Chương 186: Nghe ai nói?
Trong cuộc chơi thị trường này, ắc quy thế hệ mới của Thang Vũ dù có lợi thế về sản phẩm so với ắc quy Uy Năng cũng sẽ bị ảnh hưởng không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Các thương hiệu lớn muốn ổn định sẽ không sử dụng những sản phẩm mới này, các thương hiệu nhỏ không có sức cạnh tranh, số lượng đặt hàng hạn chế, hơn nữa bản thân họ hiện cũng đã sống dở chết dở.
Dù nhìn thế nào cũng cảm thấy đây là ngõ cụt.
Chạng vạng.
Ngay lúc Thẩm Nghị đang cân nhắc có nên gọi điện hỏi thăm vợ hay không thì nghe thấy tiếng gõ cửa văn phòng.
Sau đó...
Anh ta thấy Trương Thắng đi vào.
“Thầy Thẩm …!”
“Ồ, Trương Thắng, ngồi xuống đi, hôm nay studio thế nào? Coi bộ hài lòng hả?”
“Rất tốt, em rất vừa lòng. Hôm nay chúng em cũng nhận được đơn đặt hàng tài trợ từ một số công ty..!”
“Được rồi, vậy thì tốt. Thứ trong tay cậu là..!”
“Ồ, đây là tư liệu em in ra..!”
“Tư liệu gì?”
“Tư liệu về cuộc khủng hoảng tài chính năm 2008..!”
“Vậy kế hoạch này là..!”
Thẩm Nghị nhìn Trương Thắng mang theo một đống tư liệu dày đặc.
Sau đó nhìn thấy một báo cáo về những tài liệu này, trên báo cáo viết dòng chữ Phân tích cơ hội của cuộc khủng hoảng tài chính năm 200!”
Lật trang đầu tiên, anh ta nhìn thấy một dòng chữ”Để chống lại sự sụt giảm nhanh chóng về nhu cầu xuất khẩu các sản phẩm điện tử tiêu dùng do cơn sóng thần tài chính toàn cầu ở Hoa Kỳ gây ra..!”
Thẩm Nghị nhìn một lúc, đầu đột nhiên cảm thấy choáng váng.
“Cậu đang làm bản tổng kết báo cáo chính sách phải không? Cậu..!”
“Vâng, thầy Thẩm, em muốn hỏi, sư mẫu…!”
“Để làm gì? Tuyệt đối đừng làm chuyện gì nhạy cảm nhé!”
“Em không làm gì cả, em chỉ muốn thầy cho vợ thầy xem những gì em viết và những tài liệu này…!”
“???”
“Trong hoàn cảnh khủng hoảng tài chính, thị trường nước ngoài bị tác động vô cùng nặng nề!”
“Tuy rằng sự tác động đối với chúng ta có phần nhỏ hơn, nhưng so với năm ngoái, hoạt động ngoại thương sụt giảm 26,3%!”
“Về phía Hoa Hạ chúng ta là một đất nước dựa vào hơn 60% mậu dịch với quốc tế, dưới tình hình nghiêm trọng như vậy, có thể nói rằng kim ngạch ngoại thương của chúng ta đang gặp phải nguy cơ chưa từng có!”
“Bên phía nước Mỹ dùng biện pháp ứng phó là thả nổi tiền tệ. Mặc dù thả nổi tiền tệ có thể cứu thị trường, nhưng lại dẫn đến xu hướng cả thế giới phải trả tiền cho nó, đô la Mỹ vẫn là chủ đạo của quá trình toàn cầu hóa”
“Ngành công nghiệp xuất khẩu không những bị cắt ngang khối lượng, hơn nữa lợi nhuận còn giảm mạnh. Việc phục hồi kinh tế là việc vô cùng cấp bách mà quốc gia cần phải làm trong tương lai!”
“Vì để cho nền kinh tế Hoa Hạ không phải chịu quá nhiều ảnh hưởng của xu thế mà rơi vào khốn cảnh, ắt đất nước chúng ta phải giảm phát, đồng thời khai thác con đường mới, con đường này chính là đẩy mạnh nhu cầu trong nước!”
“...”
Trong văn phòng.
Trương Thắng ngồi đối diện với Thẩm Nghị, vừa lật tài liệu, vừa giảng giải ý nghĩa bên trong đó.
Vừa mới bắt đầu thì trên mặt Thẩm Nghị còn mang theo nụ cười ôn hòa, dường như đang quan sát một chuyện vô cùng thú vị, nhưng càng về sau, nụ cười đó dần dần bắt đầu biến thành nét nghiêm túc, thậm chí sau khi Trương Thắng nói đến mấy chữ ‘nhu cầu trong nước’ thì đồng tử của Thẩm Nghị chợt co rụt lại.
Anh ta nhìn chằm chằm vào Trương Thắng, âm thanh gần như là được phát ra từ trong cổ họng: “Tất cả những chuyện này là cậu nghe ai nói!!?”
Chỉ trong chớp mắt, bầu không khí bỗng nhiên có vài phần cảm giác lạnh lẽo mà nghiêm trọng.
Không khí áp lực quanh quẩn khắp nơi trong phòng làm việc, Thẩm Nghị cảm giác được sống lưng của mình bỗng nhiên ớn lạnh, rồi sự lạnh lẽo đó lan rộng ra khiến cho toàn thân cũng lạnh như băng.
Đây là...
Ngày hôm qua, cuộc họp của Bộ Công Thương mãi đến cuối cùng mới đưa ra kết luận như vậy.
Trương Thắng đối mặt với ánh mắt của Thẩm Nghị thì cũng chỉ nở ra một nụ cười, không hề bị ảnh hưởng: “Đây là tư liệu công khai trên internet, nếu như tôi đứng ở vị trí của lãnh đạo mà suy nghĩ thì cũng có thể nghĩ ra bước tiếp theo nên làm như vậy”.
Sắc mặt Thẩm Nghị hơi buông lỏng đi một ít, nhưng trên mặt vẫn không để lộ ra biểu cảm gì, anh ta mở tài liệu ra rồi nhìn thêm một lát, cuối cùng dừng mắt tại những phương án ở mấy trang cuối cùng, thấy được mấy chữ ‘Điện gia dụng xuống nông thôn’.
Anh ta lại lật thêm một trang nữa...
Thấy Trương Thắng giải thích thuật ngữ ‘Điện gia dụng xuống nông thôn’, sau khi đọc xong, anh ta đột nhiên nghĩ đến một số việc, rồi ngẩng đầu lên nhìn Trương Thắng.
“Trong bản kế hoạch của Thầy Thang có một câu nói ‘nông thôn bao vây thành thị’, chính là biểu đạt ý tứ này sao?”
“Đúng. Trong thành phố đã bão hòa xe điện, nhưng ở các vùng nông thôn, đặc biệt là một số vùng xa xôi thì thị trường cho xe điện vẫn vô cùng lớn, chúng ta cần phải khai thác thị trường nơi đó...”