Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này (Dịch)

Chương 223 - Chương 223. Rảnh Chứ?

Chương 223. Rảnh chứ? Chương 223. Rảnh chứ?

Chương 223: Rảnh chứ?

Sau khi nói chuyện với Trương Thắng xong, ban đầu Trần Mộng Đình còn mỏi mệt, đột nhiên giờ không ngủ được.

Cô nằm lật qua lật lại, trằn trọc trên chiếc giường lâm thời của phòng làm việc.

Cảm xúc của cô kích động nói không nên lời, nhưng cũng hơi có chút bất an.

Lưới của Trương Thắng ngày càng toàn diện, tựa như một hệ sinh thái cỡ nhỏ, vòng vòng lại với nhau…

Mà bọn họ là người khống chế của cái vòng ấy.

Dường như, kiếm tiền cũng cẳng có gì khó.

Nhưng nếu muốn cái hệ sinh thái này tồn tại thì mỗi vòng đều phải ổn định, như thế mới có thể trở thành một vòng kín.

Chỉ cần có một khâu xảy ra vấn đề thì…

Toàn bộ hệ sinh thái sẽ sụp đổ, nhất là dự án đầu nguồn.

Dưới cảm giác lo được lo mất ấy…

Trần Mộng Đình đợi đến sáng thứ hai.

Sáng thứ hai, trời còn tờ mờ, cửa phòng làm việc NC vang lên tiếng gõ cửa.

Trần Mộng Đình mơ mơ màng màng mở cửa, hơi nghi hoặc mới sáng sớm có ai sẽ tới gõ cửa.

Vẫn chưa đến giờ làm việc của các bạn học trong phòng làm việc, các bạn toàn đợi tới sát giờ mới có mặt, mà Trương Thắng thì có chìa khóa cửa lớn, trừ việc đi vào văn phòng thì không lí nào là cậu ấy gõ.

“Hội trưởng!”

“Cậu là…Tề Hải Phong?”

“Phải! Hội trưởng, anh Thắng có đó không?”

“Giám đốc Trương cậu ấy....hôm nay cậu ấy hông ở đây, nếu không ở ký túc xá vậy chắc là ở bên ngoài, sao thế?”

“Không có gì, thế em đợi cậu ấy.”

“Sớm thế này…vào trước đi.”

“Dạ!”

Trần Mộng Đình mở cửa.

Thấy Tề Hải Phong đứng ở cửa ra vào, vẻ mặt tươi cười nhìn quanh.

Trần Mộng Đình vô thức nhìn qua xấp ‘báo cáo phân tích hợp tác chiến lược’ trong tay Tề Hải Phong, trên mặt hơi nghi hoặc.

Đương nhiên…Tề Hải Phong không nói gì thì cô cũng không nên hỏi lắm, chỉ là rót cho cậu ta một chén trà.

Thời gian trôi qua từng giờ.

Tề Hải Phong nghiêm túc ngồi trong phòng khách kiểm tra lại xấp ‘báo cáo phân tích hợp tác chiến lược’, chưa hề đụng chạm chút nào.

Cho đến 8 giờ sáng.

Các bạn học trong phòng làm việc lục tục đến văn phòng đi làm, lúc này Tề Hải Phong mới đứng lên.

Cậu thấy Trần Mộng Đình dắt vài bạn học đi vào văn phòng.

Dường như bọn họ đang trò chuyện gì đó cần giữ bí mật, sau khi nói gần nửa tiếng thì các bạn học mới phấn khởi đi ra.

Tề Hải Phong đoán có lẽ phòng làm việc NC lại nhận thêm nghiệp vụ gì đó.

Lén nhìn máy tính của họ một chút…

Cậu phát hiện bọn họ đang làm mấy tờ áp phích bằng tiếng Anh.

Đột nhiên cậu ấy có chút cảm giác nguy cơ, nói đúng hơn là cảm giác gấp gáp.

Cái cảm giác này rất khó nói.

Đợi đến 9 giờ.

Cửa phòng khách của cậu cuối cùng cũng mở ra.

Cậu thấy Trương Thắng đến.

Tề Hải Phong vô thức đứng lên:

“Anh Thắng, đây là báo cáo mà tôi viết, anh nhìn giúp tôi thử…”

Trương Thắng gật đầu, nhận lấy báo cáo sau đó nhìn một hồi lâu, Tề Hải Phong đột nhiên thấy Trương Thắng lộ ra một nụ cười mỉm:

“Hải Phong, tôi nhớ hình như lúc trước chú nhà có làm trang hoàng nhỉ? Từng làm thợ mộc, cũng từng làm nhà thầu?”

“Phải.”

“Có làm qua nghiệp vụ nước ngoài không?”

“Là có làm, nhưng tiệm chúng tôi chủ yếu làm ở Hoa Hạ…”

“Gần đây chú nhà rảnh chứ?”

“Hả? Anh Thắng muốn làm gì sao?”

“Có hứng thú với việc đi nước ngoài phát triển nghiệp vụ không?”

“Hả?”

“Tôi nói, chú nhà có rảnh đi Brazil một chuyến không? Chúng tôi muốn xây một sân khấu, cần người chuyện nghiệp đi chỉ đạo, bởi vì thân phận tôi đặc thù nên tạm thời không thể đi Brazil…” – Khóe miệng Trương Thắng hơi cong lên, nhìn chằm chằm Tề Hải Phong.

Ngày 26 tháng 10.

“Anh Thắng nhận thêm hai phòng, một cái là phòng tập huấn pin của thầy Thang Vũ, một cái là phòng làm việc NC.

“Phòng tập huấn pin ở kế bên phòng làm việc NC, các sinh viên tốt nghiệp năm 4 cùng với các đàn anh đàn chị đã tốt nghiệp khóa trước của học viện được sắp xếp cho vào làm việc trong phòng tập huấn…Căn cứ theo thông tin tôi nhận được, những dự án xe điện bên trong phòng tập huấn đã được chạy ké xe của quốc gia, tiến vào hệ thống ‘đồ điện gia dụng xuống nông thôn’, nhận được một phần trợ cấp, có lẽ ‘thí điểm đồ điện gia dụng xuống nông thôn’ ở Lạc Thành hôm nay là dư án của họ.”

“Nội dung công việc trong phòng làm việc NC có những phần: một là kế hoạch hợp tác nhãn hiệu, marketing; hai là dự án phim phóng sự, hợp tác giữa phòng làm việc và học viện, cùng với sự hợp tác giữa các công ty ngoài trường, trước mắt đang quay một bộ phim phóng sự tên là ‘Năm Tháng Tốt Nghiệp’, để cho ekip bộ phim đi theo xe điện của thầy Thang Vũ, đến Lạc Thành quay phim, nghe nói vài lãnh đạo trong bộ công thương rất xem trọng bộ phim tài liệu ‘Năm Tháng Tốt Nghiệp’ ấy…”

“Tất nhiên thì tôi có suy nghĩ kỹ đoán rằng là có liên quan tới thầy Thẩm Nghị của bộ tốt nghiệp, vợ của thầy Thẩm Nghị là cô Hứa Lâm Lâm của bộ công thương…”

“Anh Thắng khiến cho những con cờ không hề liên quan với nhau sống dậy trên cùng một bàn cờ!”

“…”

Với tư cách là đại biểu cho công ty đầu tiên hợp tác với phòng làm việc NC, Tề Dự Phú đi tới trước cửa ra vào phòng làm việc.

Tề Hải Phong đi bên cạnh Tê Dự Phú, nhỏ giọng giới thiệu về phòng tập huấn và phòng làm việc NC.

Từ sau khi Tề Hải Phong viết ‘báo cáo phân tích hợp tác chiến lược’ làm cho Trương Thắng hài lòng, Trương Thắng mới kể cho Tề Hải Phong những chuyện liên quan tới phòng làm việc NC.

Bình Luận (1)
Comment
tranletuananh19012010 1
tranletuananh19012010
Reader
4 Tháng Trước
Sao lại là truyện chữ vậyemo
Trả lời
| 0