Chương 573: Tự bôi đen mình
Nếu đổi thành hắn, chưa nói đến việc dùng seeder bôi nhọ A K, thậm chí AK không bị report đến mức xóa bài hát cũng đã là lương thiện lắm rồi!
Sau khi đọc xong, Trương Thắng híp mắt, đăng nhập vào tài khoản Weibo của “Trùng giày”.
Hoạt động mấy hôm nay cùng với tạo điểm hot thành công đã khiến lượng follower của tài khoản Weibo “Trùng giày” tăng hơn 200.000!
200.000, tuy không bằng các đại V động tí đã hơn 1 triệu ở thế giới trước nhưng ở thời điểm mà Weibo vừa nổi lên như năm nay thì nó vẫn là một account lớn kinh người.
Sau khi nhấp vào Weibo của “Trùng giày”, Trương Thắng im lặng nhìn một acc clone vừa tạo gửi ảnh đến.
“Đây là tư liệu Trương Thắng mà chúng tôi điều tra, bạn định bắt đầu từ đâu?”
Trương Thắng click vào những hình ảnh này.
Sau khi thấy ảnh, hắn nheo mắt lại.
Trong hình...
Có một bức là chụp ăn cơm với Lâm Hạ, góc chụp rất âm hiểm, nhìn qua cứ như là một cặp đôi thân mật.
Còn kèm một số chi tiết cặn kẽ về Lâm Hạ trong ảnh.
Ngoài Lâm Hạ, Trương Thắng còn thấy những bức ảnh “thân mật” của mình với Trương Phán Phán, cô gái người Pháp Elaine và Thẩm Băng Băng...
“Thành công của Trương Thắng đều là nhờ vào phụ nữ? Hắn là kẻ bám váy?” – Trương Thắng im lặng một lát, rồi gửi tin nhắn này đến acc clone đó.
“Tôi cũng không biết nên bịa ra mấy chuyện này như thế nào nữa, dù sao bạn là người chuyên nghiệp với chúng mà…”
“AK đâu?”
“AK không có scandal nào, đam mê chạy khỏa thân mà mọi người đều biết có tính không?”
“Cũng coi như đi, bạn đưa bao nhiêu tiền?”
“Chúng tôi tài nguyên cho bạn, đống tài nguyên và lưu lượng to lớn, chỉ cần bạn viết tốt thì tiền chẳng thành vấn đề gì cả…”
“Ờ, tôi nhận chuyện này!”
...
Rạng sáng 24/3.
Mười bảy giờ trước khi bắt đầu “Buổi biểu diễn thế kỷ của siêu sao Ma Đô”!
Mạt Tử đã đến Ma Đô.
Nhìn vào quảng trường Ma Đô đông đúc.
Trên quảng trường, các sân khấu khổng lồ đã được dựng xong, vô số nhân viên đang điều chỉnh thiết bị trên sân khấu.
Ở hàng rào bên ngoài quảng trường rộng lớn, ánh đèn rực rỡ tỏa sáng như ban ngày, vốn rạng sáng là thời điểm mọi thứ đều lặng yên nhưng cửa ra vào lại có vô số người đi đường quay phim chụp ảnh.
Mạt Tử thấy được poster quảng cáo to lớn của mình!
Mặc dù không phải là Center nhưng ảnh bản thân trên poster lại rất dễ thấy, đặt cạnh các Thiên Vương Thiên Hậu lờ mờ thể hiện rằng anh ta có cấp bậc sánh ngang với họ.
Anh dừng lại nhìn nó một lúc lâu, như thể bên tai phát ra từng tiếng gào thét chói tai và gầm rống giận dữ…
Giống như thủy triều!
Sau đó về tới phòng nghỉ.
Anh ta không ngủ được cho nên bật máy tính lên, thấy được Weibo “Trùng giày” đã phản hồi.
“Trùng giày” gửi một bài viết cho anh ta!
Tiêu đề của bài viết rất bắt mắt.
“Trương Thắng bám váy phụ nữ!”
“Trông cậu ta bình thường như vậy, tại sao lại có nhiều cô gái xuất sắc thích cậu ta chứ!”
“Thật ra đằng sau câu chuyện truyền cảm hứng của Trương Thắng đều là dựa vào phụ nữ đi lên!”
“Kinh hoàng! Nửa đêm mà Trương Thắng lại lén làm những chuyện này!”
“Cực sốc! Vô liêm sỉ! Trương Thắng lại dám…”
“…”
Mạt Tử nhìn thấy mấy dòng này thì chấn động tinh thần!
Sau đó không nhịn được mà click mở bản tin.
Cái ln m!
Con tim anh ta sốc dữ thần!
“Trùng giày” này đúng thật là ác tàn canh, nối thẳng lấy câu chuyện khởi nghiệp của Trương Thắng với phụ nữ lại, thậm chí phân tích nhịp nhàng lúc Trương Thắng mới bắt đầu khởi nghiệp là dựa vào lừa 10.000 đồng của bạn học nữ cùng lớp “Lâm Hạ”…
Từ đã, không phải là 1.000 đồng à? Sao lại biến thành 10.000 đồng rồi?
Mà thôi kệ!
Mạt Tử nhìn chằm chằm vào nội dung từng trang bài viết.
Bài viết được viết như góc nhìn của người thứ ba, chi tiết như thể tận mắt chứng kiến hành trình khởi nghiệp của Trương Thắng, rất là nhuần nhuyễn, thậm chí Mạt Tử còn suýt tin!
Anh ta có cảm giác mình đang đọc mấy bộ tiểu thuyết có dạng tag “hiện đại ăn bám” tên là “Bạn nữ cùng lớp của tôi”, hoặc “Các nàng hoa khôi xinh đẹp của tôi”, “Những cô bạn gái giàu có của thằng trai tồi”!
Má nó đọc mấy cái tin bên lề này đúng là đã ghiền thật, cũng rất thích thú!
Cái đt cn m*!
Đăng cái tin này lên một phát, hình tượng “chăm chỉ” của Trương Thắng chẳng phải hoàn toàn sụp đổ ư?
“Đăng cái tin “Cực sốc! Vô liêm sỉ! Trương Thắng lại dám…” này đi!”
Anh ta không chờ được mà gửi tin cho “Trùng giày”.
“Bao nhiêu tiền!”
“Bạn muốn bao nhiêu?”
“100.000!”
“Bạn điên à, 100.000! Nào có đắt như vậy!”
“Tài khoản “Trùng giày” này của tôi có 200.000 follower, sau khi tôi gửi những thứ này đi thì đcm còn phải nhận rất nhiều trách nhiệm pháp lý, bạn cũng biết Lâm Hạ là con gái của Lâm Quốc Đống, Lâm Quốc Đống mà tức giận, muốn mời luật sư thì tôi sẽ gặp nguy hiểm đấy! Hơn nữa Trương Thắng là sinh viên luật, tôi dám cam đoan chỉ cần tôi đăng cái bài này lên là Trương Thắng sẽ gửi thư luật sư cho tôi, account mà tôi cực khổ xây dựng nhiều năm có khả năng cao sẽ bị khóa đấy…”
“100.000 thì tôi hoàn toàn có thể nhờ đại V khác làm!”
“Vậy bạn thử xem, lịch sử trò chuyện ở đây, nếu dám tìm đại V khác thì tôi sẽ phơi bày nó ra hết! Đừng tưởng chỉ có mình tôi trong cái account này, sau lưng tôi cũng có đội ngũ đấy, ngài Mạt Tử! Tôi cảm thấy có nhiều chuyện anh không cần tự mình ra tay thì tốt hơn đấy, không bị để lại lịch sử trò chuyện!”
“Tôi không phải là Mạt Tử, tôi chỉ là một học sinh không thích Trương Thắng và AK mà thôi!”
Sau khi trả lời một câu này, Mạt Tử nhìn chằm chằm vào ngài “Mạt Tử” sau account.
Khiến anh ta sợ tới nỗi suýt đập bàn phím.
Sao bên kia biết là mình, mình đã đổi tài khoản rồi, hơn nữa…
Chờ chút!
Mạt Tử chợt nhận ra mình đã làm một chuyện vô cùng ngu xuẩn, tài khoản của anh ta có định vị IP!