Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này (Dịch)

Chương 1141 - Chương 1141: Không Cần

Chương 1141: Không cần Chương 1141: Không cầnChương 1141: Không cần

Chuong 1141: Khong can

Đêm dần khuya.

Lý Tông Diệu theo Kelly lên xe.

Biến mất trong màn đêm mịt mờ.

Trương Thắng nhìn hai người rời đi, sau khi đưa hợp đồng cho luật sư bên cạnh, Trương Thắng lên xe đến sân bay.

Dọc đường...

Trương Thắng nhận được rất nhiều cuộc gọi.

"Giám đốc Trương, xong việc rồi?"

"Xong rồi."

"Gần đây cậu có dự án mới à?"

"Đúng vậy, đang có kế hoạch tạo ra một phần mềm gọi taxi..."

"Ơ, có hàng tốt không tìm tôi tâm sự, cậu thế là không được..."

"Phần mầm này chưa hoàn thiện..."

Không lâu sau khi Lý Tông Diệu rời đi, Bàng Lỗi từ Hồng Sâm Capital' lập tức gọi cho Trương Thắng.

Đối phương hiển nhiên biết Lý Tông Diệu vừa gặp Trương Thắng và bàn về dự án mới.

Trương Thắng không giấu giếm gì và nói thẳng với Bàng Lỗi rằng Lý Tông Diệu đã đập 300 triệu NDT vào ứng dụng taxi của hắn.

Mặc dù giọng của Bàng Lỗi rất bình tĩnh, trông vui vẻ nhưng rõ ràng trong lời nói của anh ta hơi gấp gáp.

Anh hẹn Trương Thắng đi ăn tối.

Trương Thắng từ chối.

"Chủ tịch Bàng, tôi sắp đi Hàng Châu, vẫn là không cần ăn khuya gì đâu!"

"Hàng Châu?”

"Đúng!"

Đối phương hơi ừng, sau đó lập tức hỏi Trương Thắng ở đâu.

Khi Trương Thắng nói hắn sắp đến sân bay, Bàng Lỗi vội bảo Trương Thắng đợi anh ta đã, tình cờ anh ta có việc cũng đến Hàng Châu.

Sau đó Bàng Lỗi hỏi Trương Thắng đã mua vé gì và ghế nào.

Lúc xe của Trương Thắng vừa đến sân bay Yến Kinh, vừa xuống xe liên nhìn thấy Bàng Lỗi đeo kính nhã nhặn vội vã từ bên ngoài chạy tới cùng vài người nước ngoài.

"Giám đốc Trương!"

"Chủ tịch Bàng, thật là trùng hợp." - Trương Thắng nhìn Bàng Lỗi của 'Hồng Sâm Capital', trên mặt hiện lên nụ cười. "Giám đốc Trương, thật trùng hợp, chúng ta lên máy bay nói chuyện nhé?"

"Được!"

Khi Trương Thắng và Bàng Lỗi lên máy bay, Bàng Lỗi lập tức đổi khoang phổ thông của Trương Thắng thành khoang hạng nhất.

Lúc máy bay cất cánh, nụ cười nhiệt tình trên mặt Bàng Lỗi dân trở nên nghiêm túc.

"Giám đốc Trương! Cậu đã bán ứng dụng gọi taxi của mình chưa?"

"Vẫn chưa... Chủ tịch Lý đã trả 300 triệu rồi, nhưng dây nhợ quá, tôi định kéo dài chút..."

"Tôi sẽ trực tiếp đầu tư 300 triệu cho cậu, tôi vừa tra được cậu đã đăng ký một công ty tên là 'DiDiDi Taxi phải không?"

"Đúng."

"Tôi muốn 30% cổ phần của công ty! Nhưng tôi hy vọng trở thành nhà đầu tư duy nhất vào phần mềm."

Trương Thắng im lặng một lúc rồi cười:

"Chủ tịch Bàng, anh có chắc muốn bỏ tiền vào chứ?"

"Vào! Tôi mang luật sư tới đây, nếu cậu muốn ký hợp đồng thì có thể ký ngay..."

"Chủ tịch Bàng, người hào phóng nói chuyện cũng thẳng thắn, vậy được rồi, tôi xem hợp đồng trước đã.' - Trương Thắng nhìn vẻ mặt của Bàng Lỗi, trong mắt lóe lên tia sáng, hắn gật đầu.

"Được!"

Trương Thắng nhận lấy hợp đồng.

Khi nhìn thấy thỏa thuận đánh cược và một số điều khoản bẫy trong hợp đồng, nụ cười trên mặt hắn biến mất:

"Chủ tịch Bàng, tôi mong mình sẽ thấy một thỏa thuận đầu tư mạo hiểm chứ không phải một thỏa thuận đánh cược..."

"Đây là đảm bảo cho cả hai chúng ta... tư bản có cách hợp tác của riêng nó.' - Bàng Lỗi cười giải thích.

Trương Thắng đọc loạt vốn điều lệ' trong thỏa thuận, một số trong đó ngay cả Trương Thắng cũng không hiểu được, Trương Thắng phát giác hợp đồng này có gì đó không ổn, hắn đưa lại thỏa thuận cho Bàng Lỗi và lắc đầu:

"Tôi muốn tìm một đối tác chứ không phải biến mình thành người làm thuê..."

Bàng Lỗi và những người nước ngoài khác nhìn nhau, sau đó không cười nữa mà nheo mắt:

"Giám đốc Trương, nếu cậu cảm thấy không hài lòng với hợp đồng này thì chúng ta chuyển sang hợp đồng đầu tư bình thường cũng được... Nhưng có lẽ 300 triệu NDT phải đầu tư theo giai đoạn..."

"Vòng đầu tiên, yêu cầu tối thiểu của tôi là 200 triệu...' - Trương Thắng trả lời.

"200 triệu, cái này...' - Bàng Lôi im lặng một lát, nhìn ve phía mấy người nước ngoài.

Lần này người nước ngoài không có phản ứng, tựa hồ đang giao tiếp bằng ánh mắt.

Một lúc sau, vài người nước ngoài cùng Bàng Lỗi rời khoang hạng nhất. Trương Thắng nhìn những đám mây và khoảng không rộng lớn bên ngoài sân bay, yên lặng nhắm mắt nghỉ ngơi.

Khoảng 2 giờ...

Lúc này Bàng Lỗi mới cùng những người nước ngoài đó đi đến, do dự một lát, đánh thức Trương Thắng.

"Giám đốc Trương, đợt đầu 200 triệu thì 200 triệu, nhưng chúng tôi sẽ cử người đến 'DiDiDi Taxi để giám sát công việc, đồng thời cần thông tin chi tiết và kế hoạch của công ty..."

"Đưa tiền trước rồi nhìn kế hoạch!"

"Được!"...

Rạng sáng.

Lý Tông Diệu cùng nhóm phân tích đã thảo luận nhiều lần vê chủ đề liệu phần mềm gọi taxi' có đáng đầu tư hay không.

Sau khi liên tục xác nhận đây sẽ là một điểm nóng trong tương lai và là một dự án mà họ phải đầu tư, anh ta lại gọi cho Trương Thắng.

Nhưng...

Điện thoại của Trương Thắng đang bận.

Mãi đến 2 giờ sáng mới gọi được.

"Giám đốc Trương, tôi đã nghĩ kỹ, cứ theo lời cậu đi..."

"Xin lỗi, chủ tịch Lý, anh suy nghĩ vô ích rồi, tôi đã nhận khoản đầu tư từ 'Hồng Sâm Capital'!"

"Cái gì!"

Sắc mặt Lý Tông Diệu đại biến!

Internet...

Khiến mọi bí mật đều không nơi cất giấu.

Hành trình của một người, hướng đi tiếp theo, nếu thực sự bị ai đó chú ý đến và điều tra.

Thế nên...

Người đó sẽ hoàn toàn bị bại lộ.

2 giờ sáng ngày 11/6.

Tin tức Trương Thắng đã liên lạc với Hồng Thiên Capital' và Hồng Sâm Capital' lập tức được đặt lên bàn của vô số tư bản.

Tất nhiên, họ không biết chính xác Trương Thắng, Bàng Lỗi và Lý Tông Diệu đã nói về chuyện gì.

Chỉ biết, theo những dấu hiệu và manh mối gân đây từ Trương Thắng cho thấy có vẻ dự án tiếp theo của hắn là một 'APP gọi taxi.

Sau khi các tư bản phản ứng lại, họ bắt đầu kích động, lập tức đưa chủ đề 'APP gọi taxi' lên bàn 'cuộc họp phân tích đầu tư..

Đợi đến 6 giờ sáng ngày 11/6. Nhiều tư bản nổi tiếng trong nước.

Như là Đổng Trung Quân đứng sau 'Epps Capital, Từ Phong Hoa đứng sau Doanh Tư Capital' và Hùng Hiểu từ 'KDG Capital'...

Các nhà phân tích hàng đầu trong và ngoài nước của họ đã lập tức chăm chú vào 'APP gọi taxi' trong tương lai thông qua nhiều tính toán và phân tích khác nhau.

Đó là đầu gióI

Một đầu gió không kém gì ngành đồ ăn ngoài!

Một chiếc bánh lớn chưa có ai thực sự bước vào.

Nó điên rô hơn 'đại chiến nghìn group' trước đó, lợi ích cao hơn, thậm chí là chiếc bánh có thể kiểm soát huyết mạch toàn bộ ngành du lịch/đi lại của Hoa Hal

Tư bản là khát máu và điên cuồng, mức độ điên cuồng này giống như một con sông lớn vỡ đê, phút chốc không thể kiềm chết
Bình Luận (1)
Comment
tranletuananh19012010 1
tranletuananh19012010
Reader
4 Tháng Trước
Sao lại là truyện chữ vậyemo
Trả lời
| 0