Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này (Dịch)

Chương 830 - Chương 830: Xác Nhận

Chương 830: Xác nhận Chương 830: Xác nhậnChương 830: Xác nhận

Chuong 830: Xac nhan

Lại phát hiện căn bản không có cái phân mềm này!

"Ông chủ, anh là dùng iPhone 4 sao?"

"Đúng vậy, thế nào?"

"A, iPhone 4 hiện tại vẫn chưa mở hệ thống download 'Thức ăn ngoài Điểm Điểm chúng tôi. Nhưng mà, ông chủ, ngài đừng vội, đây là điện thoại của chúng tôi, ngài có thể chọn món ăn trên điện thoại chúng tôi...

"A, được!"

Trương Hưng nhìn những người trẻ tuổi mặc đồng phục 'Thức ăn ngoài Điểm Điểm , mang theo mũ bảo hiểm có logo đi vào cửa hàng bán bữa sáng một vòng, sau đó từ trong nhà hàng đi ra.

Sau đó...

Không bao lâu sau, lại có một nhóm người trẻ tuổi cầm truyên đơn từ bên ngoài đi vào, vừa đi vào đầu tiên chính là nói một thương hiệu app thức ăn ngoài khác hôm nay vừa khai trương...

Trương Hưng nhìn những người trẻ tuổi này...

Bọn họ đều cầm điện thoại hàng nội địa, chỉ cho các ông chủ làm sao để tải về trên "Trung tâm mua sắm ứng dụng”, làm sao để download phân mêm thức ăn ngoài bọn hắn.......

Trương Hưng ở trong cửa hàng bữa sáng ngây người đại khái hơn nửa giờ.

Trong hơn nửa giờ này, hắn nhận được ba tờ truyền đơn, cũng nhìn thấy chủ tiệm điểm tâm loay hoay trên điện thoại, một bên liên tục download mấy cái phần mềm thức ăn ngoài, một bên cười đến không ngậm miệng được.

Thời điểm các tiểu ca thức ăn ngoài chạy tới nói chuyện với bà chủ, trên cơ bản đều sẽ dành cho họ một chút chỗ tốt...

Hứa hẹn hỗ trợ phát triển thị trường, gia tăng thu nhập là nhất định phải có, hơn nữa mỗi một đơn bọn hắn đều miễn phí giao!

Trong nửa canh giờ này...

Hắn cũng nhìn thấy mấy chiếc xe điện của nhiêu nhãn hiệu "Thức ăn ngoài" khác nhau đang dừng trước quầy hàng, bắt đầu đóng gói nhận đơn.

Trương Hưng nhìn đến xuất thần...

Hắn làm sao cũng không nghĩ đến, cạnh tranh của ngành nghề thức ăn ngoài này thế mà nhanh chóng đến mức như thế.

Nhanh đến mức phảng phất không giống như bình thường.

Hắn rời khỏi nhà hàng điểm tâm.

Sai khi rời khỏi quây hàng điểm tâm, hắn cũng không vội vã quay về công ty mà đi dạo xung quanh một vòng.

Thời điểm đi dạo đến một cửa hàng xe điện, hắn phát hiện trước từng chiếc xe điện bên trong gian hàng bắt đầu bày hoạt động "tiền thế chấp thuê" xe điện. Hắn gọi điện thoại cho những "Điều tra viên thị trường " của công ty mình, xác nhận một sự kiện!

Ước chừng khoảng mấy chục nhãn hiệu xe điện liên hợp lại cùng nhau, tạo thành một cái "liên minh xe điện Trung Quốc”.

Liên minh này, lấy địa điểm từng cửa hàng vẽ thành một khu vực, gây dựng từng cái điểm dừng xe và điểm tiếp tế nạp điện.

Trong điểm dừng xe, đại khái có mấy chục chiếc xe điện cỡ nhỏ ngừng lại, có người phụ trách chuyên môn phụ trách thu tiền thế chấp, chỉ cần ngươi thanh toán một phần tiền thế chấp, sau đó sẽ có thể lấy xe điện đi, nhưng phạm vi di chuyển chỉ trong phạm vi khu vực "liên minh xe điện Trung Quốc”...

Đương nhiên, chỉ cần là xe điện trong liên minh xe điện, vô luận dừng ở bất kỳ điểm dừng nào, ngươi đều có thể cầm hóa đơn tiền thế chấp vào trong tiệm nhận lại tiền thế chấp, nếu như không trả lại tiên thế chấp cũng không thành vấn đề, thời điểm sử dụng lần tiếp theo lại tiếp tục sử dụng là được.

Đương nhiên, những chiếc xe điện này cũng không phải là cho người bình thường dùng, bởi vì chỉ vừa mới đi vào hoạt động nên chỉ mới ở trong giai đoạn thử nghiệm phát triển, cho nên bên trong bình điện của "liên minh xe điện Trung Quốc" chỉ trao quyên cho các "tiểu ca thức ăn ngoài" hợp tác trong khu vực sử dụng...

Ba giờ sau.

Trở lại công ty, thời điểm còn đang suy tư đường đi tiếp theo như thế nào, hắn nghe được một tin tức.

Trương Thắng của 'Giao hàng tận nơi Tổ Ong' cự tuyệt tư bản lớn Trung Quốc mua lại và sát nhập cổ phần, nhưng lại có thái độ mở ra hợp tác.......

Buổi chiều.

Trương Hưng lần nữa gặp được Trương Thắng.

Hai bên bắt tay xong, hàn huyên vài câu ngắn ngủi, Trương Thắng liền ngồi trước ghế pha trà.

Trương Hưng nhìn Trương Thắng...

Trong văn phòng Trương Thắng không có tới một quyển sách.

Bàn trà cũng không phải là bằng vật liệu gỗ quý báu, chỉ là một cái bàn trà bình thường một hai ngàn trên thị trường.

Trà cụ làm bằng sứ men xanh, nhưng màu men tạo hình bên trong sứ men xanh cũng không phải là loại cao cấp gì, dựa theo ánh mắt Trương Hưng nhìn, đại khái khoảng bốn trăm tệ một bộ không sai biệt lắm.

Nhưng...

Bàn trà và trà cụ giá rẻ cũng không che giấu được một cỗ hương vị nho nhã trên thân Trương Thắng, bản nhạc đang phát ra cũng là một tỳ bà khúc nhẹ nhàng, mơ hồ trong đó có vẻ hơi xuất trần.

Dưới ánh mặt trời buổi chiều, Trương Thắng mang bộ dáng tươi cười khiêm tốn.

Cẩn thận tỉ mỉ rót day chén trà, đưa tới trong tay Trương Hưng, nụ cười trên mặt chân thành.

"Trương tổng, uống trà..."

"Tiểu Trương tổng, trận lửa này của cậu, cháy cũng quá lớn rồi..."

Trương Hưng là một người tương đối nội liễm, đại khái quan sát Trương Thắng một chút, tiếp nhận chén trà, trên mặt lộ ra một chút cảm khái.
Bình Luận (1)
Comment
tranletuananh19012010 1
tranletuananh19012010
Reader
4 Tháng Trước
Sao lại là truyện chữ vậyemo
Trả lời
| 0