Chương 1281: Chốt đơn
Chương 1281: Chốt đơnChương 1281: Chốt đơn
Chương 1281: Chốt đơn
Vào ngày diễn ra sự kiện 10/10, doanh số bán hàng thực sự đã vượt quá 3 tỷ, trực tiếp tăng gấp đôi so với 'Thương mại điện tử Tô Châư, có vẻ dư luận trên Internet không hề bị ảnh hưởng, thậm chí còn khiến nó đạt một mức cao mới.
Giật mình một lúc, hai chữ 'chốt đơn' chợt hiện trong đầu anh!
Đôi mắt anh lại nhìn vào "Trung tâm thương mại trực tuyến Cường Thắng' của mình, thở dài một hơi.
Giờ phút này, tổng doanh số của 'Trung tâm thương mại trực tuyến Cường Thắng' đã vượt hơn 800 triệu!
Sau khi thấy 800 triệu, anh đột nhiên cảm thấy hơi phức tạp, khóe mắt đỏ lên...
Đêm qua anh bắt đầu dồn lực, chỉ nghỉ một lúc giữa trưa trên bàn công tác, sau đó lập tức lại lao vào công việc.
Trong thời gian này...
Anh ngồi phía sau, nếu ban quản lý có vấn đề gì thì anh đều đích thân tham gia giải quyết, thương hiệu có yêu cầu nhỏ nhất anh cũng chạy tới như con.
Đã gần một năm rồi!
Từ một chủ cửa hàng trang trí, độ nhiên được thông báo phải tiếp quản một trung tâm mua sắm qua mạng...
Khi đó, lưu lượng truy cập cao nhất là 500. 000 đến 600. 000, khi đó, các nguyên lão của 'Trung tâm thương mại trực tuyến Cường Thắng' nhìn vị CEO đột nhiên nhậm chức...
Mặc dù mọi người đều ve tay nhưng anh biết không có ai thích mình, hầu như mọi người đều coi anh như một kẻ đi cửa saư..
Không biết có bao nhiêu người nói xấu sau lưng!
Thực tế, mỗi khi anh đưa ra quyết định đều sẽ bị phản đối, như là một bi kịch mất quyền vậy!
Nhưng may mắn thay, anh đã kiên trì, dưới áp lực to lớn, loại bỏ những thành viên cũ cần phải loại bỏ của Lý Cường, giải quyết những gì cần giải quyết...
Hơn một năm qua, anh làm việc chăm chỉ, mỗi ngày nhìn chằm chằm "Trung tâm thương mại trực tuyến Cường Thắng'. Ngay cả bạn gái cũng hoài nghi liệu anh có trở thành chàng 3 giây vì công việc không.
Cuối cùng "Trung tâm thương mại trực tuyến Cường Thắng' cũng sống sót!
Lượng truy cập tăng từ trăm nghìn lên triệu đến chục triệu...
Số lượng thương nhân tăng từ trăm lên nghìn, và hiện đã có hơn 10. 000. Hàng trăm thương nhân hàng hiệu tham gia trợ cấp sự kiện "Trung tâm thương mại trực tuyến Cường Thắng' và vô số thương nhân nhỏ!
Anh chịu đựng được!
"Cuối cùng, cũng có thể để những người từng nghỉ ngờ kia..."
"Câm miệng!" Anh chợt lam bẩm một mình, rồi nằm xuống ghế, chậm rãi thở phao nhẹ nhõm.
Sau khi nằm một lúc, anh chuẩn bị tinh thần đi về phía phòng kinh doanh "Trung tâm thương mại trực tuyến Cường Thắng.
Anh thấy lúc này nhóm thanh niên trong Phòng kinh doanh' đang nhìn chằm chằm lên các màn hình, thậm chí còn không để ý anh bước vào.
Anh tìm chỗ đứng...
Thời gian trôi qua từng chút một, anh vẫn nhìn con số 800 triệu tăng lên, 900 triệu, 950 triệu...
12 giờ, đồng hồ báo thức đột nhiên vang lên, dường như vô cùng chói tai.
Các quản lý không can tâm nhìn con số 950 triệu này!
Chưa phá được 1 tỷ!
Quá tiếc!
Có người đột nhiên ngồi xuống ghế, thở hổn hển, muốn nói gì đó, nhưng hồi lâu lại không nói nên lời...
Sau khi đồng hồ báo thức reo, đột nhiên lặng ngắt như tời
Lý Bân muốn nói gì lại không nói ra được...
Lúc này, ngoài cửa vang lên một tiếng võ tay!
Lý Bân vô thức nhìn về phía cửa, thấy thầy Trương Thắng của mình đã không biết đến đây từ khi nào...
"Chung ta đã thắng!"
"Chúc mừng giám đốc Lý, đánh quá đẹp!"
"Mọi người vất vả rồi!"
"Chúng ta thắng lớn!"
Lời của Trương Thắng đột nhiên xuyên thủng sự im lặng như nước, mọi người hét lên như điên.
Nước mắt Lý Bân lại càng tuôn mạnh như suối!
Sau đó...
Anh thấy mình được nhấc bổng lên!
Bị ném lên không trung, cảm giác không trọng lượng, như là bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống mặt đất cứng và lạnh, nhưng khi ngã xuống lại bị các đôi tay đỡ lấy.
Tiếng hoan hô xuyên tai!
Lý Bân cuối cùng đáp xuống đất, vẻ mặt phức tạp, màng nhĩ lại ù ù khó chịu. Anh nghe thấy mọi người hưng phấn hét lên, nhưng không nghe rõ họ đang nói gì.
"Mọi người!"
"Xin vui lòng lấy điện thoại di động liên kết với Ngân hàng Hoa Hạ của chúng ta..."
"Tôi đã yêu câu Bộ Tài chính gửi cho các bạn một phần tâm ý, không nhiều và không đại diện cho "Trung tâm thương mại trực tuyến Cường Thắng, chỉ đại diện cho chút cổ vũ cá nhân của tôi... ừm, hãy coi nó như một bữa khuya cho mọi người!"
"Hôm nay, Nhà hàng Bàn Tiểu An ở tâng dưới mở cửa 24/241" Sau khi kết thúc tràng pháo tay như sấm, Trương Thắng lấy tay ra hiệu ép xuống, sau đó trên mặt hiện lên một nụ cười.
Gần như cùng lúc đó, mọi người trong văn phòng đều vô thức lấy điện thoại ra.
Sau đó...
"100. 00!”
"Kya, tôi cũng có 100. 000!”
"Á, cái này, cái này..."
"Tôi..."
Tất cả nhân vên quản lý đều cúi đầu sững sờ, rồi lần lượt xem các tin nhắn.
'Ngân hàng Hoa Hạ: Tài khoản 44* của bạn đã nhận được 'Phí ăn khuya 1000* vào lúc 12:10pm... '
Bọn họ cẩn thận đếm mấy con số không!
100. 000!
Nhân viên quản lý trung tâm của "Trung tâm thương mại trực tuyến Cường Thắng' tham gia vận hành sự kiện này đều nhận được 100. 000 tệ 'Phí ăn khuya!
Tiếng hưng phấn, hưng phấn, chấn động vang vọng khắp văn phòng lớn!
Lý Bân cũng cúi đầu, nhưng trong tin nhắn anh không có tin nhắc nào cả.
Đúng lúc anh đang bối rối...
Thì thấy Trương Thắng võ vai mình.
Đưa anh một tờ hợp đồng.