Chương 719: Đóng cửa học tập
“NC Entertainment” dời công ty .
Nơi chuyển đến cũng không tính là xa, vẫn như cũ là khu đang phát triển “mật đồ” kinh tế Yến Kinh. So với địa điểm công ty trước kia cách khoảng chừng một cây số.
Văn phòng cũng không khí phái bằng công ty trước kia, văn phòng làm việc có năm tầng, tổng diện tích đại khái khoảng một ngàn mét vuông khoảng...
Nhưng ...
Đây là văn phòng Trương Thắng tự mình mua lại, năm 2010, giá nhà Yến Kinh mặc dù đã tăng lên không ít, hơn bốn mươi ngàn một mét vuông, nhưng vẫn có thể tiếp nhận!
Giao nộp xong các loại thuế thượng vàng hạ cám, tính chung khoảng năm mươi tư triệu nhân dân tệ!
Năm mươi tư triệu, không có vay, lập tức thanh toán toàn bộ .
Trương Thắng đương nhiên không có nhiều tiền như vậy ...
Tiền đều là hỏi mượn Lâm Quốc Đống.
Nói là mượn, chẳng bằng nói là Lâm Quốc Đống mạnh mẽ nhét tới cho Trương Thắng .
"Nếu như không có cậu, hơn hai ức điện thoại hàng tồn kia của tôi đoán chừng là phải nát trong kho hàng biến thành phế liệu ..."
"Tôi biết cậu không thiếu tiền, nhưng tôi đã giúp cậu tìm văn phòng xong rồi, qua tay từ một người bạn của tôi, bốn vạn mỗi mét vuông mặc dù không rẻ, nhưng địa điểm này mở ra tiềm lực to lớn, tương lai hẳn là điểm trung tâm Yến Kinh..."
"Số tiền này, coi như là tôi đầu tư cho cậu nghiên cứu phát minh!"
"..."
Lâm Quốc Đống cưỡng ép nhét thẻ vào trong tay Trương Thắng.
Sau đó, không để ý phản ứng của Trương Thắng, rất nhanh liền ngồi lên xe rời đi .
Trương Thắng cầm thẻ, ngược lại cũng không có gánh nặng gì trong lòng .
Có đôi khi người với người chính là như vậy, ngươi giúp ta, ta giúp ngươi, giao tình mới càng sâu thêm một chút ...
Hôm nay mượn một chút tiền, về sau trả lại là được!
"Rốt cục không cần lo lắng bị chủ thuê nhà hối thu tiền nhà, phí điện nước!"
"Phòng làm việc này khá rộng thoáng, so với phòng trước đó của ta còn muốn rộng thoáng hơn, ha ha, dễ chịu ..."
"Tôi muốn thả bồn hoa ở chỗ này!"
"..."
Đám người Thẩm Tiểu Hi và Tất Phi Vũ mang theo đồ vật đi vào văn phòng, rất nhiều người kinh ngạc vui mừng reo lên.
Lão bản Chu Văn của “Video Cấp Thố” hưng phấn mang theo nhân viên công tác, khiêng từng đài Server lên lầu ba, cũng để cho người ta phủ lên tấm bảng hiệu “Video Cấp Thố” tại nơi bắt mắt nhất của lầu ba.
“NC Entertainment” dời địa điểm, các cô dứt khoát cũng dời, không cần lo chuyện lúc cần chạy đi tìm...
Thẩm Tiểu Hi thì ở tại lầu ba của “NC Entertainment”, văn phòng của cô gần căn thứ hai phía Đông, sát vách phòng Trương Thắng .
Sau khi vừa tiến vào văn phòng, cô không thể chờ đợi được mà bắt đầu tự mình quét dọn, ngoại trừ lão già ra, cô chẳng những mua sắm máy cà phê mới, còn mua được mấy cái bàn, cái ghế hoàn toàn mới, máy vi tính mới, bồn hoa ...
Sau một ngày .
Khi tất cả mọi người đều ở trong văn phòng mới rộng rãi, chuẩn bị kỹ càng chúc mừng...
Các cô lại phát hiện, mình vô luận thế nào cũng không liên lạc được với Trương Thắng!
Tất Phi Vũ không liên lạc được, Thẩm Tiểu Hi không liên lạc được, Trương Phán Phán vừa tới, chuẩn bị thăm Trương Thắng cũng không liên lạc được ...
Thẳng đến thời điểm chạng vạng tối.
Lúc này Thẩm Tiểu Hi mới nhận được điện thoại Trương Thắng.
"Thẩm tổng, trong hơn mười ngày tiếp theo, toàn bộ công ty giao cho cô!"
"Trương tổng, anh..."
"Không có việc gì thì không cần gọi điện thoại cho tôi ..."
"Được, Trương tổng ... Trương tổng, tôi có thể hỏi một chút, hơn mười ngày tiếp theo anh là ..."
"Đóng cửa học tập ."
"A?"
Sau khi Thẩm Tiểu Hi và Trương Thắng nói chuyện điện thoại xong, cô phát hiện chính mình rốt cuộc không hiểu được mấy lời trong điện thoại của Trương Thắng.
Đóng cửa học tập?
Anh học cái gì?
Thời tiết càng ngày càng nóng .
Vừa nóng lại buồn bực, xem như chạng vạng tối, bên cầu thổi gió tới vẫn như cũ mang theo một cỗ sóng nhiệt chưa tan hết .
Mồ hôi che ướt con mắt Giang Khải Long...
Hắn dùng khăn mặt xoa xoa, thoáng ngừng lại chỉ chốc lát, cầm lấy nước khoáng mang theo bên người, uống một hớp lớn, tiếp tục đẩy xe nhỏ chen tới bên trong đám người .
“Miếng dán điện thoại, miếng dán điện thoại!"
"Mười đồng, mười đồng!"
““Kính cường lực Giang Thị” chính hiệu, cho dù là iPhone 4 hay là Samsung hay là Nokia ... Mười đồng, hết thảy mười đồng!"
"..."
Loa vang lên thanh âm Giang Khải Long.
Thời điểm vừa mới bắt đầu...
Thanh âm này khiến Giang Khải Long khá xấu hổ, đặc biệt là thời điểm đối mặt với từng ánh mắt quái dị của người qua đường cái, hắn nhịn không được mà nghẹn đỏ mặt .
Đẩy xe nhỏ tự chế, đi trên đường gào to miếng dán điện thoại, chuyện này đối với một trạch nam mà nói thật sự là quá mức khó chịu .
Nhưng, áp lực kinh tế quẫn bách khiến Giang Khải Long rốt cục vẫn bước ra bước đầu tiên trong đời.
Sau khi hắn run run rẩy rẩy bán được kính cường lực đầu tiên nhận được mười đồng, loại cảm giác xấu hổ kia đột nhiên liền ít đi rất nhiều, đáy lòng ngược lại hiện lên một loại cảm giác hưng phấn không hiểu.
Thì ra ...
Bước đầu tiên cũng không khó như vậy.