Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này (Dịch)

Chương 660 - Chương 660. Tôi Cho Phép?

Chương 660. Tôi cho phép? Chương 660. Tôi cho phép?

Màng nhĩ của ông bị loa hét làm hơi đau…

Sau đó ông nhìn thoáng qua Visy bên cạnh.

Chỉ thấy khi Visy nghe được thanh niên bán ốp điện thoại kia nói gì thì vẻ mặt cô biến đổi, trở nên rất tức giận!

“Sao thế?”

“Mr. Jobs, tôi…bây giờ tôi cảm thấy vô cùng vô cùng tức giận!”

“Hắn đang nói cái gì mà khiến cô tức giận như vậy?”

“Hắn nói người khởi đầu iPhone 4, ngài Jobs, CEO của công ty Apple đã trao bản quyền chuyên dụng ốp lưng iPhone 4…”

“Cái gì?” – Lúc Jobs nghe được cái tên lạ lẫm này thì mở to hai mắt.

Là cái gì với cái gì vậy?

Sau đó ông đến gần hơn.

Ông phát hiện cạnh mấy ốp lưng này dựng một người Mỹ đeo kính ngậm điếu thuốc…

Khốn kiếp!

Hoa Hạ không chỉ làm hàng lậu điện thoại của ông mà còn lậu cả người nữa hả?

Ông nhìn kỹ cái người trên hình kia…

Ông thậm chí còn thấy người trên ảnh này chính là ảnh chụp lúc ông đang làm việc nhưng hơi photoshop đi, da trắng hơn một chút, thân hình hơi béo, còn photoshop thêm chút tóc vàng…

Đây không phải vi phạm bản quyền thì là gì?

Visy tức giận muốn đi lên nói lý nhưng bị Jobs cản lại!

“Chụp ảnh lại, thu thập bằng chứng!”

“Vâng!” – Visy kìm nén sự tức giận của mình, chụp ảnh xong thì đi khỏi ‘Flagship Store IPO’.

Họ đến một cửa hàng bán điện thoại di động khác, rất đông đúc, lúc đứng ở cửa ra vào còn nghe được tiếng ồn.

Có người mua được chiếc Apple giả trong ‘tiệm điện thoại A Vĩ’, đang cãi nhau với chủ cửa hàng…

Jobs nhích lại gần nhìn thì mắt trợn cả lên!

Không phải nói là cùng loại mà quả thực là y chang, thậm chí ông còn thấy cả logo cũng như đúc, mặt sau để cả chữ iPhone 4!

Hàng lậu mà cũng lậu thành như thế ư?

“Người này vừa bỏ ra 4999 để mua một chiếc điện thoại iPhone 4, sau khi mở ra thì toàn là hệ điều hành Android, càng khó chịu hơn…lại là điện thoại dán vỏ của ‘Hoa Hưng’! Ba ngày sau khi mua, anh ta mới phát hiện ra iPhone 4 của mình khác với điện thoại của người khác, anh ta cầm điện thoại đi nói cho ra nhẽ nhưng chủ cửa hàng không nhận, bảo anh ta là lấy điện thoại sang tay ra dọa dẫm…”

“Hoa Hạ có nhiều iPhone 4 giả như vậy?” –Jobs nghe thế, cảm giác tam quan bị chấn động quá sốc.

Nhưng kết quả cuối cùng là tốt.

Jobs đứng ở cửa ra vào nhìn, thấy cảnh sát đến kiểm tra đại lý điện thoại di động.

Sau đó, phát hiện ra điện thoại iPhone 4 do đại lý này bán đều là điện thoại rởm hoặc là điện thoại Android bọc vỏ iPhone.

Nhưng sau khi thấy cảnh sát nhốt người đại lý có tình nghi ‘lừa dối’, trên mặt Jobs cũng không có nụ cười mà ngày càng bó tay hơn!

Ông liếc nhìn xung quanh.

“Không phải 4999, không phải 3999, chỉ 699, chỉ 699, bán ngay tại nhà máy! Điện thoại Nimei bán ngay tại nhà máy!”

Ông nghe thấy tiếng loa, sau đó thấy được nhà máy cửa hàng điện thoại Nimie cách đó không xa…

Điện thoại đằng đó bán toàn bộ đều là hàng iPhone 4 lậu cả, chỉ đổi logo thành cái ô rồi công khai mở bán!

Khùng!

Đều khùng hết rồi!

Thấy cửa hàng nhà máy này bị các ông bà già và người trung niên vây quanh, thậm chí còn có cả người trẻ cũng đi qua xem trò vui, thần kinh trên mặt ông hơi giật.

Máu cả người trên dưới đều đang run lẩy bẩy!

Cảm giác phẫn nộ ngập tràn trong người…

Ban đầu ông xem hàng lậu Hoa Hạ rất đáng gờm, nhưng khi thật sự đặt chân đến Hoa Hạ ông mới nhận ra sự kinh khủng của nó!

“Đi Dương Thành!”

“Mr. Jobs, chúng ta thật sự đến Dương Thành sao?”

“Đi!”

“Mr. Jobs, lúc qua đó ngài phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, từ khi công khai hệ điều hành Android, tên nhóc Trương Thắng kia chiếm một phần bằng sáng chế thiết kế thì vài công ty điện thoại Hoa Hạ rất điên cuồng…vừa nãy tôi nhận được tin, người xếp hàng trong Flagship Store IPO ở Dương Thàng đã không còn nhiều như trước nữa, thậm chí có iPhone 4 ở vài nơi còn không bán tốt bằng hàng lậu!”

“Yên tâm, lần này đến Hoa Hạ tôi đã chuẩn bị mọi tâm trạng hết rồi, nhân tiện, những thứ cô thấy ở Hoa Hạ đều chụp lại làm chứng cứ hết đi, phản hồi đến Bộ Công Thương bên chúng ta để Bộ Công Thương ra mặt!”

“Vâng!”

Jobs bình tĩnh phân phó Visy.

Sau đó, ông nhìn về phía xa.

Nheo mắt lại!

Ngay sau đó, ông theo Visy lên một chiếc xe hơi, đi về phía sân bay.

“À, cô điều tra thử xem có phải ốp lưng điện thoại là từ tay tên Trương Thắng ra không!”

“Được! Đã hiểu!”

“…”

Dương Thành.

Mưa nhỏ tí tách tí tách.

Jobs cầm ô đứng trên phố điện tử số 1 Hoa Hạ, đầu đường Hoa Cường Bắc – nơi có nền công nghệ thời thượng toàn cầu.

Hoa Cường Bắc rất náo nhiệt.

Dù là Jobs đến phố Hoa Cường Bắc vẫn không thể không bị sốc bởi cảnh tượng hoành tráng.

Trong cơn mưa mù mịt, ông đứng trên đường nhìn về nơi xa.

Ở phía xa, những dãy cửa hàng công nghệ rực rỡ đứng bên đường cùng với các quầy hàng san sát qua lại vô bờ bến trong trung tâm thương mại.

Đường phố rất ồn ào.

Vô số tiếng loa đập vào màng nhĩ khiến Jobs rất khó chịu.

Các thương nhân đến rồi đi, thỉnh thoảng xem xét hai người Jobs, trong mắt hơi kinh ngạc hai người này đứng như tượng ở đầu đường nhưng sau đó lại tiếp tục làm công việc, không hiếu kỳ mấy.

Người Mỹ cũng chẳng hiếm lạ gì trên phố Dương Thành, nhất là người da đen, gần như đi vài mét là lại gặp được.

“Đây là cửa hàng sản xuất điện thoại di động ‘Nimei’!”

“Đây là cửa hàng nhà máy ‘Apple 4’…”

“Đây là cửa hàng nhà máy của ‘Pear’, ‘Durian’, ‘Moon’…”

Jobs nghe Visy giới thiệu, ông cảm thấy tam quan của mình sắp thay mới rồi, đời này chưa bao giờ phát hiện đám người Hoa ấy lại có thể vô liêm sỉ đến thế!

Ông bước vào một trung tâm thương mại lớn, sau đó thấy rất nhiều ‘cửa hàng nhà máy’.

Tồi tàn!

Lộn xộn!

Bình Luận (1)
Comment
tranletuananh19012010 1
tranletuananh19012010
Reader
4 Tháng Trước
Sao lại là truyện chữ vậyemo
Trả lời
| 0