Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này (Dịch)

Chương 1110 - Chương 1110: Một Trò Chơi Khác

Chương 1110: Một trò chơi khác Chương 1110: Một trò chơi khácChương 1110: Một trò chơi khác

Chương 1110: Một trò chơi khác

"Ư! Được đấy." -Trương Thắng nghe Hứa Quang Tiêu nghiêm túc giải thích khái niệm dữ liệu lớn và tập hợp của mình, hắn nâng kính và lại nâng cao đánh giá của mình về Hứa Quang Tiêu.

Sau đó, Hứa Quang Tiêu lại báo cáo một số dữ liệu về 'Công ty Khoa học kỹ thuật Thịnh Đằng' cho Trương Thắng, Trương Thắng đều gật đầu.

Sau khi Hứa Quang Tiêu rời đi...

Trương Thắng ngồi trong văn phòng, nhìn ánh nắng ngoài cửa sổ.

Sau khi nhắm mắt lại và suy luận chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, hắn vẫn cảm thấy số lợi thế trên tay vẫn chưa đủ.

Thiết bị đầu cuối điện thoại di động tích hợp vẫn chưa đủ...

Một 'Temple Run vẫn không thể đủ!

Mặc dù «Thành Phố Ngầm› có thể, nhưng cần đợi cho đến khi Bộ Thể thao phát hành 'Cuộc thi thể thao số 99' rồi mới làm lớn được!...

Sau khi suy nghĩ một lúc.

Hắn gọi Triệu Phi Dương từ Games Mễ Thổ.

Sau khi Triệu Phi Dương tới, Trương Thắng nói với ông:

“Chúng ta làm một trò chơi khác đi!"

"Hả?"

"Giám đốc Triệu, ông đã bao giờ nghe nói 'Plants vs. Zombies' chưa?"

Hoàng hôn nhuộm đỏ nơi chân trời.

Một cơn gió ấm thổi qua, khiến người ta cảm thấy rất dễ chịu.

Màn đêm đang dần buông xuống.

Nhưng toàn bộ thành phố Yến Kinh lại bắt đầu bừng sáng với một lớp sức sống mới.

Nhìn thoáng qua, có thể thấy đám đông dày đặc những người giao hàng mang đi, các shipper cam hộp đồ ăn băng qua đám đông người, lần lượt đến các tòa nhà văn phòng.

Đèn trong tòa nhà văn phòng bật sáng ngút tâm mắt.

Đáng lẽ đã đến lúc tan làm, nhưng đối với nhiêu người tầng lớp cấp thấp, làm thêm giờ đã trở thành một cuộc sống bình thường.

Nhiều người đã quen với nó.

Cứ như thể đây là quy luật do bánh răng định mệnh đặt ra cho họ vậy.

Nhưng cuộc sống của nhiều người ở thành phố lớn rực rỡ ánh đèn này, đang ngày càng trở nên dồn nén và khó thở.

"Đôi khi tôi không biết ý nghĩa cuộc sống là gì..."

"Liên tục tăng ca, nhưng dù cố gắng thế nào cũng không có đủ số tiền đặt cọc ở thành phố Yến Kinh. Tôi muốn từ chức để khởi nghiệp, nhưng sau khi từ chức thì tôi có thể làm gì?"

"Khởi nghiệp ư?"

"Có mấy chục nghìn bạc trong người thì khởi được cái gì đâu? Lỗ hết rồi làm sao?"

"Ship đồ ăn giống họ á?"

"Giao đồ ăn cũng kiếm được 10. 000 NDT mỗi tháng, bằng với lương hiện tại của chúng tôi, nhưng nếu đi làm cái đó thì chúng tôi có khác gì với người tốt nghiệp trung học đâu?"

"Tôi cực khổ thi lên đại học có ý nghĩa gì? Trình độ có tác dụng gì...

"Làm việc rất chăm chỉ, tăng ca mỗi ngày, ngoài việc là nhân viên mặc vest làm việc 'ngồi trong văn phòng ra thì tôi còn tệ hơn cả một người giao đồ ăn.......

Sáng sớm ngày 6/5.

Một thanh niên mệt mỏi tan sở, một mình trở về căn phòng vuông vức, ngơ ngác nhìn cảnh đêm trên nửa mặt kính của nhà thuê.

Uống một lon bia, vô thức nhớ đến lời mắng mỏ của sếp và công việc vô tận tưởng chừng như không bao giờ kết thúc!

Nhớ mình từng có tinh thân phấn chấn đến thế nhưng cuối cùng lại sống như một thây ma biết đi không có chút phẩm giá nào, anh lặng lẽ thở dài.

Đôi khi, thậm chí còn nghĩ đến việc đứng từ đây nhảy xuống.

Nhưng trong căn nhà thuê rộng 10 mét vuông chỉ có nửa cửa sổ, dù muốn ép cả người ra ngoài cũng không được.

Rất giống với khốn cảnh của anh.

Không đói chất...

Nhưng ăn không đủ no.

Có rất ít không gian và thời gian riêng tư, dù tinh thần đã kiệt sức đến cùng cực nhưng vẫn phải sống sót, níu kéo cuộc sống.

Ngay lúc này.

Điện thoại của anh rung nhẹ.

Đó là chiếc Apple 4S' anh vừa mua.

Vẫn là Trương Thắng hiểu rõ những người thuộc tầng lớp thấp hơn như họ, biết họ không đủ khả năng mua iPhone 4S, sản xuất riêng mẫu điện thoại cao cấp nội địa giá 1. 999 tiết kiệm tiền...

Âm thanh rung trên điện thoại là từ APP 'WeChat' mới đăng ký vài ngày trước.

Mấy ngày trước, cha mẹ ở quê đột nhiên rủ anh tải cái món này, nói tải xong sẽ tặng trứng nên anh làm theo rồi đăng ký.

Sau khi đăng ký xong thì chẳng quan tâm nữa.

Anh nhấp vào 'WeChat, sau đó thấy một người có gương mặt xinh đẹp chào hỏi mình, hình như là người ở gần.

Anh vô thức ấn đồng ý, sau đó tự nhiên thêm người kia vào làm bạn.

Rồi... Bằng cách nào đó, hai người bắt đầu trò chuyện.

Trong lúc trò chuyện, anh phát hiện đối phương đang làm việc trong một quán bar cách đó không xa, buồn chán chơi trò thật hay thách với bạn bè, sau đó không hiểu sao lại lấy 'WeChat' ra, tình cờ thấy 'người ở gần' nên tò mò ấn vào...

Sau khi trò chuyện lúng túng một lúc, chàng trai nhận ra mình không còn gì để nói nên hai bên không nói chuyện nữa.

Nhưng anh lại tò mò ấn mở 'người ở gần...

Sau đó...

Anh phát hiện tất cả người xung quanh đều là gái xinh!

Một trong số họ còn là kiểu người đúng gu anh.

Người ngoài lạnh trong nóng như anh...

Thử chào hỏi đối phương, sau đó cô ấy kết bạn, rồi hai bên bắt đầu trò chuyện.

Vừa trò chuyện, anh chợt nhận ra hai bên rất hợp nhau, bất giác hai người nhắn từ 1 giờ đến 3 giờ sáng...

Cô ấy nói cô đến từ nông thôn, một thân một mình cố gắng làm việc ở Yến Kinh, cô cảm thấy ở thành phố này rất mệt, rất cô đơn, rất hiu quạnh...

4 giờ sáng.

Chàng thanh niên không khỏi đồng tình, xuống quán dưới lầu gặp cô gái nông thôn kia.

Sau đó...

Cho 200 NDT giúp cô gái nghèo.

Khi trở lại công ty, anh không kìm được lòng bồn chồn, kể ngắn gọn với đồng nghiệp về chuyện giúp đỡ người nghèo sáng nay của mình...

Sau đó...

Một số chuyện, đột nhiên bùng nổ giống như ôn dịch.

Sự ra đời của một phần mềm xã hội và dân chiếm lĩnh xu hướng chủ đạo của thị trường...

Vướng vào kết bạn là điều khó tránh khỏi.

Và tại sao chúng ta cần 'kết bạn?

Rất đơn giản, hoặc cô đơn, hoặc trống rỗng. Tóm lại, con người là động vật có tính xã hội.

Trong đô thị ngày càng thịnh vượng, con người sống không khác gì những thây ma biết đi, những cỗ máy, tinh thần kiệt quệ...

Khi cảm xúc lên đến đỉnh điểm, thường cần được trút ral

Khi buồn chán, bấm vào phần mềm, tìm kiếm những người ở gần và xem họ đang làm gì. Sau đó rời bỏ những rào cản của thế giới thực, trò chuyện vê những điêu không dám nói trên Internet, trở vê là chính mình...

Có lẽ, đây chính là ý nghĩa tôn tại của phân mềm xã hội.

Tháng 5. Trong khu rừng thép phồn hoa, dồn nén và vội vã Yến Kinh.

Một phần mềm xã hội mang tên 'WeChat' đang dần phổ biến trong giới trẻ... Không ai biết xu hướng này sẽ phổ biến nhanh như thế...

Có tin đồn...
Bình Luận (1)
Comment
tranletuananh19012010 1
tranletuananh19012010
Reader
4 Tháng Trước
Sao lại là truyện chữ vậyemo
Trả lời
| 0