Thức này mảnh như sợi tóc, trước sau không ngừng biến hóa. Trạng thái Linh Thức của hắn hiện tại luôn ở trong trạng thái vận động. Linh Thức của hắn đã xảy ra biến hóa trong một lần chiến đấu cực kì nguy hiểm. Lần đó hắn thiếu chút nữa đã bị giết chết trong miệng một con dã thú không biết tên. Trong khoảng khắc sinh tử, Linh Thức của hắn đã xảy ra đột biến. Hắn không biết lại biến hóa này là do Linh Thức phát triển theo một hướng khác hay là do bản thân Linh Thức biến hóa bên trong.

Linh Thức sau khi biến hóa so với trước kia có rất nhiều khác biệt. Linh Thức trước kia có tác dụng đề cao lục thức, có chút giống như giác quan thứ sáu của hắn. Nhưng Linh Thức sau khi xảy ra biến hóa, dường như bắt đầu có một loại khuynh hướng tính toán, đem tất cả các nhân tố kết hợp cùng một chỗ, sau đó trải qua những tính toán phức tạp, đạt được kết quả tối ưu nhất. Trải qua chiến đấu không ngừng, loại cảm giác này ngày càng mãnh liệt. Rất nhiều thời điểm, Trần Mộ cảm thấy chính mình giống như một cái hộp Tính Toán. Bất quá, sự thật chứng minh, Linh Thức sau khi trải qua biến hóa thì càng thêm an toàn cũng như sắc bén! Liên tục chiến đấu không ngừng cũng khiến cho hắn nắm giữ loại Linh Thức này ngày càng thành thạo. Mỗi lần chiến đấu hắn đều phát hiện Linh Thức không ngừng được hoàn thiện thông qua điều chỉnh sửa chữa các chi tiết nhỏ.

Có lúc hắn hoài nghi Linh Thức hiện tại của hắn liệu có thể còn kêu là Linh Thức hay không. Nhưng rất nhanh hắn liền bỏ vấn đề này qua một bên, đối với hắn, chỉ cần trong chiến đấu đem lại hiệu quả hữu hiệu là đủ rồi. Việc khiêu chiến Đường Hàm Phái, đối với hắn vào lúc đó, là một chuyện quá xa xôi. Sống sót là mục tiêu duy nhất của hắn vào lúc đó.

Linh Thức trước tiên hoàn thành việc phân tích mục tiêu, năm cái Bạch Mông Cốt Thứ hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn mỹ, mà mười tám cái Huyết Tình Giác Phiêu cũng không hề thua kém, mười tám đóa hoa máu hiện ra. Xét về mức độ ghê rợn nhìn thấy được bằng mắt, những đóa hoa máu do Bạch Mông Cốt Thứ xuyên qua tạo ra hiệu quả hơn nhiều so với những đóa hoa máu do Huyết Tình Giác Phiêu mang đến. Nhưng nếu mười tám đóa hoa bằng máu cùng mở ra tại cùng một vị trí cổ họng, thì nó lại khiến cho bản năng sợ hãi ở sâu trong tiềm thức hiển lộ.

Huyết Tình Giác Phiêu cần cảm giác để khống chế, nó có điểm tương tự như việc tăng thêm công kích của tạp giới la bàn. Đối với các nhu khách của Bách Uyên Phủ mà nói, với cảm giác ít ỏi đến mức đáng thương của bọn họ mà muốn khống chế Huyết Tình Giác Phiêu thì rẩt khó khăn. Nhưng đối với một tạp tu đã đột phá cấp bảy như Trần Mộ thì đây là một chuyện dễ dàng như ăn cơm uống nước hằng ngày. Hai năm nay, cảm giác của hắn càng trở nên mạnh mẽ.

Lần đầu tiên phát hiện Huyết Tình Giác Phiêu, Trần Mộ đã bị kinh ngạc bởi sự thần kì của thiên nhiên. Từ lí thuyết mà nói, Huyết Tình Giác Phiêu giống như một món đồ tạp giới, nhưng với trình độ của Liên Bang, trong thời gian ngắn căn bản không thể chế tạo ra tạp giới tinh vi như vậy. Dưới cảm giác cường đại của tạp tu, uy lực của Huyết Tình Giác Phiêu không hề thua kém các tạp phiến cao cấp. Bất quá Huyết Tình Giác Phiêu cũng hiếm gặp như tạp phiến cao cấp vậy, Trần Mộ lăn lộn hai năm ở sâu trong Bách Uyên cũng chỉ sưu tầm được mười tám cái.

Mười tám cái Huyết Tình Giác Phiêu giống như mười tám con rắn độc, biến thành từng đạo tàn ảnh bay qua bay lại giữa đám cường đạo, những đóa hoa bằng máu không ngừng hiện ra giữa không trung.

Thiên Tinh Đằng của Nữ ma quỷ nhìn qua cũng không có gì kì lạ, nhưng những vũ khí của bọn cường đạo ở trước mặt Thiên Tinh Đằng trở nên yếu ớt như giấy. Trần Mộ hiểu rất rõ, Thiên Tinh Đằng nhìn qua có vẻ nhẹ nhàng không có một chút sức lực nhưng mỗi một kích đều cực kì trầm trọng. Thiên Tinh Đằng đồng thời có bốn loại đặc tính: Nhuyễn, Cứng, Trọng, Duệ. Bốn loại đặc tính này cần sử dụng cảm giác để khống chế, hơn nữa Trát Lạp còn có những kĩ xảo không thể tưởng tượng được, sợi Thiên Tinh Đằng dài hơn 20m trên tay nàng biến hóa như ma thuật.

Vì gia tăng đặc tính của nó, Trần Mộ còn giúp Trát Lạp gia công thêm cho Thiên Tinh Đằng. Sợi Thiên Tinh Đằng trải qua quá trình gia công thêm càng trở nên ảm đạm không có một chút bắt sáng, càng thêm tính lừa gạt mà uy lực lại càng thêm mạnh mẽ. Toán cướp bị đánh cho đến phát ngây ngốc.

Trong chốc lát, bọn cướp có hơn tám mươi người ngã xuống. Từ những lỗ máu do Bạch Mông Cốt Thứ lưu lại có thể nhìn thấy rõ ràng nội tạng của cơ thể người, cho dù tàn bạo như đám người kia cũng cảm giác muốn nôn mửa.

Huyết Tình Giác Phiêu nhẹ nhàng cắt, lưu lại những vết máu rất nhỏ, không khiến kẻ khác cảm thấy giật mình như Bạch Mông Cốt Thứ, nhưng lại làm cho người ta không tự chủ được. Còn Thiên Tinh Đằng giống như búa tạ nặng ngàn cân, những chống cự trước mặt nó đều yếu ớt không chịu nổi. Nó giống như vòi bạch tuộc, quỷ dị mà linh hoạt chui vào trong thân thể địch nhân rồi mang đi sinh mệnh. Công kích cực kì mãnh liệt khiến người khác hít thở không thông. Không thể tưởng tượng được là cường độ công kích như thế chỉ do hai người khởi xướng!

Thủ lĩnh của toán cướp Cửu Vĩ sắc mặt kịch biến, trong lòng hối hận không thôi, chính mình như thế nào lại bị quỷ mê hoặc mà trêu chọc hai kẻ ôn thần này. Bất quá tình thế nguy cấp, lúc này chịu thua đã không kịp, gân xanh trên trán hắn như muốn nứt ra, cắn răng hô to: ”Đến gần hắn, giết!”

Mọi người vốn đang trong cơn sợ hãi lúc này chợt bừng tỉnh đại ngộ!

Đúng vậy, đối phương dựa vào thủ đoạn công kích từ xa! Chỉ cần có thể đến gần đối phương, dựa vào ưu thế về mặt số lượng có thể giết chết hai người này! Đám cướp giống như vừa tỉnh mộng, rít gào cấp thêm can đảm cho mình, mỗi người đều hướng về phía Trần Mộ và Trát Lạp đánh tới! Tấn công của bọn họ mãnh liệt như thủy triều đang lên, Huyết Tình Giác Phiêu tung bay tứ phía, mỗi một lần xẹt qua mặt nước đều sẽ để lại một đóa hoa bằng máu, nhưng vẫn như cũ không sao ngăn cản những kẻ cường đạo đang phát ra hung tính bay vọt tới trước mặt hai người.

Dưới tấm mặt nạ xấu xí và quỷ dị do Hoa Mặt Quỷ tạo thành, hai con mắt của Trần Mộ không có một chút gợn sóng, tối tăm và thâm trầm giống như mặt biển. Tay trái tiếp nhận thanh mâu bằng Kim Hoàn Mộc, trường mâu ép xuống.

Những hoa văn đặc trưng của Kim Hoàn Mộc cực kì tinh tế, nhìn qua rất cao quý tao nhã, thân mâu màu xanh lam khiến cho người ta cảm giác nó giống như một khối ngọc bích trong suốt. Bản thân Kim Hoàn Mộc không phải có màu lam, sau khi Trần Mộ sử dụng tinh thể màu lam xử lí mới hình thành nên màu xanh sáng bóng, lờ mờ có thể thấy được năng lượng màu lam đang chuyển động trong đó.

Khuôn mặt của những tên cường đạo tiếp cận đến gần Trần Mộ và Trát lạp toát ra ra vẻ khát máu và tàn bạo, khiến cho người nhát gan muốn bể gan mà chết. Trần Mộ vẫn như cũ không hề có một chút chuyển động, Kim Hoàn Mộc trên tay nhất thời rung động. Thân hình hắn có chút hạ xuống như đang ngồi xổm, lực dưới chân phát ra, cả thân hình đột nhiên biến mất. Đồng thời vào lúc này hắn giống như từ trong hư không xuất hiện giữa đám cường đạo.

Thủ lĩnh cường đạo đoàn cả kinh, mừng rỡ hô lên: “Các huynh đệ, giết hắn! Các bảo bối đều chưa có chủ!”

Xưa nay tiền tài vẫn làm động lòng người, những lời này vừa được nói ra, bọn cường đạo giống như vừa được uống thuốc kích thích, mỗi người đều hét lớn hướng Trần Mộ chém tới.

Trong ánh mắt của Trần Mộ vẫn như cũ không hề có một chút dao động, trải qua hai năm gian khổ với vô số chiến đấu, cục diện trước mắt không hề khiến hắn có chút lo lắng. Cổ tay khẽ chuyển động, thân mâu nhẹ nhàng vẽ ra một đóa hoa.

Tê!

Một đạo ánh sáng màu xanh lam xuất hiện giữa không trung, cực kì kinh khủng.

“A!” Ba tiếng hét thê lương phát ra khiến cho động tác của những tên cường đạo đang phấn khích đột ngột đình trệ. Ba tên cướ bị ánh sáng màu xanh lam cắt thành hai nửa, máu tươi và nội tạng vấy đầy mặt đất. Do còn chưa chết nên nửa thân trên của ba người liều mạng dãy dụa trên mặt đất, tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngừng, cảnh tượng như vậy khiến cho đầu của những kẻ tàn bạo vô tình như những tên cường đạo này như muốn nổ tung.

Những tên đứng gần Trần Mộ liền lùi về phía sau.

Từng đạo ánh sáng màu xanh lam lần lượt hiện ra giống như ánh trăng trong bóng đêm, hiển hiện lên vẻ đẹp kinh diễm mà lại lạnh lẽo đến thê lương.
Bình Luận (0)
Comment