Ta Sống Lại Ở Thế Giới One Piece

Chương 35



Sau khi tắm xong, Nami vào cabin vừa ăn vừa đọc báo, Isora ngồi bên phải Nami, Vivi ngồi bên trái, Sanji thì đang pha trà trong bếp, Luffy nghe mùi đồ ăn cũng đi vào cabin duỗi tay muốn lấy bánh của Nami, Isora nhanh tay rút kiếm nói.

- Nếu mà cậu muốn ăn thì kêu Sanji làm đi.

Luffy bĩu môi, ngồi lên ghế hay tay vỗ bàn nói.

- Sanji! Đồ ăn! Đồ ăn!

- Cà phê của cô đây, Nami tiểu thư...

Sanji đặt một ly cà phê ở trước mặt Nami, sau đó lại đưa một ly cà phê cho Vivi nói.

- Còn đây là của cô, Vivi tiểu thư.

Sau đó Sanji chỉ vào bếp nói.

- Còn phần của mấy cậu thì ở trong kia kìa, tự vào mà lấy!

Isora đi vào trong lấy bánh để lên bàn.

- Zoro, Usopp, vào ăn bánh.

Nami ăn xong thì quay lưng tiếp tục đọc báo, đọc một lúc thì Nami giật mình, Vivi thấy vậy thì hỏi.

- Có tin tức gì hay ho không?

Nami nói.

- À, không... Không! Không có gì cả...

Vivi nói.

- Vậy à...

Isora kề sát vào tai Nami hỏi.


- Là tin về Alabasta à?

Nami giật mình nhìn Vivi, sau đó cũng quay qua nói nhỏ vào tai Isora.

- Đừng cho Vivi biết...

Isora gật gật đầu, rồi quay lại uống cà phê, Luffy nhìn vào tờ báo, một lúc sau, Luffy vỗ bàn đứng lên, Nami giật mình hỏi.

- Gì vậy, Luffy?

Luffy chỉ vào tờ báo nói.

- Nhìn này Zoro!

Zoro nghe vậy thì đứng lên đi đến gần, Nami nói.

- Gì chứ? chỉ là tấm hình của mấy tên hải quân.

Luffy nói.

- Ừ, nhưng người trong hình thì khác đấy.

Zoro nhìn vào tấm hình trong tờ báo nói.

- Ồ! Đó là Coby!

Luffy nói.

- Đúng vậy!

- Coby?

Nami suy nghĩ một chút rồi nó.

- Có phải là người đã đi cùng cậu lúc trước không?

Luffy nói.

- Đúng vậy! Vậy báo nói gì?

- Để tớ xem.

Nami nhìn vô tờ báo nói.

- " Tàu tuần tiểu của trung tướng Garp đã tới sở chỉ huy hải quân." "Bức hình này được chụp sao khi họ vượt qua núi đảo ngược." " trung tướng Garp vẫn rất tự tin, nhưng vài thủy thủ trẻ có vẻ rất sợ hãi." Đấy!

Luffy cười nói.

- Vậy là Coby đã vào được đại hải trình rồi!

Zoro nói.

- Còn tới cả sở chỉ huy hải quân, không tệ chút nào.

Luffy nói.

- Đương nhiên, một ngày nào đó Coby sẽ trở thành thị trưởng hải quân.

Zoro nói.

- Không phải thị trưởng đâu đồ ngốc. Là sĩ quan, sĩ quan hải quân!

Luffy nói.

- Đúng rồi, tớ định nói thế đấy... Chà, chắc cậu ấy cũng cố gắng dữ lắm!

... . Xin hãy đọc truyện tại _ TRÙMTRU YỆN.CO M _

Ngày hôm sau, Isora bắt đầu rèn cây gậy cho Nami, hắn một khối sắt nung đỏ từ trong lò nung ra, nhìn một chút rồi nói nhỏ.


- Nhất định phải nhẹ, không chỉ nhẹ mà còn phải cứng, lại còn phải chia ra thành 3 đoạn... Khá là khó nha...

Isora vung búa lên đập vào cục sắt nói.

- Để tính sau vậy, bây giờ thì phải gấp sắt lại, luyện thành sắt tinh đã.

Trong lúc hắn đang rèn, Sanji bưng một khay nước ra mũi thuyền nói.

- Này các cậu. Có muốn uống một chầu Special Drink của tớ không?

Luffy và Zoro nghe vậy thì chạy nhanh đến, cả con vịt của Vivi cũng lấy một ly, Usopp kêu lên.

- Uống cạn nào!

Sanji hô.

- Isora, mau ra đây, Luffy sắp uống hết rồi này!

- Đến ngay, Luffy chừa phần cho tớ.

Isora nói một câu sau đó nhanh chóng đi vào bếp rửa tay, rồi đi ra mũi thuyền ngồi xuống uống, trong lúc uống, Luffy nói.

- Này Isora, rèn cho bọn này mấy bộ cần câu đi!

Zoro nói.

- Ý hay đó!

Isora nói.

- Được rồi. Nhưng tớ vẫn đang rèn vũ khí cho Nami, các cậu chờ đi.

Luffy nhìn Usopp nói.

- Vậy Usopp, cậu làm đi.

Usopp nói.

- Được, tớ sẽ làm mấy cái mồi câu thật bắt mắt!

Con vịt của Vivi ngậm ống hút muốn uống như mọi người nhưng lại kéo luôn cái ống hút ra khỏi ly, Sanji thấy vậy thì nói.

- Không đúng, phải làm như vầy nè.

Sanji đèn ống hút xuống cho con vịt uống, thấy nó uống ngon lành, Luffy, Zoro và Usopp tò mò nhìn nó một lúc, Sanji thấy nó uống hết thì hỏi.

- Mày thích chứ hả? Ngon lắm phải không?

Sanji đổi một ly khác cho con vịt, chờ nó uống xong lại đổi tiếp một ly, Luffy kinh ngạc nói.

- Ghê thiệt!

Usopp nói.

- Nốc cạn đi Carue!

Luffy vẫn đang kinh ngạc nói.

- Hay quá. Ghê thiệt!

Vivi đứng ở cửa cabin khó chịu chỉ tay vào Carue nói.

- Như vậy cũng được hả?

Nami cầm một ly nước ra đưa cho Vivi nói.

- Của cậu nè. Cứ mặc kẹ họ đi. Nếu có bảo thì họ biết phải làm gì mà. Họ cũng đâu muốn chết đâu.

Vivi nói.

- Tớ cũng cho là vậy. Nhưng hình như họ không thèm cảnh giác luôn ấy chứ.


- Làm sao cô biết bọn tôi không cảnh giác vậy, thưa quý cô công chúa?

Isora đi lên cabin chưa kịp nói thêm gì thì Nami đã trừng mắt nhìn hắn một cái rồi nói.

- Cậu không cần phải lo lắng như thế đâu Vivi. Nhất là khi trên thuyền này. Không nói những người khác, Isora có thể cảm giác được nguy hiểm kể cả khi ngủ.

Isora nhìn Vivi nói.

- Tốt nhất là cô đừng bình phẩm gì về thuyền này, thưa quý cô công chúa.

Sau đó Isora lại đi ra đuôi thuyền, nhưng mà vừa đi vài bước thì hắn đột nhiên quay đầu nhìn về mạn trái thuyền, một lúc sau Isora hét lên.

- Mọi người, có nguy hiểm! Mạn trái!

Đám Luffy đang cười nhạo Carue, khi nghe được tiếng của Isora thì đều ngưng cười nhìn về phía biển, một lúc sao có một con con heo khổng lồ nhảy lên khỏi mặt biển, nhảy qua Going merry, Luffy hét lên.

- Chạy thôi!

Sao đó tất cả mọi người bắt đầu bận rộn, Zoro cầm lái, Usopp, Isora kéo buồm căng lên, Sanji buột dây lại, 5 phút sau Luffy hét lên.

- Hết tốc lực! Tiến về phía!

Going merry nhanh chóng tiếng về phía trước, nhưng con cá heo vẫn theo sau Going merry, con cá heo nhảy lên cao rồi rơi xuống tạo ra một con sóng to lớn, Luffy nói.

- Được rồi! Chúng ta sẽ đón lấy con sóng và cưỡi nó để ra khỏi đây!

...

Một lúc sau, Luffy hỏi.

- Nami! Phương hướng thế nào rồi?

Nami nói.

- Chờ chút, để tớ kiểm tra.

Nami nhìn vào Log Pose một lúc rồi nói.

- Quay thuyền hết cỡ sang mạn trái nào!

- TUÂN LỆNH!

Tất cả mọi người hét lớn lên, sao đó Going merry từ từ quẹo qua trái... Nửa ngày sau, tất cả mọi người đứng trên mũi thuyền, nhìn về phía trước, ở đó đang có một cái bóng mờ, Nami nhìn vào cái bóng mờ rồi nhìn vào Log Pose nói.

- Không nghi ngờ gì nữa. Chúng ta đang thẳng tiến hàng với đảo xương rồng. Điểm đến tiếp theo là...

Nami chỉ vào cái bóng mờ phía trước nói.

- Hòn đảo đó!

Luffy nhìn hòn đảo nói.

- Là nó sao? Hòn đảo thứ hai chúng ta đến ở đại hải trình!

P/s vừa làm về, tối còn một chương.




Bình Luận (0)
Comment