Chương 547: Theo đuổi ước mơ
Lưu Oánh Oánh đã mê mẩn truyện tranh!
Nhưng…
Lưu Khai Lập không phải một người thoáng mở, nói đúng hơn thì anh ta là một kẻ độc tài!
Trước thềm kỳ thi tốt nghiệp cấp 3…
Vốn từ nhỏ luôn nghe lời cha dặn, cô đã lấy hết can đảm nói ra muốn thi vào trường đại học chuyên ngành truyện tranh.
Nhưng…
Cha cô cau mày nói với cô rằng ngành truyện tranh này không có triển vọng gì, còn không bằng học marketing hay quản lý.
Cô ấy đã tra cứu rất nhiều thông tin và liên tục giải thích rằng chuyên ngành truyện tranh không tệ đến nỗi vậy.
Cô nói tình hình phim hoạt hình ở Hoa Hạ ngày càng kém, cần phải có người làm ra hoạt hình đẹp, kể ngành công nghiệp truyện tranh Nhật Bản và anime sôi nổi cỡ nào, Hoa Hạ cũng sẽ không tệ hơn...
Cô thậm chí còn nói từ nhỏ chúng ta đã nhìn hoạt hình của Nhật và Mỹ đến lớn, nhiều người đã bị văn hóa nước khác vô tình ảnh hưởng…
Trong ký ức, đó là lần đầu tiên cô chống đối.
Nhưng đó cũng là lần chống đối thất bại thê thảm nhất.
Trước khi cô kịp nói xong thì cha Lưu Khai Lập đã mắng cô một trận té tát, đồng thời ép buộc cô sửa lại nguyện vọng ngành.
Thậm chí còn xé những bức tranh cô vẽ, những cốt truyện cô chuẩn bị tỉ mỉ…
Cuối cùng cô cũng vào trường đại học học ngành mà mình không thích, sau khi tốt nghiệp thì hiển nhiên làm việc ở Bếp Tích Hợp Sâm Nhiên của nhà.
Trong thời gian học đại học, cô từng kiên trì vẽ, từng cố gắng gửi bản thảo, từng gia nhập các group truyện tranh, vừa tìm hiểu động thái truyện tranh trong nước vừa ôm nhau sưởi ấm với mọi người.
Từng group dần chết đi.
Những người bạn từng nói muốn trở thành mangaka, muốn làm tranh hoạt hình cuối cùng cũng không chịu qua được giai đoạn “newbie” không ai thăm hỏi.
Liên tục up ảnh truyện tranh của mình lên website nhưng không ai chú ý, càng không người ký hợp đồng.
Cuối cùng, dần dần thay đổi.
Rất nhiều giai đoạn trên thế giới này đều là sóng lớn quét lên bờ cát, quét quét…
Ba năm…
Trong thời gian rảnh rỗi, Lưu Oánh Oánh vẫn kiên trì vẽ, kiên trì gửi bản thảo, kiên trì học…
Mọi người đều biết kiên trì!
Nhưng có mấy ai chịu đựng được sự tuyệt vọng lúc kiên trì, thống khổ khi làm chuyện vô ích mỗi ngày, cũng hoặc là liên tục nghi ngờ chính mình chứ?
Lưu Oánh Oánh không chỉ một lần nếm trải hương vị cay đắng của thất bại.
Kiên trì mấy năm nay hoàn toàn là công dã tràng, thật ra cũng nên từ bỏ rồi.
Nó nói rõ rất nhiều thứ, là không có thiên phú, không có tư cách, làm chuyện vô dụng…
Về sau, năm 4 đại học, năm cuối ấy đúng thật là cô từng từ bỏ một thời gian, không còn login giống như những người bạn cũ ấy!
Sau đó…
Bếp Tích Hợp Sâm Nhiên xuất hiện một Trương Thắng, cũng xuất hiện một Lý Bân.
Sau đó cô chạy nghiệp vụ theo Trương Thắng…
Tiếp xúc nhiều hơn, cô thấy được khó khăn của Trương Thắng, cũng thấy đằng sau nụ cười ấy là bao nhiêu mồ hôi.
Nhưng hắn vẫn sống!
Liều lĩnh sống sót!
Mặc dù phải gánh khoản nợ 2 triệu nhưng hắn vẫn sống được…
Thành công của hắn khiến Lưu Oánh Oánh chấn động!
Giống như một ngôi sao chổi xuyên qua màn đêm!
Về sau…
Lý Bân cũng đi rồi!
Lý Bân đi theo Trương Thắng cùng nhau gầy dựng lên “Trang Trí Hoành Viễn” từng mắc hàng đống nợ, hiện tại là “Trang trí NC”…
Giờ đây, công ty trang hoàng ấy không những ngày càng nhiều khách hàng ở Tân Thành mà còn nổi tiếng hơn, thậm chí nhận được đơn từ rạp chiếu phim nước ngoài ở Pháp!
Cô đã thấy họ thành công, là người chứng kiến, cũng là người tham dự.
Cô đang tiếp nhận và phục vụ khách hàng trong nước của Trang trí NC!
Ở nước ngoài, cô giúp Trương Thắng vẽ các loại poster, thiết kế logo, lên kế hoạch sự kiện…
Sau đó, nó nhận được tán dương, nhận được sự tán thành!
Cô đã thất bại quá lâu!
Cuối cùng cô cũng nếm được hương vị của thành công, cô liên tục tự nhủ rằng mình vẽ không tệ, có lẽ là hướng đi sai nhưng chắc chắn không xấu…
Cô lại lên QGOU, lại nung nấu ước mơ mình kiên trì 4 năm, ban ngày vội vệc của Trang Trí NC, ban đêm vẽ truyện tranh…
Hiện thực vẫn tàn khốc như cũ!
Từ chối, từ chối, từ chối hết lần này đến lần khác!
Bị từ chối đến mức lòng tin của cô lại bị tổn thương, lại tuyệt vọng lần nữa…
Sáng 10/3.
Cô xem hết tập cuối phim tài liệu .
Trong bộ phim tài liệu…
Có sức mạnh!
Trương Thắng nói mình là cỏ dại!
Hắn thành công bò ra khỏi vực thẳm!
Còn cô!
Cô cũng là một ngọn cỏ.
Bất cứ ai đều có thể chà đạp, nhưng cô vẫn sẽ sống!
Tình trạng của cô tốt hơn Trương Thắng nhiều, không có khởi đầu nợ nần chồng chất, cũng không lẻ loi đến Yến Kinh một mình, không có cảm giác lang thang cô độc!
Cô xứng đáng tốt hơn!
Cô nhìn bản thảo bị từ chối này, cảm xúc tuyệt vọng ấy lại bị đè xuống!
Lần này bị từ chối thì rút kinh nghiệm, lần sau gửi nữa, lần sau bị từ chối tiếp thì lại rút kinh nghiệm, lại gửi tiếp…
Chắc chắn sẽ có ngày cô thành công!
Cô mở QGOU ra, gửi riêng cho tất cả các thành viên trong nhóm đã từ bỏ ấy…
Sau khi gửi xong…
Cô đi xuống lầu!
Cô thấy một nhóm khách hàng đứng ở cửa…
Có tư vấn, khiếu nại, cũng có thanh toán.
Cô thấy cửa lớn của Trang Trí NC mở ra, mẹ mình Trần Ái Cúc đang kêu gọi khách hàng.
Trang Trí Hoành Viễn vốn từng bị đóng cửa, chửi bới trên báo giờ đây đã dạt dào sức sống, danh tiếng vang xa trong khu vực này.
Cô nở nụ cười đi đến, vừa cùng mẹ chào hỏi khách hàng vừa nghĩ đến truyện tranh của mình!
Ngày này…
Cô dành thời gian bận rộn và suy ngẫm.
Bận đến 10 giờ rưỡi.
Sau khi sắp xếp công việc thợ sửa chữa và sắp xếp hợp đồng ký kết, cô lại ngồi xuống trước máy tính.