Chương 937: Đình tre
Chương 937: Đình treChương 937: Đình tre
Chuong 937: Dinh tre
Lòng cô vẫn như cũ còn sợ hãi, nhịn không được tự lẩm bẩm .
Cô nói:
"Đó là một ngày hung hiểm nhất, cũng là một ngày điên cuồng nhất của [Minuo mua theo nhóm]!"
"Một trận đánh lén của Trương tổng kia, cơ hồ muốn cái mạng già của [Minuo mua theo nhóm]."
"Một ngày kia, đối với ngành nghề mua theo nhóm mà nói, cơ hồ là đình trệ!"...
Ngày mùng 1 tháng 1 năm 2011.
Tết nguyên đán .
Trời, càng ngày càng lạnh .
Gió lạnh thổi hai gò má đau nhức .
Đợi tới tận lúc giữa trưa, loại cảm giác băng lãnh này lúc này mới hơi tốt hơn một chút .
[NC Entertainment]..
Buổi chiều .
Trương Hưng gặp được Trương Thắng .
Trương Thắng vẫn đang pha trà, âm nhạc trong văn phòng cũng rất hòa hoãn, ôn nhu đến mức phảng phất như có một thiếu nữ mỹ diệu ở bên cạnh nỉ non.
Nhưng Trương Hưng lại phá lệ phẫn nộ, càng nhìn đến cái gương mặt không có chút rung động nào củ Trương Thắng, lửa giận của hắn càng trùng thiên, sau khi Trương Thắng đưa cho hắn chén trà, hắn bỗng nhiên đổ trà đi .
"Trương Thắng! Xxx đừng làm bội"
"Hung ác, ngươi mẹ nó đúng là đủ hung ác al"
"Máu của ta xxx cũng hút?"
"Trương Thắng, chúng ta là đồng bạn hợp tác chiến lược, dưới cờ của [Mua nhóm] chúng tôi, 90% nghiệp vụ giao thức ăn ngoài đều là dựa vào [Giao hàng tận nơi Tổ Ong] của cậu, hơn nửa năm qua, [Mua nhóm] chúng tôi chuyển cho [Giao hàng tận nơi Tổ Ong] của cậu không biết bao nhiêu máu, cậu mẹ nó liền đối xử với tôi như vậy?"
Mấy ngày liên tiếp mỏi mệt và phẫn nộ, vào thời khắc này phảng phất biến thành chỗ tháo nước .
Hắn vỗ mạnh bàn trà, gân như thất thố mà gào lên với Trương Thắng .
Từ buổi sáng đến bây giờ, bộ phận nghiệp vụ trọng yếu bên trong [Mua nhóm], gần như ba phần thực tập sinh đều lấy các loại lý do mà xin nghỉ, hoặc là dứt khoát trực tiếp nghỉ làm!
Thời điểm Trương Hưng tức hổn hển chạy đến tổng bộ [Trung tâm mua sắm trực tuyến Cường Thắng] , hắn thấy được từng người trẻ tuổi mang theo khẩu trang, trong đó có mấy người mẹ nó chính là thực tập sinh dưới cờ [Mua nhóm] của hắn.
Trong nháy mắt hắn liền cảm nhận được cảm giác đâm sau lưng! Lý trí còn sót lại nói cho hắn biết, hắn không thể nổi giận ở trước công chúng.
Thế là, hắn từ giữa trưa bắt đầu chờ đến buổi chiều, rốt cục cũng chờ gặp được Trương Thắng, thời điểm nhìn thấy Trương Thắng liền hung dữ vọt vào trong văn phòng .
Trong văn phòng.
Đối mặt gào thét, Trương Thắng chỉ sửa sang lại mắt kính một chút, sắc mặt cũng không có bất kỳ biến hóa nào, bình tĩnh như trước rót cho Trương Hưng chén trà, đặt ở trong ấm ngâm trừ độc.
Dưới nước sôi nóng hổi, Trương Thắng ngược lại lộ ra bộ dáng tươi cười:
"Trương ca ... Ngày hôm qua sau khi mở xong hội nghị thường niên, tôi liền nghỉ ngơi, không biết chuyện gì xảy ra..."
"Trương Thắng, xxx đừng có giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo với tôi, cậu cho tôi là kẻ ngu chắc, hay là chính cậu là kẻ ngu? Những lời này cậu nói ra cậu có tin không?”
"Uống trà nào, đây là "Đại hồng bào' tôi vừa mua đấy, rất đắt, chớ có lãng phí -"
Trương Thắng lần nữa kẹp lấy chén trà, cười rót trà, bày trước mặt Trương Hưng!
"Tôi uống con mẹ cậu..."
Lửa cháy của Trương Hưng lần nữa mãnh liệt vọt lên, hít vào một hơi thật dài, rốt cục vẫn đem một chút thô tục ép xuống:
"Trương Thắng! Tôi hôm nay tới đây, chỉ muốn hỏi một câu, cậu đến cùng còn muốn tiếp tục hợp tác hay không? Nếu như cậu không muốn tiếp tục hợp tác mà nói, [Mua nhóm] chúng tôi cũng không thiếu chút tài nguyên [Giao hàng tận nơi Tổ Ong] kia của cậu..."
"Trương ca, anh trước tiên bớt giận, hợp tác, khẳng định hay là hợp tác, nhưng mà, chuyện này, tôi vừa rồi cũng nói rồi, tôi thật sự không biết chuyện gì xảy ra, tôi vừa mới rời giường, răng cũng còn chưa kịp đánh đã nghe anh đến mắng tôi, anh nhìn đi, anh gọi đến không phải tôi liền đến đấy sao?"
Trên mặt Trương Thắng lộ ra cười gượng, lắc đầu .
"Trương Thắng, cậu đây là phá hư quy củ..."
Có thể cái bộ dạng tươi cười của Trương Thắng không hiểu sao khiến cho người khác không phát được tà hỏa, cũng có lẽ là vừa rồi nổi giận đã mệt, Trương Hưng rốt cục uống một ngụm trà, hít một hơi thật sâu .
"Tôi chỉ mở một buổi hội nghị thường niên, làm sao lại thành phá hư quy củ?"
Trương Thắng đẩy mắt kính một cái.
"Cậu đã triệt để đứng trên mặt đối lập với tư bản..."
Trương Hưng nhìn chằm chằm Trương Thắng, rốt cục nói ra câu nói này .
"Đại chiến ngàn đám" đánh cho hung hực khí thế, nhưng người ở bên trong thay đổi một cách tự nhiên giống như một cái quy tắc trong khiêu vũ .
Nhưng...
Buổi hội nghị thường niên của Trương Thắng kia, lại giống như một trận "Đánh lén Trân Châu Cảng” kinh người, gân như động đến lợi ích hạch tâm của tư bản!
Cậu phát tiên cho nhân viên! Hơn nữa lập tức cứ như vậy mà phát tiền!
Cậu muốn tư bản cùng hay không cùng?
Cùng!
Bọn hắn phải tốn thật nhiều tiền mới có thể đóng lại phong trào livestream đột nhiên xuất hiện này!