Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này (Dịch)

Chương 579 - Chương 579. Không Xu Dính Túi

Chương 579. Không xu dính túi Chương 579. Không xu dính túi

Chương 579: Không xu dính túi

Cả đời Từ Thắng Nam rất ít khi nào chấn động.

Nhưng...

Sự xuất hiện của Trương Thắng khiến Từ Thắng Nam mở to mắt.

Cô thấy Trương Thắng vỗ vai của một người đàn ông trung niên và nói ra câu ấy không chút e dè!

Tiếng phổ thông của Trương Thắng rất chuẩn, chuẩn đến mức không thua bất kỳ một nhân viên chăm sóc khách hàng viễn thông nào, thậm chí không thua gì một người chủ trì trên đài truyền hình.

Nhưng mỗi một chữ trong miệng hắn lại bao hàm một lượng cảm xúc đáng sợ, cách màn hình Từ Thắng Nam vẫn cảm nhận được một luồng cảm xúc nhiệt huyết sôi trào, như thể từng câu đều có thể tác động vào linh hồn con người.

Cô không khỏi thắc mắc đến tột cùng trước đó Trương Thắng đã làm gì!

Hiệu quả của giọng Trương Thắng rất rõ…

Người đàn ông trung niên tên Đặng Vinh kia cầm đàn guitar, cả người run rẩy, đó không phải là sợ sân khấu mà là đang kích động!

Qua màn hình, Từ Thắng Nam cảm nhận được cảm xúc ở người đàn ông trung niên này bị khơi dậy đến tối đa…

Anh cầm đàn guitar và hát bài hát , đây là một bản nhạc rock có từ rất sớm trước kia, từ thời rock&roll đầu tiên của nhà âm nhạc Thôi Vĩnh Hạo!

Đã qua năm mới…

Khi Từ Thắng Nam nghe lại bài hát này, ánh mắt cô ngẩn ra.

Vị ca sĩ lang thang này rất giàu cảm xúc, hát vô cùng sâu thẳm về tương lai, về khát vọng sinh mệnh…

được sinh ra từ Thôi Vĩnh Hạo, nhưng lại bị Đặng Vinh này hát thành một hương vị khác, kỹ năng ca hát của ca sĩ lang thang này thực sự rất mạnh!

Từ Thắng Nam lắng nghe, càng nghe vẻ mặt càng nghiêm túc!

Trương Thắng lại nhặt được bảo vật?

Ngay lúc này, suy nghĩ ấy hiện lên trong đầu Từ Thắng Nam, sau đó cô chợt lắc đầu, trong lòng hơi tiếng hận.

Một ca sĩ giỏi thì cần phải có một bài hát hay mới được!

Trên đời này có rất nhiều người hát tốt, nhưng lại có rất ít ca khúc đỉnh cao như !

Có lẽ.

Đây là cơ hội lên sân khấu duy nhất trong đời.

Nếu bỏ qua cơ hội này hoặc là để lại tiếc nuối, thì không còn có sau đó nữa.

Đặng Vinh hát , giọng anh không khàn và mang theo tiếng khói như A K.

Người đàn ông trung niên đến từ vùng Đông Bắc này có giọng nói rất cao, khoảng bốn mươi tuổi nhưng trên đôi má đen của anh ta đã có những rãnh nhăn như khe núi.

Anh là một người nông dân, mộc mạc nhất, chân chất nhất, hai mươi năm trước, đột nhiên nghe được bài hát này của Thôi Vĩnh Hạo trên băng đĩa, sau khi nghe xong thì cả người đột nhiên như bị ám vậy, bắt đầu điên cuồng theo đuổi rock&roll.

Thời gianh anh làm ca sĩ lang thang còn lâu hơn A K, cũng đau khổ hơn cả A K, mấy năm trước uống quá nhiều rượu trong quán bar đến mức bị đau dạ dày, nằm viện rất lâu.

Ước mơ, đôi khi nó rất khiến con người ta rất kỳ lạ, rõ ràng chỉ là một thứ hư vô mờ mịt, rõ ràng mọi người đều muốn mình tiếp nhận thực tại để sống chân thực hơn, nhưng hết lần này đến lần khác vẫn không thể đè cái cảm xúc trong lòng ấy xuống được.

Chung quy thời đại của rock&roll đã kết thúc, anh giống như một tàn dư cũ của thời đại ấy, hát những bài hát của quá khứ, không còn hợp thời với âm nhạc hiện nay nữa.

Kiên trì, đôi khi rất buồn cười nhưng lại không cam lòng cả đời này cứ thế mà qua…

Sau đó anh kiên trì như vậy!

Kiên trì cho đến khi AK đột nhiên nổi tiếng, khăng khăng ở dưới gầm cầu vượt, khắp nơi đều có người kể nhiều câu chuyện về AK và Mạt Tử, cho đến khi các ca sĩ lang thang tranh nhau vị trí mà AK từng đứng, cho đến khi họ không thể kiên trì được đau khổ mà rời đi, đến mức Đặng Vinh cũng không còn chịu đựng được, dự định hát một ca khúc cuối cùng dưới gầm cầu vượt xong rồi đập nát vợ mình, từ đó về sau không bao giờ cầm đàn guitar lên nữa.

43 tuổi!

Cuối cùng anh cũng đợi được cơ hội bước lên sân khấu!

Giữa những lời chế nhạo và đùa cợt trên internet, anh lấy cây đàn guitar của mình và bước lên sân khấu.

Trương Thắng vỗ vai anh, những lời thốt ra khiến trái tim anh đột nhiên run rẩy, cả người không kiềm chế được mà gật đầu, bước lên sân khấu, như thể anh là một nông dân đột nhiên mất khống chế ôm lấy đàn guitar lên như bị khùng vậy.

Lúc này, anh hát lên, hưởng thụ cảm giác sung sướng khi đứng trên sân khấu, cảm thụ từng cặp mắt bên dưới!

Hơn 2.000 người xem là khán giả của anh!

Cảm xúc của hơn 20 năm đều nằm trong ca khúc này, anh thể hiện hết sức lực, thậm chí anh còn không biết mình có thể hát hay đến vậy!

Dường như…

Anh đã đột phá!

Anh càng hát càng vang, càng hát càng kích động, như là một thanh kiếm giấu trong vỏ cuối cùng cũng xuất ra, ánh lạnh tứ phía!

Anh đã hát xong!

Sau khi hát xong, anh ấy thở dài ra một hơi!

Sau đó anh nghe thấy tiếng vỗ tay, tiếng vỗ tay như thủy triều bên tai, liên tục dồn dập, anh không khỏi bật khóc và cúi chào mọi người.

Đây là lần đầu tiên anh xuất hiện trên sân khấu trước đông đảo khán giả như vậy kể từ khi trở thành ca sĩ lang thang!

Lần đầu tiên trong đời, và có lẽ cũng là lần cuối cùng đứng trên sân khấu này cúi đầu cảm ơn, đại khái cũng là một cảnh hoàn mỹ nhất trong kiếp sống nghề nghiệp!

Sau khi cúi đầu...

Anh lại nghe thấy giọng của Trương Thắng!

Bình Luận (1)
Comment
tranletuananh19012010 1
tranletuananh19012010
Reader
4 Tháng Trước
Sao lại là truyện chữ vậyemo
Trả lời
| 0