Chương 554: Đại diện quảng cáo
Từ Thắng Nam và Mạt Tử đã ngồi ở phòng chờ hơn nửa tiếng vẫn không đợi được điện thoại của giám đốc Vũ Đông.
Cô ngay lập tức cảm thấy bất ổn, lập tức đến quầy lễ tân hỏi.
Cô gái quầy lễ tân mỉm cười, lịch sự như mọi khi nhưng không trả lời thẳng vấn đề.
Chân mày Từ Thắng Nam nhíu lại.
Cô hẳn là người tiếp xúc với Vũ Đông sớm nhất, hơn nữa căn bản Diệu Hoa còn chưa chính thức tuyên bố muốn mời minh tinh làm đại sứ, mẫu điện thoại còn chưa có nữa mà!
Theo lý thuyết thì những chưa chắc quản lý công ty khác có tin tức linh thông bằng cô.
Cô nghĩ rất nhiều thứ…
Gần một giờ trôi qua, sau đó cô nghe thấy tiếng thang máy ở lối vào bên cạnh.
Cô lập tức nhìn thấy một bóng người quen thuộc.
Trương Thắng đeo kính cầm hợp đồng đi xuống.
Cô sững sờ.
Sau đó liền vô thức nghênh đón.
“Giám đốc Trương!”
“Ồ? Chị Thắng Nam?”
Trương Thắng thấy Từ Thắng Nam thì cũng không ngạc nhiên mà chỉ mỉm cười.
“Giám đốc Trương, chúc mừng cậu thành lập công ty mới.”
“Ha ha, chị Thắng Nam, chỉ là một cái studio mà thôi, công ty gì chứ…” – Trương Thắng bật cười nhìn Từ Thắng Nam.
“Giám đốc Trương, lát nữa cậu rảnh không?”
“Ừm, chắc là có, sao thế?”
“Tôi rất xin lỗi về chuyện NC Studio, mấy ngày sau tôi vẫn luôn gọi điện thoại cho cậu để nói chuyện hợp tác kế tiếp, nhưng tiếc thay cậu không nghe điện thoại, ban đầu tôi định làm xong sẽ tự mình đến quý công ty tâm sự, không nghĩ tới hôm nay lại có thể tình cờ gặp cậu ở đây…”
Khi gặp lại Trương Thắng, Từ Thắng Nam bỗng trở nên rất nhiệt tình.
Cô chủ động bắt tay Trương Thắng và chào hỏi, hoàn toàn mất đi vẻ điềm tĩnh khi lần đầu gặp Trương Thắng.
“Chị Thắng Nam, em vừa trả nợ xong, em đổi số, số cũ tắt rồi.”
“À giám đốc Trương, tôi đã đề cập đến trải nghiệm hợp tác không mấy thoải mái vừa qua với chủ tịch đổng, chủ tịch Đổng biểu thị thật đáng tiếc, lần này chúng tôi cũng đề xuất một kế hoạch hợp tác mới…” – Từ Thắng Nam chân thành nhìn Trương Thắng.
“Ồ.”Trương Thắng chỉ gật đầu, nhưng không trả lời câu này:
“Chị Thắng Nam, hôm nay chị dẫn Mạt Tử đến hợp tác với Diệu Hoa ư?”
“Phải…”
“Chị Thắng Nam, em có một câu không biết có nên nói hay không…”
“Cậu nói đi…”
“Chị từng giúp em làm nhiều việc, lòng em rất cảm động, cho nên mong chị có thể rút khỏi lần cạnh tranh đại sứ này của Diệu Hoa!”
“Cậu có ý gì?” – Nghe thế, Từ Thắng Nam sững người!
“Lần này sẽ có một cuộc đấu thầu mở cho vị trí đại sứ của Diệu Hoa, nhưng em hy vọng chị sẽ không tham gia vào nó, càng đừng tranh với bất kỳ công ty nào khác…”
“Cho tôi một lý do!” – Nụ cười trên mặt Từ Thắng Nam nhạt dần, nhìn thẳng vào Trương Thắng.
Trong mắt ánh lên sắc lạnh.
Khi Từ Thắng Nam ra khỏi phòng làm việc của Vũ Đông thì đã là 7 giờ tối.
Cô không nhìn thấy Lâm Quốc Đống.
Lâm Quốc Đống rất bận.
Đưa toàn quyền chọn đại sứ cho Vũ Đông.
Đợi đến khi ra cửa lớn cô mới nhìn thấy Lâm Quốc Đống.
Nhưng cô không chào hỏi ông ấy.
Lâm Quốc Đống đi cùng với vài luật sư và vô số phóng viên, cô thật sự không thể chen vào.
Các phóng viên đuổi theo Lâm Quốc Đống để hỏi chuyện liên quan đến Diệu Hoa và Công ty Khoa học kỹ thuật Kovol.
Năm ngày trước!
Chi nhánh của Diệu Hoa ở Ấn Độ đã chính thức đóng cửa.
Có tin đồn rằng quan chức Ấn Độ muốn cấm bán các sản phẩm Diệu Hoa.
Ba ngày trước.
EU tuyên bố tăng thuế nhập khẩu đối với các sản phẩm của Diệu Hoa và nhận định Diệu Hoa chống bán phá giá.
Một ngày trước.
Pháp chính thức thông báo mở phiên tòa tranh chấp giữa Diệu Hoa và Kovol.
Vài tháng trước!
Công ty bên họ cáo buộc Diệu Hoa đạo mã nguồn của mình, đồng thời cáo buộc các sản phẩm của Diệu Hoa “không phải là sản phẩm lành mạnh”.
Vụ kiện kéo dài trong nhiều tháng và cả hai bên đều có đủ bằng chứng.
Lần này…
Phải chính thức gặp nhau ở tòa án!
Năm nay thật sự là năm náo động của Diệu Hoa.
Từ Thắng Nam nhìn Lâm Quốc Đống bước lên xe thương vụ với sự vây quanh của vô số phóng viên.
Mãi cho đến khi chiếc xe rời đi, các phóng viên lần lượt giải tán cô mới ngồi trở lại trong xe.
......
“Chị Thắng Nam, ngồi…”
Nhà hàng được chọn là Lầu Hương Sen.
Nằm ở khu Lệ Loan của Dương Thành, đây là quán trà nổi tiếng trăm năm.
Từ Thắng Nam gặp lại Trương Thắng.
Dường như Trương Thắng đã thay đổi một chút so với lúc trước.
Mặc dù hắn luôn cười nhưng trong nụ cười ấy lại ẩn giấu một khí thế.
Khi cô dẫn Mạt Tử vào quán trà, bản năng cô cảm nhận được cỗ khí thế ấy đã bất giác đè ép mình.
Cảm giác ấy rất không dễ chịu với cô.
Nhưng vẫn ngồi xuống.
“Chị Thắng Nam, chị đã nói chuyện với giám đốc Vũ chưa?”
“Đã nói rồi.”
“Chị nghĩ sao?”
“Giám đốc Trương, có phải cậu có hiệp định bí mật nào với Lý Diễm Hồng của Thịnh Thế Entertainment không?” – Từ Thắng Nam không trả lời câu hỏi của Trương Thắng mà là hỏi lại.