Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này (Dịch)

Chương 142 - Chương 142. Dã Thú Tư Bản

Chương 142. Dã thú tư bản Chương 142. Dã thú tư bản

Chương 142: Dã thú tư bản

Lâm Hạ thì còn bình tĩnh chút, chỉ là lúc nhìn Trương Thắng, trong mắt hiện lên vẻ khó có thể tưởng tượng nổi.

Mấy ngày trước, mẹ cô gọi cho cô, trong điện thoại cô đã đoán được vài thứ.

Chỉ là…

Không thấu triệt như Trương Thắng đã phân tích.

Trương Thắng uống một hớp nước, sau đó lại nhìn về Kha Triển Sí:

“Đạo diễn Kha, một chốc Tinh Quang Vị Lai vẫn không chết được đâu, anh có thể đi ăn máng khác, nhưng tuyệt đối không nên nghe theo lời chị Hồng mà ở trên mạng công kích Tinh Quang Vị Lai!”

Trương Thắng đi rồi.

Kha Triển Sí ngơ ngác ngồi trên ghế salon.

Anh đã cai thuốc, nhưng giờ lại cầm một điếu lên.

Tưởng Tiểu Ưu cũng không giật lấy điếu thuốc, giẫm bẹp nó rồi mắng anh một trận giống như ngày thường nữa.

Cô ấy chỉ đứng lên, đi mở cửa sổ ở đại sảnh để gió thêm thổi vào, thổi tan đi khói thuốc khó ngửi ấy.

Kha Triển Sí cúi đầu.

Gió lạnh của đêm khiến anh tỉnh táo hơn, nhưng lại cảm thấy vô cùng rét lạnh, lạnh đến mức run hết cả người.

Thật ra thì, đời này anh gặp không ít người nhưng lại chưa hề gặp ai giống như Trương Thắng, nói theo một góc nào đó, thậm chí Trương Thắng còn không được tính là người.

Dường như ở trước mặt hắn không hề có chút bí mật nào cả, đôi mắt hắn quét qua tựa hồ có thể nhìn thấu toàn thân vậy, giấu đã rất kỹ nhưng hắn lại có thể dễ dàng moi ra thứ mà mình đã hao phí tâm tư để cất giấu, rồi tàn nhẫn phô ra trước mặt.

‘Đạo diễn Kha, những món quà mà vận mệnh ban tặng đều đã được niêm yết sẵn ở góc khuất!’

‘Anh đừng nghĩ đến việc chơi với tư bản, dù khi còn ở với ‘Đang Tuổi Thanh Xuân’ anh bị tư bản hút máu, nhưng ít ra cũng thành danh, mà bây giờ, trong trận đánh cờ hung hiểm của tư bản này, anh hoàn toàn trở thành vật hi sinh!’

‘Quyển sách ‘Đang Tuổi Thanh Xuân’ này, anh có lợi thế hơn để trao đổi với tư bản, nhưng giờ đây, bọn chúng ép khô lợi ích còn sót lại của anh, sẽ biến anh thành viên đạn, sau đó lấy sự phẫn nộ còn lại của anh để bắn về phía quân địch!’

‘Còn việc cuối cùng anh sẽ bị hủy hoại hay là rớt trên đất bị giẫm đạp thì không có quan hệ gì với họ cả!’

‘Nếu như đêm nay hoặc là tối mai họ gọi cho anh, nói về những chuyện này thì anh tuyệt đối đừng nên đồng ý!’

‘…’

Kha Triển Sí dường như thấy được một tấm lưới.

Một tấm lưới vô cùng tuyệt vọng.

Khói thuốc lượn lờ bay lên.

Từng hình ảnh hiện lên trong đầu anh…

Vài câu của Trương Thắng khiến anh ta mở rộng đầu óc, giống như làm anh trưởng thành lên trong một đêm, nhưng lại thấy càng âm trầm đáng sợ.

Tại sao chứ?

Rõ rành anh rất có tài hoa!

Lẽ nào anh không thể yên tâm quay phim, nhả ra tài hoa của mình ư?

Đối với tư bản, anh ta không đến mức là một viên đạn, ít ra anh ta còn có thể tạo ra càng nhiều giá trị cho tư bản!

Đây không phải là mổ gà lấy trứng ư?

Anh ta cho rằng Trương Thắng đang nói chuyện hoang đường, cho rằng Trương Thắng đang phủ định tài hoa của anh, nghĩ rằng Trương Thắng tự cho là đúng…

Như là có trong phút giây nào đó, thậm chí anh ta cảm thấy chuyện mà Trương Thắng nói đều là sai, toàn bộ đều là ngụy biện!

Nghĩ vậy, lòng anh như được an ủi một chút, anh ta tắt đầu mẩu thuốc lá, yên lặng ra ban công.

Trên ban công, bạn gái Tưởng Tiểu Ưu đang tưới hoa, anh biết lúc bạn gái do dự đều sẽ đến ban công tưới hoa, đây là thói quen của cô ấy.

Dưới ánh trăng…

Anh lộ ra một nụ cười miễn cưỡng.

“Tiểu Ưu, thật ra…”

Còn chưa kịp nói xong, anh liền nghe một tiếng điện thoại vang lên.

Tiếng chuông khiến anh giật mình, vô thức đi vào, trong lòng thậm chí còn cầu nguyện, còn giữ lại chút hi vọng.

Nhưng khi nhìn thấy số điện thoại, tâm anh dần chìm xuống, trên đó là chị Hồng gọi đến.

Anh nhận điện thoại.

“Đạo diễn Kha, ‘Đá Quý Trương Đại Phúc’ lần nữa đạt thỏa thuận chiến lược với chúng tôi, cậu có thể tiếp tục quay quảo cáo cho ‘Đá Quý Trương Đại Phúc’…”

“Đạo diễn Kha, vừa rồi tôi đã trò chuyện với bộ phận pháp lý bên chúng tôi, chúng tôi phát hiện hợp đồng của cậu và Tinh Quang Vị Lai hơi phiền phức, trong hiệp ước của họ có vài điều khoảng là điều chết, có rất nhiều điều khoảng chặt chém vô lý…”

“Đại giới để giải trừ hợp đồng thật sự quá lớn, không tốt lắm, may mà chúng tôi phát hiện lỗ hỏng kịp thời, còn có thể cứu vãn…”

“Đạo diễn Kha, còn có chuyện này tiết lộ cho cậu, thật ra bộ điện ảnh đầu tiên ‘Đang Tuổi Thanh Xuân’ có tiền đầu tư bảy triệu ấy, bọn họ chỉ ra bốn triệu, thông qua một vài công ty ma mà mua bản quyền của quyển sách ấy với giá thấp, giờ câu đi kiểm tra hợp đồng của ‘Đang Tuổi Thanh Xuân’, trong đó toàn bộ là hợp đồng bán đứt bản quyền! Thậm chí bên trong, bọn họ còn ký cả bút danh sau của cậu, cũng ký vào cả tác phẩm dưới bút danh của cậu…”

“Haiizz, bọn họ quả thật là một đám dã thú khát máu!”

Bình Luận (1)
Comment
tranletuananh19012010 1
tranletuananh19012010
Reader
4 Tháng Trước
Sao lại là truyện chữ vậyemo
Trả lời
| 0