Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này (Dịch)

Chương 513 - Chương 513. Bí Ý

Chương 513. Bí ý Chương 513. Bí ý

Cậu ấy không trả lời lời Trương Thắng mà vẫn im lặng.

Trương Thắng cảm thấy một luồng khí ‘chán nản thất vọng’ và ‘thất bại’ tràn ngập trên người AK.

Những hơi thở này thật khiến người ta khó hiểu…

Giờ phút này, AK đã trở nên nổi tiếng, album &LTTrong; Cơn Mưa> khiến cậu kiếm được hơn một triệu, album này vẫn còn phát lực dài, về sau vẫn có thể kiếm được tiền, cậu ấy cũng xếp hạng rất cao trong bảng xếp hạng trên Internet, mức độ chủ đề đôi khi có thể lao vào top mười, nhiều chương trình khác cũng đang mời cậu ấy…

Nhưng có vẻ cậu ấy không hề tham gia một show nào.

Theo lý thuyết thì người như vậy hẳn là nên hăng hái hơn mới đúng.

Trương Thắng nhìn xuống bản thảo trên mặt đất.

Bản thảo chi chít nốt nhạc và ca từ…

“Giám đốc Trương, tôi…không viết được bài hát hay nào, tôi không có cảm giác gì, không có một chút cảm giác nào cả…”

“Lúc trước tôi dồi dào tinh lực, trong đầu luôn luôn có giai điệu…”

“Nhưng…”

“Có vẻ như sau khi nổi tiếng, tôi đã không làm được nữa!”

“Tôi không tìm được cảm giác đó, có vẻ tôi hết thời rồi…”

“Cho dù tôi viết như thế nào cũng không thể thoát khỏi vòng tròn đó, như thể, đột nhiên, tài năng của tôi đã bị thứ gì tước đoạt vậy…”

“Album &LTTrong; Cơn Mưa> và bài hát &LTGi;ữa Hè> dường như đã rút cạn mọi thứ tôi có trong những năm qua…”

“…”

Giọng nói của AK khô khốc.

Khi ngẩng đầu lên, mặt cậu ấy lại méo mó.

Nhưng cuối cùng cũng không phát điên nữa, chỉ càng thêm chán nản thất vọng.

“Cậu nên thả lỏng, đừng thúc ép bản thân, bây giờ cậu đang rất tốt rồi…”

Trương Thắng cúi đầu xuống, cẩn thận nhặt bản thảo trên đất lên.

“Giám đốc Trương! Cậu từng nói qua tôi là Thiên Vương tương lai!”

AK đột nhiên nhìn chằm chằm vào Trương Thắng.

Máu đỏ trong hốc mắt không giảm đi mà càng ngày càng đậm.

Trương Thắng nhìn AK, do dự một lát rồi cuối cùng cũng gật đầu.

“Thiên Vương! Thiên Vương! Như thế nào mới gọi là Thiên Vương? Mỗi album là một hit, mỗi album đều đột phá chính mình, mỗi bài hát đều có linh hồn!”

“Hiện tại chúng ta có công ty của riêng mình, chúng ta không có tài nguyên, chúng ta không có sự ủng hộ của ngoại lực!”

“Tôi cũng không nghĩ là nó xấu, ngược lại tôi còn cảm thấy rất tốt, như thế tôi mới có thể lấy tác phẩm của mình tát thật mạnh vào mặt những người trên mạng kia!”

“Tôi nói cho họ tôi không bị tư bản xây dựng hình tượng giả!”

“Sau đó, tôi bắt đầu tiếp tục sáng sáng tác, cố gắng sáng tác…”

Cố chấp như điên như dại!

Khiến AK bắt đầu trở nên điên khùng!

Có vài người…

Đuổi theo ánh đèn sân khấu.

Dần đánh mất chính mình trong tiếng vỗ tay và cổ vũ, tận hưởng món quà danh vọng.

Có vài người…

Tài năng hơn người, viết đại một bài cũng thành hot hit, quay đại một đoạn cũng trở thành vua màn ảnh.

Mà có vài người…

Siêng năng rèn luyện hết lần này đến lần khác, kiên trì bước tiếp trong sự nghi ngờ và thống khổ…

Sau đó, cuối cùng cậu ấy cũng trở nên nổi tiếng!

Nhưng danh tiếng không khiến cậu ấy trì trệ mà còn muốn đột phá chính mình một lần nữa, bước lên một đỉnh cao khác!

Nhưng...

Đột phá đỉnh cao khó như thế nào?

Bản thân AK chính là một người cố chấp.

Nếu không cố chấp thì sao cậu ấy có thể phiêu bạc 6 năm ở Yến Kinh, kiên trì giấc mơ ban đầu của mình trong đau đớn.

&LTTrong Cơn Mưa> khiến cậu nhất chiến thành danh!

Cậu đã từng hưởng thụ lấy ích lợi mà những danh vọng ấy mang đến trong thời gian ngắn.

Nhưng đồng thời…trên internet lại có người nghi ngờ.

Nghi ngờ <Trong; Cơn Mưa> của cậu là sản phẩm bị tư bản xây dựng nên, nghi ngờ cậu sẽ xuống dốc nếu không có Tinh Quang Vị Lai, thậm chí nghi ngờ &LTTrong Cơn Mưa> cũng không phải là do cậu sáng tác.

Chất vấn và nghi ngờ…

Đều là ‘khung cảnh’ mà bất kỳ một nghệ sĩ nào cũng phải trải qua trên con đường thành danh.

Rât phổ biến, cũng rất bình thường, hơn nữa dân cư mạng nghi ngờ AK không nhiều lắm, dù sao doanh thu của &LTTrong Cơn Mưa> vẫn còn đó, các fans âm nhạc luôn ở đấy.

Nhưng không biết vì sao, AK lại chui vào ngõ cụt…

Cậu ấy bỏ ra sức lực và mồ hôi mà người thường khó có thể tưởng được cho &LTTrong Cơn Mưa> và &LTGiữa Hè>, nếm nhiều trái đắng như vậy, trải qua bao nhiêu đêm tối, nhấm nháp tư vị cô độc và tuyệt vọng!

Loại trải qua đó khiến nơi sâu trong lòng cậu càng thêm cố chấp, thậm chí cố chấp đến mức không cho bất cứ ai được quyền nghi ngờ.

Tất nhiên, những thứ này vẫn có thể chịu đựng được!

Nhưng…

Khi NC Entertainment được thành lập, cậu ấy nhận được cuộc gọi từ Thịnh Thế Entertainment và Tinh Quang Vị Lai…

Bên kia lúc đầu rất nhiệt tình, mời cậu, nói chuyện với cậu về tương lai của công ty mình và sẽ xây dựng hình tượng cậu ấy như thế nào.

Sau khi biết được AK sẽ không đổi công ty thì thái độ của họ lập tức nhạt đi.

Thuyết phục cậu nhìn nhận thực tại!

Trò chuyện về tư bản, trò chuyện việc tại sao &LTTrong; Cơn Mưa> có thể hot lên, chuyện tài nguyên, quan hệ…

Nhưng đến nay cũng không hề nói cho cậu là tác phẩm của mình tốt đẹp ở chỗ nào!

Phẫn nộ!

Ngọn lửa giận dữ, bắt đầu từ lúc đó, hoàn toàn bùng cháy lên!

Bọn họ hạ thấp giá trị của cậu đến cực hạn, như thế một đêm thành danh chỉ là chuyện ngẫu nhiên, thậm chí là ‘bố thí’ vậy.

Cậu tin chắc chắn, chỉ cần tác phẩm đủ tốt, đủ mạnh thì cho dù cực ít tài nguyên vẫn có thể nổi tiếng!

Tài nguyên luôn là phụ trợ!

Cậu lấy phẫn nộ làm động lực, bắt đầu điên cuồng sáng tác, viết hết bài này đến bài khác!

Nhưng...

Tất cả đều là rác rưởi...

Cậu xem đi xem lại nhiều lần, sau đó phát hiện không có bài hát nào có thể vượt qua <Trong; Cơn Mưa>!

Cảm xúc không cam lòng lại bao quanh lấy tức giận, bao quanh cố chấp!

Tiếp tục sáng tác!

Nhưng chuyện sáng tác trước nay đều không phải chỉ cần ép là có thể ép ra được.

Nóng lòng thành công, sao có thể ra tác phẩm tốt?

Bình Luận (1)
Comment
tranletuananh19012010 1
tranletuananh19012010
Reader
4 Tháng Trước
Sao lại là truyện chữ vậyemo
Trả lời
| 0