Chuong 1120: Giao toan bo trach nhiem
Chuong 1120: Giao toan bo trach nhiemChuong 1120: Giao toan bo trach nhiem
Chuong 1120: Giao toan bo trach nhiem
"Giám đốc Trương, tôi sẽ không gây rắc rối gì cho 'Công ty Khoa học kỹ thuật Thịnh Đằng' chúng ta, đừng lo, chẳng phải 'Công ty luật Tổ chim sẽ đến Tòa án Nam Sơn để đệ đơn kiện 'Công ty Khoa kỹ thuật Đẳng Kỹ' sao? Tôi sẽ theo họ tới đó, cậu yên tâm, tôi chắc chắn không gây chuyện phạm pháp!"
"Giám đốc Trương... chúng ta thực sự phai rút khỏi Dương Thành ư? Chúng ta thực sự phải thừa nhận thất bại trước 'Công ty Khoa kỹ thuật Đằng Kỹ' sao? Giám đốc Trương!"
"Giám đốc Trương, bạn bè của tôi đều ở đây, tuy trình độ học vấn còn hạn chế nhưng họ đều làm việc tốt, còn trẻ khỏe, không có nơi nào để trút hết tinh lực, đều biết chừng mực, tôi muốn giúp họ kiếm miếng cơm, cậu yên tâm, chúng tôi tuân thủ pháp luật!"
Hồ Quốc Trụ càng nói càng gấp, nháy mắt lại đứng dậy, càng nói càng lớn giọng, khiến màng nhĩ của Trân Cảnh và Lưu Trường Vũ ù ù.
Giọng của Hồ Quốc Trụ kéo dài khoảng 10 phút, sau đó Hồ Quốc Trụ mới dừng lại.
Trương Thắng liếc nhìn Hồ Quốc Trụ, rồi nhìn Lưu Trường Vũ.
Một lúc lâu sau, ánh mắt hắn mới nhìn về phía Hồ Quốc Trụ.
Không khí im lặng một lúc.
"Anh Hồ..."
"Giám đốc Trương, mời nói..."
"Đây là Lưu Trường Vũ, giám đốc Lưu, tôi sẽ giao toàn bộ trách nhiệm 'WeChat' cho anh ấy, tôi không tham gia..."
Khi Trương Thắng nói thế, Lưu Trường Vũ đột nhiên run lên, sau đó trong lòng ông dâng lên cảm giác khó tả, không biết là kích động hay cảm động.
"Giám đốc Lưu, xin chào..."
"Đây là giám đốc Trần, hiện tại 'TTổ Ong giao hàng tận noi có nhiêu cổ đông, nhưng người phụ trách công việc và vận hành là giám đốc Trần..."
"Xin chào giám đốc Trần!"
Hồ Quốc Trụ lúc đầu sửng sốt.
Sau đó anh ta nhanh chóng nhiệt tình bắt tay Lưu Trường Vũ và Trần Cảnh, bắt tay xong, anh ta gãi đầu, vẻ mặt có chút ngây thơ:
"Giám đốc Trần, giám đốc Lưu, xin lỗi, tôi tính tình nóng nảy, dễ xúc động, vừa thấy 'Công ty Khoa học kỹ thuật Thịnh Đằng' gặp đại kiếp nạn, lo quá cho nên... xin lỗi... tôi tự phạt mình một ly..." - Hồ Quốc Trụ nói xong, vội cầm lấy trà Trương Thắng pha cho mình và uống một ngụm.
Bầu không khí vi diệu ban đầu lập tức trở nên hài hòa.
"Anh Hồ, ừm, giám đốc Trần và giám đốc Lưu sẽ sắp xếp công việc sau này, nếu họ thấy bây giờ anh đến đó là thích hợp thì anh có thể đến đó, nếu họ cho rằng anh vẫn cần học thêm luật vậy thì hãy kiên nhãn tìm hiểu thêm, anh nghĩ thế nào?" - Trương Thắng cười, lại rót trà cho Hồ Quốc Trụ rồi nhìn anh ta. "Được!" - Hồ Quốc Trụ vội gật đầu:
"Giám đốc Trương, tôi có một nhóm bạn đang chờ ở bên ngoài, số người không nhiều, khoảng 10 người, giám đốc Trương, có cần tôi mang họ đến gặp cậu?"
"Chúng ta ra ngoài gặp bọn họ đi!" - Trương Thắng nghe xong gật đầu, vẫn cười nhưng ánh mắt lại nghiêm túc hơn một chút!
"Quá tốt!"
Phòng họp của 'Công ty Khoa học kỹ thuật Thịnh Đằng' cũng đơn giản như phòng hội nghị 'NC Entertainment, và tất nhiên, nó cũng lớn như vậy.
Mười người ngồi trong phòng họp cũng không lộ vẻ chen chúc mà ngược là còn thấy hơi trống.
"Giám đốc Trương!"
"Giám đốc Trương!"
"Giám đốc Trương!"
Trương Thắng mang người vào.
11 thanh niên đồng loạt đứng dậy, đều chào Trương Thắng.
Trương Thắng năm nay 23 tuổi.
Độ tuổi trung bình của những thanh niên này là khoảng 30, họ đều là những quân nhân đã nghỉ hưu cách đây vài năm...
Trong xã hội, họ vẫn được ưu đãi, trước đây được nhà nước bao cấp, mặc dù bây giờ không còn được bao cấp nhưng vẫn có nhiều công ty nhà nước có cương vị chờ bọn họ đi thi...
Ngoài xã hội cũng mở một số cương vị như bảo vệ.
Nhưng dù vậy, mọi người đều phải đối mặt với một tình thế tiến thoái lưỡng nan, đó là có nhiều còn hơn thiếu.
Thân là đại ca của những người này, Hồ Quốc Trụ đương nhiên nhận nhiệm vụ giúp bọn họ giới thiệu các loại nhiệm vụ.
Tuy 365 ngành ngành nào cũng có trạng nguyên, tuy có câu nghề nào cũng không phân đắc rẻ sang hàn...
Nhưng trong xã hội vẫn có một chuỗi khinh bỉ rõ rệt...
Những quan điểm bè phái còn sót lại từ hàng ngàn năm nay luôn như một rào cản, cản trở sự giao tiếp giữa con người với nhau.
Ngồi trong văn phòng làm việc thường có cảm giác hơn người trước mặt nhân viên bảo vệ, lái xe khó gả cho kẻ quét đường...
Những người này đã phải vật lộn dưới đáy xã hội một thời gian...
Mọi người đều muốn có cơ hội!
Sau đó...
Có một ngày! Hồ Quốc Trụ nói với họ rằng anh ay đã liên lạc với giám đốc Trương, hơn nữa ý của giám đốc Trương cũng không từ chối bọn hol
Trương Thắng...
Một cái tên như sấm bên tail
Từ năm 2009 đến năm 2011!
Nhiều người giải ngũ đã chứng kiến Trương Thắng trèo ra khỏi địa ngục, sau đó đứng đứng dưới ánh mặt trời, tạo dựng sự nghiệp khổng lồ trên Internet.
Họ đều ngưỡng mộ kẻ mạnh, và họ cũng biết rất rõ một chàng trai trẻ 23 tuổi có thể đạt đến trình độ này trong vòng chưa đầy 3 năm chắc chắn sẽ có một tương lai tươi sáng...
Hơn nữa...
Có rất nhiều huyền thoại ve Trương Thắng!
Bao gồm cả hội nghị thường niên năm ngoái, sự quật khởi của những người cỏ dại, những người dưới trướng trở nên giàu có chỉ sau một đêm...
Rõ ràng, mọi người đều rất phấn khích khi biết Trương Thắng sẽ gặp họ.
Mọi người đều muốn trở thành một trong những nhân vật chính của Huyền thoại kiếm tiền do Trương Thắng lãnh đạo...
"Mọi người...'
"Ờm, trước khi giao lưu, hãy để tôi giới thiệu bản thân mình trước..."
"Tôi tên là Trương Thắng, tôi là chủ ở đây..."
"Tôi là người thẳng thắn và thích có sao nói vậy..."
"Đồng thời, tôi cũng khá thô tục, ngoài việc tìm cách kiếm tiền, tôi không biết nên kết nối hay nói những lời hào hùng nào để giao lưu với mọi người một cách tình cảm, tốt nhất nói thẳng đi, không che che giấu giấu cái gì!"
Trương Thắng gọi đến bộ tài vụ trước mặt mọi người.
Vài phút sau...
Các luật sư của 'Công ty Luật Tổ Chim và người bộ tài vụ mang những xấp tiền mặt và hợp đồng đến.
Lưu Trường Vũ cùng Trần Canh đều sửng sốt!
Hơn chục thanh niên cũng choáng váng!
"Hôm nay, chúng ta sẽ không nói về bất kỳ công việc hay mối quan hệ nào, chỉ nói về tiền bạc."
"Đây là 110. 000 NDT...'
"Sau khi ký hợp đồng, mỗi người đều sẽ nhận được 10. 000 tệ phí dinh dưỡng trước tiên, ra chút vẻ..."