Chương 183: Nông thôn bao quanh thành phố
Trong trường hợp này...
Để pin của Thang Vũ thoát ra khỏi vòng vây là điều vô cùng khó khăn.
Hơn nữa, Yến Thạch Hóa còn có hơn hai mươi dự án cơ sở đào tạo thực hành đang được phê duyệt …
Suy cho cùng, dự án của Thang Vũ được coi là chen ngang, cho Thang Vũ một tháng đã là nể mặt anh ta lắm rồi.
Nếu lâu hơn nữa...
Thẩm Nghị không có danh tiếng lớn như vậy mà những dự án khác thậm chí sẽ gặp phải sự phản đối.
Thực tế áp lực đối với học viện là không hề nhỏ.
Thẩm Nghị thở dài.
Hắn vỗ vai Thang Vũ rồi rời khỏi phòng đào tạo mà không giải thích gì.
Căn phòng đào tạo rộng khoảng trăm mét vuông trống rỗng, Thang Vũ chỉ biết đứng đó ngơ ngác...
Trên các kệ ở hai bên, tiếng dụng cụ kiểm tra vẫn vang lên.
Hơn mười phút sau, Thang Vũ ngồi tựa lưng vào ghế, ngơ ngác nhìn dụng cụ hồi lâu mới lấy ra bản kế hoạch Trương Thắng đưa cho.
Bản kế hoạch đã lật đến trang cuối cùng.
Trang cuối cùng...
Nó nói”Nông thôn bao quanh thành phố”.
Sau đó...
Phương pháp bao vây cụ thể không được ghi trong kế hoạch.
Đây không phải là điều vô nghĩa sao, dù có vẽ một chiếc bánh lớn cũng không thể thỏa mãn cơn đói!
Thang Vũ cười khổ.
Tôi là giáo viên của Trương Thắng hay Trương Thắng là giáo viên của tôi?
Nhưng dù sao thì dự án cơ sở đào tạo thực hành cũng đã được triển khai và nhà trường cũng sẽ sắp xếp cho một số sinh viên học một số kiến thức về pin…
Những sinh viên này chính là những tài năng đang chuẩn bị cho công ty tương lai của mình.
Nghĩ đến đây, cuối cùng anh ta cũng đứng dậy.
Do dự một lúc anh ta lấy điện thoại di động ra, cuối cùng gọi cho Trương Thắng.
Ngay sau đó, Trương Thắng nhận được một cuộc gọi.
“Thầy Thang, em ở ách vách thầy!”NC Studio” của chúng em cũng đã được duyệt rồi..!”
Thang Vũ nghe được Trương Thắng nói, sửng sốt, sau đó vô thức nhìn sang bên cạnh.
............
“NC Studio” cuối cùng đã được phê duyệt.
Nói là cơ sở kinh doanh nhưng thực chất là khu văn phòng rộng hơn ba mươi mét vuông.
Khu văn phòng được chia làm hai phòng, một phòng là phòng làm việc của Trương Thắng và Trần Mộng Đình, phòng còn lại là một chiếc bàn dài bày vài chiếc máy tính cũ để nhân viên khởi nghiệp.
Lúc phòng đó được mở, Trần Mộng Đình rất phấn khởi.
Sáng sớm cô đã chạy tới dọn dẹp văn phòng từ trong ra ngoài.
Sau khi dọn dẹp xong, cô đặt vài chậu hoa và treo vài bức tranh để tăng thêm chút sức sống cho khu vực nhỏ bé này.
Làm xong tất cả những điều này, Trần Mộng Đình cuối cùng cũng được ngồi trên chiếc ghế êm ái và thoải mái.
Đây là lần đầu tiên trong đời cô khởi nghiệp kinh doanh, dù là”studio” nhưng cô không thể kìm nén được sự phấn khích, toàn thân như được tiếp thêm sức lực vô tận.
Rất nhanh!
Điện thoại di động của cô reo lên.
Cô lập tức trả lời điện thoại.
“Được!”
“Được rồi, được rồi, anh đã xem mẫu phim tài liệu của chúng tôi chưa?”
“Ừ, ừ, được rồi, được rồi!”
Cuộc gọi kết thúc.
Trả lời điện thoại xong, Trần Mộng Đình cố gắng giữ bình tĩnh nhưng tay cô vẫn run lên vì phấn khích.
Cố gắng lâu như vậy...
Nói chuyện lâu như vậy, cuối cùng cũng có một thương hiệu sẵn sàng tài trợ cho bộ phim tài liệu Những Năm Tốt Nghiệp của họ!
Đây là một công ty thương mại nước ngoài.
Tuy số tiền không nhiều, chỉ có hai mươi nghìn nhưng ít nhất đó cũng là một khởi đầu rất tốt.
Vào lúc này...
Cửa mở, Trương Thắng vừa vặn bước vào. Cô vội đứng dậy báo tin vui cho Trương Thắng.
Trương Thắng thực bình tĩnh.
Ngay cả khi nghe Trần Mộng Đình nói phòng làm việc kiếm được tám mươi nghìn từ nhiều nguồn khác nhau trong trường quay, hắn vẫn chỉ mỉm cười an nhiên.
Có vẻ như...
Mọi thứ đều đúng như hắn đoán trước.
Nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Trương Thắng, Trần Mộng Đình chợt cảm thấy có chút trẻ con và xấu hổ không thể giải thích được, cô cảm thấy mình như một đứa trẻ chưa từng nhìn thấy tiền, chưa thấy qua bộ mặt thành phố.
“Chị à, bình tĩnh, sẽ còn nhiều nữa..!”
“Trương Thắng, tiếp theo tôi định nói về công việc thiết kế website của những doanh nghiệp nhỏ đó.”Trần Tích Hợp Obon” là một trường hợp thành công. Tôi nghĩ chúng ta có thể..!”
“Ừm, thể nói chuyện. Tuy nhiên, dù có nói với ai thì chị cũng phải nói rằng công việc của chúng ta là do tập đoàn công ty Châu Âu Obon ủy quyền. Chúng ta đã tham gia một phần vào việc thiết kế sản xuất và thực hiện dự án...!”
“Tại sao? Công việc của trang web này rõ ràng là do chúng ta lên kế hoạch và thiết kế, sau đó... trang web này cũng khá đơn giản, không có nội dung kỹ thuật gì nha!”
“Chúng ta phải giúp đỡ”Obon” PR, đồng thời, chúng ta cũng đang PR cho chính mình!”
“..!”
Trương Thắng nói xong lời này, Trần Mộng Đình trầm mặc một lát, sau đó trầm ngâm gật đầu.
“Trương Thắng, chúng ta vẫn đang tạo ra mạng lưới à?”
“Đúng vậy, chúng ta còn đang tạo ra một mạng lưới, mạng này sẽ rất lâu mới làm được..!”
“Vậy khi nào xong?”
Trần Mộng Đình nhìn Trương Thắng hỏi.
“Khi những tấm lưới nhỏ được mắc nối tiếp, tấm lưới sẽ trở nên rất lớn..!”