Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này (Dịch)

Chương 912 - Chương 912: Bản Quyền

Chương 912: Bản quyền Chương 912: Bản quyềnChương 912: Bản quyền

Chuong 912: Ban quyen

Trương Thắng biết một vài từ tiếng Hàn tiêu chuẩn.

Hừm, ra vẻ trước mặt mọi người ở dịp lớn thì còn được chứ nếu để nói chuyện thì không được lắm.

Nên là...

Kim Jae-gi và Trương Thắng dùng tiếng Anh để giao tiếp về bản quyền của các bộ phim.

"Cậu Trương Thắng, tôi hy vọng bỏ ra 170 triệu won để mua bản quyền của «Tôi Tin»." - Kim Jae-gi nhìn Trương Thắng.

Nhưng...

Anh ta chỉ thấy cái lắc đầu trong mắt Trương Thắng:

"Ba triệu, cộng thêm tiền chia..."

Rõ ràng, giá này là bán hơi thấp...

Nghe 170 triệu won có vẻ to nhưng đổi ra NDT thì được chừng 1 triệu NDT.

Nói chung, phí bản quyên cho một bài hát nổi tiếng là khoảng từ vài chục nghìn đến vài trăm nghìn...

Tất nhiên, đây là giá khởi điểm.

Ví dụ, các bài hát nổi tiếng được yêu thích, bản quyền chuyển thể tâm cỡ như «Chạy» và «Trong Cơn Mưa» thì cơ bản là vài triệu trở lên.

"Cậu Trương Thắng, ba triệu... đây..."

Khi Kim Jae-gi nghe thấy cái giá này, lập tức sững sờ, còn muốn nói thêm gì nữa nhưng lại thấy Trương Thắng bình tĩnh nhìn mình, nói:

"Anh Kim, anh có thể nghĩ lại..."

Kim Jae-gi nhận ra bàn chuyện bản quyền với Trương Thắng là một chuyện rất thống khổ.

Dường như hắn chẳng hề có một thành ý nào...

Cũng có vẻ không kiên nhẫn.

Thậm chí không coi trọng mình mấy, khi anh đi vào chỉ rót một ly nước sôi để nguội đơn giản, sau đó...

Không có sau đó.

"Cậu Trương Thắng, tôi không chỉ muốn mua bản quyền ca khúc «Tôi Tin» mà đồng thời còn muốn mua bản quyền điện ảnh và truyền hình của bộ phim «Đại Kim cương» do công ty cậu sản xuất... Chúng ta có thể mua hoặc cũng có thể chia phần..."

"Cậu Trương Thắng, cậu nên biết phía sau tôi là HL Entertainment của Hàn Quốc, HL Entertainment, cậu có biết đó là công ty gì không? Năm 2005. bộ phim truyên hình Hàn Quốc nổi tiếng «Jang-geum» và bộ phim tình yêu «Bản tình ca mùa thu» cùng năm Thiên Hi đều do công ty chúng tôi sản xuất, đồng thời, công ty chúng tôi có mối quan hệ hợp tác với các công ty giải trí ở nước cậu như 'Tinh Quang Vị Lai' và "Thịnh Thế Entertainment...." Kim Jae-gi tự giới thiệu bản thân một lần nữa, sau đó giới thiệu công ty đằng sau anh ta, trợ lý đi cùng đúng lúc lấy ra cuốn sách thông tin HL.

Anh muốn nhắc nhở Trương Thắng rằng lần này anh tự hạ mình đến đây là vì tỏ thành ý cùng với xem trọng thưởng thức «Bạn Gái Dã Man Sadako Của Tôi» chứ không phải có cầu với 'NC Entertainment' của Trương Thắng.

Trong từng câu chữ thể hiện thực tế rằng hợp tác với HL là chuyện rất vinh hạnh cho 'NC Entertainment....

Cho nên khi đến 'NC Entertainment, anh từ chối giám đốc phụ trách Thẩm Tiểu Hi tiếp đón mà đi thẳng đến Trương Thắng.

Anh ta nói rất nhiều.

Nhưng tên ông chủ trẻ tuổi người Hoa này lại luôn giữ nụ cười lễ phép.

"Anh Kim Jae Gi tôi luôn hy vọng rằng chúng ta có thể nói chuyện hợp tác ở mức độ bình đẳng, nhưng nếu phải nói về cấp độ công ty thì tôi nghĩ rất vô nghĩa, xin thứ lỗi..."

"Cậu Trương Thắng..."

"Thứ lỗi, thứ lỗi không tiếp được, tôi nhận cuộc gọi trước..."

Kim Jae-gi nhìn Trương Thắng đứng lên nhận cuộc gọi trong sự kinh ngạc của mình, sau đó rời khỏi văn phòng không chút phong độ thân sĩ.

Rồi...

Thẩm Tiểu Hi mỉm cười bước vào.

Như thế khiến anh ta cảm thấy tức giận hơn bao giờ hết, sau đó ngay lập tức nổi giận đùng đùng ra khỏi văn phòng.

Vừa ra ngoài còn vừa mắng Trương Thắng ngạo mạn vô lễ.

Nhưng...

Sau khi bước khỏi văn phòng, ra khỏi cửa của NC Entertainment...

Anh ta lại thấy đối thủ cạnh tranh Lee .Jae-myung cũng là người trong 'HL Entertainment' bước vào 'NC Entertainment .

Sau khi do dự một lúc, anh trở lại 'NC Entertainment' với khuôn mặt lạnh lùng.

Nhưng lần này trở lại...

Trong phòng làm việc khác của Trương Thắng, luôn có người đến người đi, thậm chí trong phòng tiếp tân bên ngoài còn có một hàng dài người xếp hàng, mãi đến 3 giờ chiều anh cũng không nhìn thấy Trương Thắng.

Ngược lại, lúc 3 giờ rưỡi, đối thủ cạnh tranh Lee .Jae-myung mỉm cười bắt tay Thẩm Tiểu Hi, sau đó cam hợp đồng đi.......

Một năm trước, một bản quyền mấy triệu xem như là nhiều với Trương Thắng.

Một bản quyên...

Liên có thể làm Trương Thắng trả nợ. Nhưng đến nay, con số mấy triệu đã không có ý nghĩa gì nữa.

Sĩ diện trước mặt Trương Thắng, giới thiệu công ty mình mạnh cỡ nào, ghê cỡ nào...

Có ý nghĩa gì không?

Nếu là nhà làm phim lớn có khi Trương Thắng còn nghiêm túc, nhưng chỉ là một nhà làm phim nhỏ thôi, đuôi còn vểnh cao lên trời...

Thực tế...

Trương Thắng tất nhiên không rảnh gặp Kim .Jae-gi.

Từ sáng đến chiều...

Trương Thắng luôn bận rộn.

Gặp trưởng phòng marketing của 'Công ty games SOA' Hàn Quốc - Kim Min-jing.

Một nữ cường đeo kính, dáng người cao gầy, mặc đồ công sở...

Trọng lượng của 'SOA Games' không lớn lắm, thậm chí theo một nghĩa nào đó, 'SOA Games' chỉ là một công ty từng sản xuất vài trò chơi không nóng không lạnh.

Kim Min-jing là được Hứa Quang Tiêu của 'Công ty Khoa học kỹ thuật Thịnh Đằng' dẫn đến...

Ừm, từng là bạn chat trên QGOU với Hứa Quang Tiêu, nói chuyện qua lại trên mạng gần 3 năm, cơ bản đều là Hứa Quang Tiêu nghĩ mọi cách la liếm người ta, còn người ta thì không đồng ý cũng không từ chối.

Nói chung là xem Hứa Quang Tiêu như lốp dự phòng số một.

Sau này 'Temple Run' nổi lớn, khi Hứa Quang Tiêu tự đắc nói bản thân là người làm ra 'Temple Run và là người đứng thứ hai trong 'Công ty Khoa học kỹ thuật Thịnh Đằng” thì...

Rõ ràng cảm thấy Kim Min-jing nhiệt tình hơn, luôn miệng kêu oppa oppa...

"Giám đốc Hứa, anh mọc tóc?"

"Khu khụ, giám đốc Trương, tóc tôi lúc nào cũng nhiều..."

Trong văn phòng.

Ánh mắt đầu tiên khi Trương Thắng thấy Hứa Quang Tiêu quả thật là chấn động!

Ấn tượng của Trương Thắng về Hứa Quang Tiêu là 'trạch nam, tsun, 'hói'...

Nhưng Hứa Quang Tiêu bây giờ lại có một đầu tóc kiểu Hàn đẹp trai bóng dầy, mặc vest, cả người ăn mặc tỉ mỉ, thậm chí còn đeo đồng hồ Rolex trên tay.

Trương Thắng sốc một hồi.

"À, ừ, đúng..."

Trương Thắng gật đầu, sau đó nhìn Kim Min-jing đang cười ngôi đối diện.

Kim Min-jing còn chưa lên tiếng...

Hứa Quang Tiêu đã nóng lòng nói chuyện với Trương Thắng trước.

"Giám đốc Kim mong muốn đạt được thỏa thuận chiến lược với 'Công ty Khoa học kỹ thuật Thịnh Đằng' chúng ta, hy vọng 'Công ty Khoa học kỹ thuật Thịnh Đằng' sẽ đóng vai trò là đại lý cho một số trò chơi do họ phát triển, đồng thời cũng hy vọng chúng ta có thể ủy quyền Temple Run cho họ..."
Bình Luận (1)
Comment
tranletuananh19012010 1
tranletuananh19012010
Reader
4 Tháng Trước
Sao lại là truyện chữ vậyemo
Trả lời
| 0