Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này (Dịch)

Chương 1096 - Chuong 1096: Han Loan

Chuong 1096: Han loan Chuong 1096: Han loanChuong 1096: Han loan

Chuong 1096: Hon loan

Rồi...

Khi con bài tính tiết kiệm' bị Trương Thắng đánh ra, 'Taomi 3' của họ phải đối mặt với tình huống xấu hổ là không có quân bài nào để đánh.

Sau đó...

Chỉ trong vài ngày, ngành công nghiệp điện thoại di động đã thay đổi!

Sau đó, lĩnh vực điện thoại di động hoàn toàn hỗn loạn!

Sau đó nữa, toàn bộ cấu trúc của anh ta đều bị phá loạn...

Tất cả các kế hoạch đều vô ích, thậm chí cả chuỗi vốn của 'Điện thoại Taomi' cũng bị cắt đứt...

Anh biết mình phải sống sót, phải giữ vững kế hoạch to lớn của mình, chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay!

Anh ta phải tận dụng giá trị của 'Công nghệ Taomi', đầu tư vốn trước để đổi lấy một đường sống!

Thế là anh vừa đi trấn an các cổ đông nội bộ, vừa chủ động tích cực liên hệ tư bản, tìm máu mới rót thay vào đám cổ đông thông thái rởm kia.

Dù là Bàng Lỗi của Hồng Sâm Capital' hay Đổng Trung Quân của 'Epps Capital, thậm chí còn nhờ quan hệ để tìm đến Mã Vân Hoa...

Nhưng cũng giống những người lập nghiệp khác, khái niệm của anh ta thật sự quá với lẽ thường.

4G và 5G...

Có thể sẽ giống như những lời anh ta nói, nhưng tương lai ra sao thì chẳng ai biết được.

Phần lớn tư bản đều không có kiên nhẫn, liên tục đập tiền, đập đến khi 'Điện thoại Taomi' bố cục xong hết chuỗi mắt xích sau đó thu hoạch!

Hơn nữa, cái thằng Trương Thắng này đã kéo một đống tư bản và các thương hiệu nhái lấn sân sang lĩnh vực điện thoại di động, trong tay họ đã có hàng thành công rồi, cần gì phải lấy ra thêm một nhãn hiệu nữa giao dịch với 'Điện thoại Taomi' của anh?

Rất nhiều tư bản không hứng thú lắm đến thương hiệu 'Điện thoại Taomi' này, bọn họ chỉ cần chọn món gọi ăn lúc có được số liệu người dùng sau khi 'Điện thoại Taomi' sụp đổ...

Ngay lúc Lôi Lỗi bất lực nhất...

Anh nhận được một cuộc gọi từ Lý Tông Diệu của Hồng Thiên Capital'.

Sau đó...

'Điện thoại Taomi' sống sót!

"Chủ tịch Lý, Công ty Khoa học kỹ thuật Đằng Kỹ' đã là bá chủ của một thế hệ, Trịnh Hoa Đằng là một trong những bá chủ của thời đại này!"

"Nhưng, cho dù là 'Công ty Khoa học kỹ thuật Đằng Kỹ' hay 'Công ty Khoa học kỹ thuật Giáp Hổ của Mã Vân Hoa...'

"Tôi đều không cho rằng bọn họ là vô địch, hưng thịnh tất phải suy tàn, đây là quy luật tự nhiên, mạnh mẽ như La Mã hay nhà Tần, một ngày nào đó cũng sẽ suy yếu..." Trong văn phòng Công nghệ Taomi.

Lôi Lỗi tiếp tục vạch ra một tương lai với Lý Tông Diệu.

Lý Tông Diệu im lặng lắng nghe, trên mặt mỉm cười.

Thực ra, nhiều năm trước anh ta cũng đã chăm chú nhìn Lôi Lỗi, chỉ là vẫn luôn chưa có thời gian phù hợp để thu nạp vào trướng.

Cuộc đột kích của Trương Thắng khiến Lý Tông Diệu nhận ra cơ hội đã đến!

"Đừng quên, 'Hồng Thiên Capital' của chúng tôi cũng có cổ phần ở Đằng Kỹ!"

"Nhưng chỉ là cổ phần của QGOU... thực tế thì 'Công ty Khoa kỹ thuật Đằng Kỹ' cũng là một tư bản lớn không thua gì Hồng Thiên Capital, chủ tịch Trịnh Hoa Đằng đã sớm thoát khỏi bàn tay anh!"

Lý Tông Diệu trầm mặc một lát.

Lôi Lỗi ngừng nói.

Đúng lúc này, ngoài phòng có tiếng gõ cửa.

Sau đó...

Lôi Lỗi nhìn thấy Trương Thắng đeo kính ôn hòa đi vào.

Khi Lý Tông Diệu thấy Trương Thắng, anh ta không giấu được nụ cười, lập tức chào đón hắn.

"Ha ha, giám đốc Trương! Cậu tới rồi!"

"Chủ tịch Lý, giám đốc Lôi..."

"Giám đốc Trương."

Lôi Lỗi cũng đứng dậy khi gặp Trương Thắng.

Gương mặt vốn đầy kiêu hãnh và tham vọng vừa rồi bỗng hiện chút vẻ cay đắng khó tả.

Chàng trai này xuất hiện đập nát toàn bộ kế hoạch của anh ta, nhưng lúc này bảo hận...

Mọi người đều là cạnh tranh thương nghiệp, ngươi chết ta sống, căn bản không hận được.

Anh thầm thở dài trong lòng, sau khi chào Trương Thắng, tự giác rời khỏi văn phòng.

Sau khi Lôi Lỗi đi...

Lý Tông Diệu cười mời Trương Thắng ngồi.

"Cậu đã đến 'Công ty Khoa học kỹ thuật Giáp Hổ rồi?"

"Phải, đi rồi."

"Giám đốc Trương, lần này mời cậu tới nói chuyện, kỳ thực là muốn bàn về bố cục tương lại, bây giờ cậu...

"Tôi muốn giằng 'Công ty Khoa học kỹ thuật Đằng Kỹ' cho nên tìm ông Mã hợp tác..."

"Khụ, khụ, khụ...'

Mái

Giới trẻ giờ sao thế?I

Lý Tông Diệu đột nhiên bị Trương Thắng cắt ngang khi đang nói nửa chừng. Ngay sau đó liền nghe được những lời khiến anh ta sợ hãi khiếp hồn, liên tục ho khan.

"Giám đốc Trương, cậu..."

"Chủ tịch Lý, thời gian có hạn, không cần ngài pha trà cho tôi, nếu đã anh mời tôi thì tôi liên ngả bài vậy, đại chiến đồ ăn ngoài, bây giờ các anh muốn đánh hiện tại hay kế tiếp tôi đều chuẩn bị xong hết rồi..."

"Này, từ đã, tên nhóc cậu sao cứ mở miệng ngậm miệng là đánh thế? Tôi chỉ muốn hàn huyên tình cảm với cậu mà thôi, trước đó tôi và cậu có chút hiểu lầm, giang hồ không phải chém chém giết giết, ít ra tôi cũng có hợp tác mặt điện thoại với cậu, hoàn toàn có thể chia đều thị trường cùng nhau kiếm tiền..."

"Chủ tịch Lý, Hồng Thiên Capital' của anh đã đầu tư vào QGOU, nhưng chủ tịch Trịnh Hoa Đằng muốn chuyển người dùng QGOU sang một phần mềm xã hội khác. Nếu anh ấy thành công thì 'Hồng Thiên Capital' sẽ chẳng làm được gì 'Công ty Khoa kỹ thuật Đằng Kỹ, dễ dàng bị đá khỏi cục diện..."

"Làm sao cậu biết 'Công ty Khoa học kỹ thuật Đằng Kỹ..."

"Chủ tịch Mã đã nói cho tôi, anh ta có cài người vào 'Công ty Khoa học kỹ thuật Đằng Kỹ..."

"Vô lý...

"Chủ tịch Lý, tin hay không thì tùy anh, nhân tiện, tôi muốn phát triển một phần mềm xã hội tương tự như QGOU. Bây giờ đã xong rồi, tôi sắp giằng 'Công ty Khoa học kỹ thuật Đằng Kỹ, anh có muốn cũng cùng làm một trận phần mềm xã giao không?"

"Giám đốc Trương, ý cậu là gì?"

"Không phải anh đã mua lại 'Điện thoại Taomi' sao? Anh có thể kiểm soát toàn bộ 'MiLiaơ, nếu thành công anh sẽ hoàn toàn khống chế xu hướng của thời đại smartphone..."

"Giám đốc Trương, hôm nay tôi không nói chuyện này với caaju... tôi muốn..." - Trương Thắng vô cảm và thái độ khác lạ, nói câu nào câu nấy khiếp người khiến Lý Tông Diệu cảm thấy Trương Thắng ngày càng xa lạ.

"Chủ tịch Lý, chúng ta không còn gì để nói vê mặt tình cảm nữa. Nếu muốn nói chuyện, chúng ta sẽ nói về lợi ích và tiền bạc, tôi nói cho anh mấy thứ này chỉ là muốn để anh biết, voice chat trong tương lai là một xu hướng lớn... càng có nhiều chỗ tốt đang chờ anh, anh muốn theo thì theo, không theo tôi cũng chẳng quan tâm, tôi làm trước cho anh xem..."

"Chúng ta ngồi xuống và nói chỉ tiết hơn đi..." - Lý Tông Diệu cau mày nhìn Trương Thắng. Anh nhạy bén nhận ra lượng thông tin trong miệng Trương Thắng rất to, thậm chí có khi thật sự là một xu hướng lớn.

"Tôi không ngồi nữa, ngày mai tôi phải giằng Đằng Kỹ rồi, muốn theo hay không thì tự anh nhìn làm đi... rồi, tôi đi trước!"

"Giám đốc Trương... tôi tiễn cậu..."
Bình Luận (1)
Comment
tranletuananh19012010 1
tranletuananh19012010
Reader
4 Tháng Trước
Sao lại là truyện chữ vậyemo
Trả lời
| 0