Chỉ là...
Hắn bị các nhãn hiệu xa lạ vây lấy.
Tay hắn nhận được rất nhiều danh thiếp, mấy ông chủ kia rất kích động, tiếng còn lấn át cả truyền thông.
Trong tiếng ồn hỗn tạp, Tất Phi Vũ nghe được mấy từ như ‘hợp tác’ ‘tài trợ’ ‘hợp tác thương hiệu’ ‘dự án’.
Anh nghĩ đến từ ‘thu tiền’ mà Trương Thắng đã nói trước khi xuống máy bay, cùng với chuyện đầu tư <Th;ất Nhật Sát>…
Giờ phút này...
Anh ta thông suốt sáng tỏ!
Giám đốc Trương là muốn loot tư bản sao!
Sau khi suy nghĩ này xuất hiện trong đầu, Trương Thắng cuối cùng cũng thu hồi ánh mắt, tiếp tục nhìn vào giới truyền thông.
Không hiểu sao, khi xem lại những cánh truyền thông này, Tất Phi Vũ mơ hồ cảm thấy bọn họ không giống như là bị mời đến?
Trong lòng anh ta bắt đầu nghi thần nghi quỷ.
Sau khi trả lời không biết bao nhiêu câu hỏi rồi anh ta mới đi theo Trương Thắng ngồi lên xe thương vụ đã chuẩn bị sẵn đi.
“Khi đối mặt với các phóng viên phỏng vấn, anh phải bắt đầu nói nhiều hơn về bom tấn quốc tế <Thất Nhật Sát> của chúng ta!”
“Hả?”
“Chúng tôi có đội ngũ nội dung của tác phẩm đoạt giải Golden Bear <Cheese> tại Liên hoan phim quốc tế Berlin, đội ngũ sản xuất <Yêu Thầm> của giải Silver Bear ban giám khảo Berlin, chúng ta càng mời đến đội ngũ ảnh hưởng chuyên nghiệp của bộ phim nổi tiếng quốc tế <Hành Trình Yêu>…Đội hình của phim <Thất Nhật Sát> chúng ta xa hoa hơn bất kỳ bộ phim văn học nào ở Hoa Hạ, hoặc thậm chí còn xa hoa hơn bất kỳ bộ phim thương mại nào, đạo diễn Tất, tôi biết rằng mặc dù anh rất khiêm tốn, nhưng chúng ta không thể lại khiêm tốn thêm nữa!”
Trong xe, Trương Thắng vỗ vỗ vai Tất Phi Vũ, sâu kín nhìn anh ta.
Đôi mắt Tất Phi Vũ mở to vì sốc, trái tim không ngừng run rẩy, anh ta cảm thấy tam quan của mình đã nát tan, nửa ngày sau cũng không thể lành lại được.
Sau một lúc lâu, khóe miệng anh run rẩy:
“Giám đốc Trương, chúng ta chỉ mời những nhân viên tầm thường nhất trong những bộ phim này, chúng ta gọi đây là một đội, có quá…vô liêm sỉ không?”
Trương Thắng đẩy kính, vẻ mặt không hề lộ ra chút xấu hổ, nhưng lại nhìn Tất Phi Vũ nghiêm túc hơn:
“Chúng ta lừa gạt người khác sao?”
“Ờm, đúng là không…”
“Chúng ta có nghiêm túc làm việc và làm phim không?”
“Có!”
“Có phải chúng ta đã bỏ ra rất nhiều công sức không? Có phải cũng ta mong muốn bộ <Thất Nhật Sát> này tốt hơn không?”
“Có!”
“Đạo diễn Tất, chúng ta đang làm chuyện có thật, chúng ta không trộm cắp hay lừa gạt ai, chúng ta tuân thủ pháp luật, vậy thì tại sao chúng ta không thể nói sự thật?”
“Cái này…” – Tất Phi Vũ cảm thấy não mình càng ù hơn.
Sau nhiều ngày kiệt sức và cảm xúc lên xuống, anh cảm thấy bản thân đã mất khả năng tự suy nghĩ.
Cuối cùng anh cũng gật đầu theo bản năng.
“Một người, thì cũng là một đội! Anh đã quên Fendi, đạo diễn của <Đêm Kinh Dị> ư? Bộ phim ngắn <Đêm Kinh Dị>, từ sản xuất, chụp ảnh, thành phẩm, thậm chí diễn viên chính đều do chính tay một mình cô ấy làm…anh nói một mình cô ấy không thể nào là một đội? Người xưa có câu ‘nhất nhân thành quân (1) ’, thế thì một người có được tính là cả quân đội không? Nếu không thì tại sao lại có câu nói đó chứ?”
(1)
“Ờm…” – Tất Phi Vũ chỉ cảm thấy đầu óc mình giống như bột nhão, lại gật đầu.
“Đạo diễn Tất, anh rất tài năng, anh cũng rất chăm chỉ, nhưng suy nghĩ của anh vẫn bị rập khuôn, chúng ta phải giải tỏa tư tưởng ra, một nghệ thuật gia chân chính là không thể bảo thủ không thay đổi, phải phá vỡ gông cùm xiềng xích, làm nên bản ngã…”
“…”
“Hiểu chưa?”
“Hình như, hơi hiểu!”
“…”
Biểu cảm trên mặt Tất Phi Vũ vẫn còn đọng lại sự chấn động.
Gật đầu dường như đã trở thành một điều bản năng!
......
‘Sau 5 năm, điện ảnh Hoa Hạ lại đoạt giải!’
‘Tác phẩm đầu tay hay nhất, sau Nam California, đạo diễn trẻ người Hoa Hạ Tất Phi Vũ một lần nữa chiến đấu trên trường quốc tế!’
‘Tất Phi Vũ: Tôi sẽ cố gắng!’
...
Liên hoan phim quốc tế Berlin khó tránh khỏi dấy lên làn sóng nhiệt độ trong giới điện ảnh Hoa Hạ!
Ngay khi Tất Phi Vũ xuống máy bay, thậm chí còn chưa đến NC Entertainment, sức ảnh hưởng của Tất Phi Vũ trên Internet bắt đầu nóng lên.
02 năm.
Kể từ khi bộ phim <H;ạng Sở> giành giải Cành cọ vàng, giải thưởng cao nhất tại Cannes thì mọi người đều cảm thấy rằng đây là khởi đầu của phim Hoa Hạ ra nước ngoài và được quốc tế công nhận!
Năm đó, ngành công nghiệp điện ảnh nhộn nhịp, chủ đề ‘phim Hoa Hạ ra nước ngoài’ được thảo luận hơn nửa năm, năm thứ 2 tại lễ khai mạc Liên hoan phim quốc tế Cannes, bốn bộ phim Hoa Hạ đã lọt vào danh sách rút gọn.
Ba bộ cho Liên hoan phim quốc tế Berlin!
Hai bộ cho Liên hoan phim quốc tế Venice!
Năm đó, là năm điên rồ nhất đối với giới điện ảnh Hoa Hạ!
Trong lịch sử, chưa bao giờ có nhiều bộ phim ở Hoa Hạ lọt vào danh sách rút gọn cho các giải thưởng điện ảnh quốc tế!
Tất cả những người làm truyền thông, nhà làm phim và người hâm mộ đều phấn khởi chờ đợi tin vui từ nước ngoài!
Nhưng...
Berlin bị loại đầu tiên!
Ba bộ lọt vào sanh sách rút gọn, không một bộ có thưởng!
Rồi đến Venice, Cannes...