Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này (Dịch)

Chương 394 - Chương 394. Tiếp Địa Khí

Chương 394. Tiếp địa khí Chương 394. Tiếp địa khí

Chương 394: Tiếp địa khí

Hơn mười phút sau.

Một làn sóng âm thanh ta náo nhiệt hơn ập đến.

Kha Triển Sí vô thức liếc nhìn về phía đó…

Anh ta nhìn thấy AK mang cây đàn guitar trên lưng đi tới!

Các phóng viên nhìn thấy AK tới thì ào tới vây quanh ta anh ta.

Khi các bài hát ngày càng bán chạy, mức độ phổ biến ngày càng cao, cựu ca sĩ lang thang AK đã trở thành một trong những ca sĩ hot nhất hiện nay...

AK đối mặt với phóng viên phỏng vấn, sau một hồi trò chuyện, anh ta cởi cây đàn guitar trên lưng, ngồi trước cửa cửa hàng, bắt đầu thâm tình hát một bài hát.

Bài hát vang lên...

Trên đường đi ngày càng có nhiều người theo dõi.

Kha Triển Sí không còn phân biệt được đâu là những diễn viên do Trương Thắng mời, đâu là những người hâm mộ thực sự đến đây...

“Nhân tiện, tháng sau tôi sẽ đi lưu diễn khắp đất nước với bộ phim Mùa Hè Năm Ấy! Đúng rồi! Chuyến lưu diễn toàn quốc miễn phí, mọi người nhiệt tình không ngừng, tôi ca hát không ngừng! Điểm dừng tiếp theo, Tấn Thành!”

Vài lời của AK ngay lập tức gây ra những tràng la hét và hò reo!

Các phóng viên lao tới chĩa micro vào mặt AK.

Có vẻ như cụm từ lưu diễn toàn quốc miễn phí rất có sức hấp dẫn đối với bọn họ!

Âm thanh ta ồn ào khiến Kha Triển Sí thấy cực kỳ chói tai.

“Đúng rồi, đạo diễn Kha có thông tin nóng muốn tiết lộ!”

“Mọi người nhanh ta đi tìm anh ta đi!”

Sau đó, anh ta nhìn thấy AK bước vào cửa hàng xe điện Hoành Uy được phóng viên vây quanh ta, nhưng trước khi bước vào, anh ta bất ngờ quay đầu lại và cười cực kỳ quái dị với Kha Triển Sí.

Kha Triển Sí hoang mang!

Thông tin nóng?

Thông tin gì nóng?

Sao tôi lại không biết!

Một nhóm phóng viên nghe xong bất ngờ hứng thú bừng bừng vây quanh ta Kha Triển Sí.

Ánh sáng khiến Kha Triển Sí thấy rất chói mắt.

Anh ta hít một hơi thật sâu.

Trước những ánh mắt mong chờ của các phóng viên, nhẫn nhịn nửa ngày đều nghẹn không ra lời gì.

Anh ta cảm thấy đầu óc mình càng ngày càng cứng đờ, không còn theo kịp nhịp điệu của những người này nữa.

Trạng thái lúng túng này không kéo dài lâu.

Anh ta nghe thấy tiếng khua chiêng gõ trống vang lên bên cạnh.

Sau đó anh ta và các phóng viên vô thức quay đầu lại.

Sau đó, anh ta nhìn thấy một tấm bảng mới treo cạnh bảng xe điện Hoành Uy.

Trên tấm biển mới có hình chân dung nam ca sĩ điển trai AK, dang tay về phía trước và vẫy tay.

Dường như xe điện Hoành Uy đã ký hợp đồng với AK làm người phát ngôn hình ảnh...

Sau đó, bên cạnh tấm bảng mới, một tấm biểu ngữ khổng lồ có dòng chữ “Đồ gia dụng về quê toàn giảm giá” được kéo ra!

Bên cạnh những chữ lớn này, một biểu ngữ khác có dòng chữ “Phim quốc tế về nông thôn” được mở ra!

Kha Triển Sí đọc xong những dòng chữ này đầu lại ong ong, trong lòng như có hàng vạn lời mắng chửi lướt qua, muốn mắng cũng mắng không ra!

Anh ta hít một hơi thật sâu!

Con mẹ nó những người này đang muốn làm gì vậy?

Nào có kiểu quảng bá phim như thế này? Tiếp địa khí (*) này, con mẹ nó nối tiếp trực tiếp với tro bụi phải không?

(*)Tiếp địa khí: muốn tiếp xúc cùng dân chúng hòa mình cùng nhân dân.

Hơn mười phút sau...

Giữa tiếng huyên náo ầm ĩ, Kha Triển Sí tìm được cơ hội trốn tại bên trong cửa hàng xe điện Hoành Uy nghỉ ngơi.

Anh ta thấy AK, Trương Thắng và Nhiếp Tiểu Bình đều có mặt ở đó.

Sau đó...

Anh ta nhìn thấy Nhiếp Tiểu Bình ký hợp đồng với AK và Trương Thắng.

Những người này đến đây để quảng bá phim hay đến đây để kinh doanh

Sau khi ký hợp đồng, Nhiếp Tiểu Bình và AK cùng trò chuyện về chuyến tuần diễn cả nước.

Mà Trương Thắng cất hợp đồng đi, tươi cười đi về phía Kha Triển Sí.

Kha Triển Sí uống cốc nước, thấy nìn Trương Thắng bước tới thì đứng dậy theo bản năng.

Lúc này không hiểu sao anh ta có chút sợ hãi khi nhìn thấy Trương Thắng, luôn có cảm giác Trương Thắng sẽ dẫn mình xuống một cái hố, một khi đã xuống hố thì không thể trèo ra được!

“Tổng giám đốc Trương, tôi cảm thấy mình không thích ứng được với nhịp điệu này. Bây giờ tôi không còn lo lắng nữa!”

Anh ta nhìn Trương Thắng.

“Đạo diễn Kha, đây là bước đầu tiên của chặng đường dài, chúng ta phải đến ga tàu cao tốc!”

“Tại sao phải đến ga tàu cao tốc?”

“Tuyên truyền toàn quốc! Bây giờ tôi không thể ngồi máy bay nên chỉ có thể để các anh chịu thiệt đi đường sắt cao tốc cùng tôi!”

“Tổng giám đốc Trương, tôi... tôi có thể không ngồi con xe bánh bì nát đó được không?”

Kha Triển Sí im lặng một lúc, lộ ra nụ cười còn xấu hơn cả khóc.

“Lần này chúng ta không ngồi, chúng ta sẽ đi xe mui trần!”

Trương Thắng đẩy kính lên và bắt đầu tỏ ra nghiêm túc.

“Thật sao?”

“Thật sự... đạo diễn Kha, tôi còn không lừa ai chứ đừng nói đến người một nhà. Tôi lừa anh thì có ích gì cho tôi?”

“Ồ!”

Kha Triển Sí gật đầu.

Thuê một chiếc xe mui trần và rêu rao khắp nơi?

Mặc dù có hơi phóng đại một chút nhưng có vẻ như...

Độ tuyên truyền vẫn có!

Có lẽ vì ánh mắt Trương Thắng rất nghiêm túc và chân thành nên cuối cùng Kha Triển Sí cũng tin hắn, rồi anh ta nghĩ đến bộ dạng mình ngồi trên xe thể thao.

Cảm giác linh tinh trong lòng đã tốt hơn một chút.

Anh ta đứng dậy đi theo Trương Thắng ra ngoài.

Bình Luận (1)
Comment
tranletuananh19012010 1
tranletuananh19012010
Reader
4 Tháng Trước
Sao lại là truyện chữ vậyemo
Trả lời
| 0